Rể Quý Rể Hiền

Chương 1834

Chương 1834

Bây giờ khối ngọc băng này trong tay thày cắt đá, có thẻ nói là loại băng quý nhất vì nó không có tạp chất gì cả.

Tất nhiên giá trị giữa khối băng và khối ngọc băng sẽ khác nhau.

Mà khối ngọc băng của là loại ngọc băng quý nhất, chắc chắn giá cả của nó sẽ được đẩy lên rất cao.

“Đấy cho ông, ông đừng làm hỏng khối ngọc băng này, ông chết cũng không đủ để đèn đâu!” Lê Tiểu Quyền giật lại khối ngọc băng từ tay thầy cắt đá, sau anh ta đưa cho Thương Tuấn Hồng.

Thương Tuấn Hồng lại dùng vẻ mặt kiêu ngạo nhìn mọi người xung quanh hội trường.

Vốn dĩ anh ta đứng trên chỗ cắt đá đã cao hơn những người ở bên dưới một chút, bay giờ lại dùng ánh mắt này để nhìn mọi người, giống như tất cả người người đều bị anh ta dẫm đạp dưới chân.

Nhưng mà hôm nay anh ta đã mở được khối ngọc băng quý trăm năm khó gặp, thù tất nhiên có tư cách kiêu ngạo như thế.

Vận may?

Vận may cũng là một loại sức mạnh!

Thương Tuấn Hồng cầm khối ngọc băng kia lên, sau đó anh ta mở đèn pin lên và chiếu về phía mặt khối ngọc băng.

“Keng!”

Dưới ánh đèn, nọc băng trở lên xinh đẹp hơn, nó làm người khác lưu luyến không muốn rời mắt.

Trong viên ngọc băng này, những hoa văn của nó giống như có linh hồn vậy.

Trên ngọc bích trong suốt chúng ta có thể nhìn thấy khuyết điểm, tạp chất, đốm bông, hạt đá, vết nứt trên ngọc nhưng trên khối ngọc băng này thì không hề có một tý tạp chất nào cả hoặc vết nứt.

Tất cả những người có mặt ở đây, hầu như bọn họ đều là người ham mê đổ thạch và ngọc thạch, nên ai có thể bình tĩnh được khi nhìn khối ngọc băng tuyệt đẹp này?

Trong nháy mắt rát nhiều người thở mạnh và tim đập nhanh.

“Keng Keng!” Thương Tuấn Hồng búng móng tay lên ngọc băng, làm nó phát ra hai âm thanh trong trẻo ngọt ngào.

Lớp ngoài của khối ngọc này rất tinh tế, nhìn màu sắc, âm thanh và độ gõ cửa nó là có thể biết được nó thể thẩm thấu sâu.

Cho nên kể cả màu sắc, ngoại hình hay âm thanh thì mọi người đều có thể chắc chắn nó là khói ngọc băng quý!

Kết cấu của khối ngọ này rất cao, đây là một loại ngọc tốt nhất.

“Xin chúc mừng cậu Hồng, đã mở ra một khối ngọc băng quý!”

Lê Tiểu Quyền phát huy đầy đủ yếu tố của một đưa cho san, bây giờ vỗ tay ủng hộ chủ nhân.

Mọi người xung quanh cũng nể mặt hai người nên cũng vỗ tay chúc mừng.

Cũng có người không nhịn được đi nên bắt đầu trả giá.

“Tôi mua với giá ba triệu năm trăm tỷ! Không đúng là bảy triệu tỷ!”

“Cậu Hồng, cậu nói cậu định ra khối ngọc nay bao nhiêu tiền? Tôi mua khối ngọc này!”

“Đúng, tôi cũng muốn mua!”

Chỉ trong một lát, đã có mười mấy người bắt đầu tranh nhau ra giá.

Nhưng mà Thương Tuấn Hồng không quan tâm đến bọn họ, anh ta trực tiếp cầm khối ngọc băng đi xuống đài.

“Cậu Hồng của chúng tôi thieus tiền chắc? Tỉnh lại đi!” Lê Tiểu Quyền vội vàng đuổi theo anh ta.

Mà khi nói những câu này Lê Tiểu Quyền cố ý liếc Cao Phong một cái.

Ánh mắt kia và điệu bộ kia rát kiêu ngạo.

Giống như khối ngọc băng vừa nãy là do Lê Tiểu Quyền anh ta mở ra vậy.

“Đến lượt chúng ta, đến lượt chúng ta rồi!”

Khổng Duệ Chí nhớ đến nhiệm vụ của mình, đợi lê Tiểu Quyền xuống đài thì ông ta lập tức lên đài.

Bình Luận (0)
Comment