Rể Quý Rể Hiền

Chương 1782

Chương 1782

Giờ khắc này, toàn bộ bên trong phòng đều trở nên yên lặng như tờ, chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người bao gồm người phục vụ kia ở bên trong, đều bỗng nhiên trợn to hai mắt lên.

Hơn tám trăm triệu, vậy mà lại cứ thế quẹt thẻ thành công?

Cái tên nghèo hèn, thấp kém chuyên ăn bám như Cao Vũ kia, sao có thể lấy ra được từng đó tiền?

Không thể nào!

Đây tuyệt đối không thể nào!

“Đùa cái gì vậy chứ, hơn tám trăm triệu mà anh ta cũng có thể lấy ra được, vậy thì tôi con mẹ nó sẽ ăn luôn cả cái máy quẹt thẻ này!”

Lý Hiểu Khang cắn răng tiến lên, đoạt lấy máy quẹt thẻ, kiểm tra số tiền thanh toán ở phía trên màn hình.

Số tiền thanh toán đang hiện lên trên màn hình, cho dù là đã được giảm giá rồi, vẫn còn gần tám trăm triệu.

“Thật… Thật sự đã trả tám trăm triệu…” Lý Hiểu Khang cầm máy quẹt thẻ, sững sờ tại chỗ, không nhịn được tự lẩm bẩm.

“Dĩ nhiên, tiền dùng để đuổi mấy con chó đi thì tôi vẫn có được.”

Khóe miệng của Cao Phong hơi cong lên, thuận tay lấy lại thẻ ngân hàng của chính mình.

Mà sau khi người nhân viên phục vụ kia kịp phản ứng lại, anh ta cũng dứt khoát lấy lại máy quẹt thẻ, sau đó ngón tay nhấn thật nhanh ở phía trên.

“Anh, anh chính là Cao Vũ, anh vũ?” Người phục vụ trợn to hai mắt hỏi.

“Làm sao vậy?” Cao Phong khẽ cau mày.

“Không có sao không có sao!” Người phục vụ vội vàng xua tay, sau đó nhấn trên máy quẹt thẻ.

Máy quẹt thẻ ở trong tay của anh ta cao cấp hơn POS rất nhiều, cũng có thể thấy được nhiều thông tin của người quẹt thẻ hơn.

Cho nên giờ khắc này, trong lòng của người phục vụ lại càng chấn động mãnh liệt, trừng to mắt nhìn thông tin hiện trên màn hình.

Người trẻ tuổi có tướng mạo xấu xí ở trước mặt của anh ta này vậy mà lại chính là Cao Vũ?

Cao Vũ này, rốt cuộc có phải là Cao Vũ mà anh ta biết đấy hay không?

Nhân viên phục vụ vừa cảm thấy chấn động không thôi, vừa tra thông tin của thẻ ngân hàng kia.

“Không thể nào, này không thể nào, cái tên thấp hèn kia làm sao có thể tiện tay cầm ra tám trăm triệu?” Lý Hiểu Khang còn đang không ngừng lẩm bẩm.

Mà lúc này, ánh mắt của đám nam nữ kia khi nhìn về phía Cao Phong đã rối rít có sự biến hóa.

Vốn dĩ Cao Phong ở trong mắt bọn họ chính là một người ăn bám thấp kém, không có quyền, không có thế, không có tiền, không thân phận và bối cảnh.

Mà bây giờ, Cao Phong lại có thể tiện tay lấy ra hơn tám trăm triệu, thế nhưng mắt cũng không nháy lấy một cái, điều này làm sau không khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ?

Chẳng lẽ, Cao Phong là một người con nhà giàu ẩn danh hay sao?

“Cao Vũ anh…” Một cô gái trừng to mắt mà nhìn Cao Phong.

Sự giễu cợt ở trong mắt của mấy cô gái khác cũng đều đã biến mất không thấy nữa, thay vào đó là kinh ngạc, còn có một tia khâm mộ.

Dẫu sao, sức hấp dẫn của cà thẻ tiêu xài, hào phóng ném bạc tỷ, thật sự là làm cho không người nào có thể kháng cự được!

“Không thể nào, đây nhất định không phải là thẻ của Cao Vũ! Nhất định là trước đó chị San đã đưa cho Cao Vũ, để cho anh ta cố ý diễn một vở tuồng như vậy, có phải hay không?” Lý Hiểu Khang đột nhiên ngẩng đầu lên, trợn mắt nhìn nhân viên phục vụ nói.

Đầu tiên, những người khác đều cảm thấy sửng sốt một chút, sau đó trong lòng cũng nổi lên chút nghi ngờ.

Nói không chừng, thật đúng là như vậy.

Dẫu sao ấn tượng đầu tiên của bọn họ đối với Cao Phong cũng vẫn chính là một tên nghèo hèn, thấp kém, làm sao có thể lấy ra được nhiều tiền đến như thế.

“Nói, chủ nhân của tấm thẻ này là ai?” Lý Hiểu Khang túm lấy cổ áo của nhân viên phục vụ rồi hét lên.

Lúc này anh ta đã hoàn toàn tỉnh rượu, nhưng mà lời nói vẫn còn có chút ngọng.

Mà lúc này nhân viên phục vụ mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, nhìn Cao Phong một cái thật sâu, sau đó nhẹ giọng nói: “Chủ nhân của tấm thẻ này, chính là Cao Vũ, anh Vũ!”

Vừa nói, nhân viên phục vụ vừa quơ quơ thông tin đang hiện lên trên máy quẹt thẻ đến trước mặt mọi người.

Lý Hiểu Khang lần nữa sửng sốt, trợn to hai mắt nhìn hai giây, sau đó mới chậm rãi buông ra cổ áo của nhân viên phục vụ kia ra.

Thẻ này, vậy mà lại thật sự là của Cao Vũ?

Bình Luận (0)
Comment