Rể Quý Rể Hiền

Chương 1759

Chương 1759

Những lời này không chút nào đè thấp âm lượng, khiến cho mấy cô gái Lâm Hướng San đều nghe thấy được rất rõ ràng.

Lâm Hướng San sửng sốt một chút, bây giờ mới quay đầu nhìn về nhìn bên này.

Người thanh niên kia đứng lên nói: “Chị San, người bạn này của chị cũng quá không nể mặt người khác rồi đấy? Tôi nể mặt của chị cho nên mới đi đến khoác vai của anh ta, vậy mà anh ta lại đẩy tôi ra?”

Lâm Hướng San khẽ cau mày, người thanh niên này tên là Lý Hiểu Khang, ở Thủ đô cũng có chút bối cảnh không tầm thường.

Mặc dù không thể so được với một trong bốn gia tộc nhỏ như nhà họ Lâm, nhưng cũng không phải là người mà những thế lực tầm thường có thể so sánh được.

Điều quan trọng nhất chính là, hiểu khang này có quan hệ tương đối tốt với Lê Tiểu Quyền, nghe nói hai nhà còn có một chút quan hệ lui tới liên quan đến vấn đề buôn bán.

Trong số nhiều người có mặt ở nơi này như vậy, ngoại trừ Lâm Hướng San ra thì cũng chỉ còn Lý Hiểu Khang là có địa vị cao nhất.

Cho nên sau khi nghe Lý Hiểu Khang nói như vậy, lập tức có rất nhiều người đang đứng ở bên cạnh của Lý Hiểu Khang đều khẽ cau mày mà nhìn Cao Phong.

Cô gái trang điểm đậm đến lòe loẹt ở bên cạnh của Lý Hiểu Khang còn nhỏ giọng nói lầm bầm: “Không biết cao thấp.”

“Nói cái gì vậy?” Lâm Hướng San trợn mắt nhìn cô bé kia một cái, sau đó nói: “Lý Hiểu Khang, Cao Vũ không thích khoác vai dựa lưng với người khác, cậu cũng đừng làm khó dễ người ta.”

Tuy nhiên, mặc dù ngoài miệng Lâm Hướng San nói như vậy, nhưng mà trong lòng vẫn âm thầm có một chút oán trách đối với Cao Phong.

Vì để cho Cao Phong làm quen được với nhiều người hơn, bồi đắp mạng lưới giao thiệp của chính mình, cho nên cô ta mới đưa Cao Phong theo đến nơi này, nhưng mà kết quả là Cao Phong vậy mà lại không hiểu được sự khổ tâm của cô ta!

“Không thích đúng không? Được, rất được!” Sắc mặt của Lý Hiểu Khang có chút âm u, sau đó cắn răng gật đầu một cái.

“Chị San, em nói chứ, quả thực là bạn của chị đã có chút quá đáng, những người ở trong đám của chúng ta này, có ai dám bác bỏ mặt mũi của anh Khang chứ?” Một cô gái cau mày nói.

Sau khi lời này dược nói ra, những người khác cũng vì nịnh hót Lý Hiểu Khang mà trong nháy mắt bắt đầu tiếng bàn luận.

“Không sai! Tôi cũng không biết đến đạo lý to lớn gì cả, tôi chỉ biết đến được một câu gọi là nhập gia thì tùy tục, nếu như muốn tiến vào vòng giao thiệp này của chúng ta, vậy thì phải có sự nhận thức trên phương diện này.”

“Có lẽ trước kia anh ta cũng chưa từng đi tới những nơi sang trọng như vậy, hôm nay cũng là vì được dựa vào mặt mũi của chị San, cho nên mới có may mắn tới chỗ này.”

“Thím Lâm vào cửa nhà quan ấy à, quen dần là được, nhưng mà có vài người vẫn cứ cố làm cao, không nhận biết rõ được thân phận của chính mình.”

“Thật không biết làm sao mà chị San lại quen biết với người như vậy, bộ quần áo cao thấp ở trên người kia còn không đáng giá đến hai triệu, muốn tôi ăn mặc như vậy, thì tôi cũng sẽ ngại bước chân ra cửa.”

Vì nịnh hót Lý Hiểu Khang, những người này rối rít nhắm thẳng mũi dùi về phía Cao Phong.

Tựa như là với thân phận của Cao Phong thì anh không nên đi đến chỗ này vậy.

Cao Phong nghe được những tiếng bàn luận ríu rít ở xung quanh, trong lòng không nhịn được mà than nhẹ một tiếng.

Lực lượng đến từ mạng lưới giao thiệp quả thực là rất quan trọng, nhưng mà những người bạn học này của Lâm Hướng San cũng không phải là mối giao thiệp mà Cao Phong anh mong muốn có được.

Rồng không sống chung với rắn, phượng hoàng không nhập bọn cùng với gà rừng.

Những người được gọi là cậu ấm cô chiêu của Thủ đô này, Cao Phong thật đúng là coi thường bọn họ.

Tất cả những việc mà bọn họ làm, dựa vào tâm thái của Cao Phong bây giờ mà xem ra thì, đơn giản là ngây thơ tới cực điểm.

Cảm giác về sự ưu việt, cũng không phải chỉ cần ngoài miệng nói ra là được.

“Các người đủ rồi đấy, hành động bây giờ là muốn vả mặt của tôi sao?” Lúc Lâm Hướng San nói ra những lời này, sắc mặt của cô ta cũng vô cùng khó coi, đồng thời cô ta cũng chậm rãi đi tới bên cạnh của Cao Phong.

Sau khi lời này rơi xuống, trong nháy mắt tất cả mọi người đều ngậm miệng lại, nhưng ánh mắt khi nhìn về phía Cao Phong vẫn tràn đầy vẻ khinh thường.

“Chị San, chúng ta là chơi bạn bè chơi thân đã nhiều năm, còn Cao Vũ này lại không biết là nhô ra từ nơi nào, chị thế mà lại vì anh ta mà trở mặt với chúng tôi sao?”

Lý Hiểu Khang càng nhìn Cao Phong thì càng thấy khó chịu, sau đó anh ta nhìn về phía Lâm Hướng San nói.

Bình Luận (0)
Comment