Rể Quý Rể Hiền

Chương 1841

Chương 1841

Sư phó giải thạch khẽ gật đầu, chuẩn bị trước tiên cắt khối đá thô này ra.

Mà đám người Thương Tuấn Hồng và Lê Tiểu Quyền, cũng không rời đi, mà đứng ở phía dưới đài im lặng chờ đợi nhìn xem.

Thương Tuấn Hồng đã mở ra được một khối phỉ thuý Loại băng cực phẩm, đủ để trở nên rực rỡ đầy hào quang vào ngày mừng thọ ngày mai của ông cụ Gia Cát, cho nên cũng không cần thiết phải đi tìm kiếm các khối đá thô nữa.

Hiện tại liền ở đây chờ xem sau khi Cao Phong mở ra là cái thứ rác rưởi gì, thì có thể ở đây để chế giễu một phen, cũng đủ cho anh ta cảm thấy hài lòng rồi.

Về phần những người khác, thì đều đang đứng xếp hàng dài chờ được lên đài, chờ sau khi Cao Phong cắt các khối đá thô xong, thì sẽ đến lượt bọn họ.

“Xoẹt!” Vòng cắt của máy nhanh chóng chuyển động.

Đối với khối đá thô của Cao Phong, toàn bộ hành trình sư phó giải thạch đều vô cùng cẩn thận, hiển nhiên là ấn tượng đối với Cao Phong cũng không tệ, cho nên đối với những khối đá mà Cao Phong đưa đến cũng đều đối xử rất đặc biệt.

Lần này, máy cắt đá mới chỉ cắt được một lớp mỏng, mà sư phó giải thạch trong nháy mắt đã ngừng máy cắt lại.

“Cái khối đá này, cũng phải sử dụng đến máy đánh bóng!”

Sư phó giải thạch nói một tiếng, đã không kịp chờ đợi mà sử dụng máy đánh bóng.

“Cái gì?” Thương Tuấn Hồng thấy thế thì sững sờ.

Những người khác cũng đều có bộ dạng nghi ngờ lẫn ngạc nhiên.

Khối đá mà trước đó phải dùng đến máy đánh bóng để mở ra chính là khối phỉ thuý Loại băng cực phẩm kia của Thương Tuấn Hồng.

Hiện tại lại muốn sử dụng máy đánh bóng, chẳng lẽ lại mở ra được một khối Loại băng nữa?

Nếu là như vậy, vậy đại hội tranh đấu đổ thạch lần này, tuyệt đối là sẽ được ghi vào sử sách!

Một đêm liên tiếp đã mở ra được hai khối phỉ thuý Loại băng cực phẩm trăm năm khó gặp. Đây tuyệt đối là chuyện mà từ trước đến nay đều chưa từng xảy ra, sau này cũng sẽ khó xảy ra!

Khổng Duệ Chí có chút hưng phấn xoa xoa tay, vội vàng đi theo sau lưng của sư phó giải thạch, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm.

Cao Phong thì thể hiện ra rất bình tĩnh, trong mắt không có sự khẩn trương nào cả, cũng không có kinh ngạc, ánh nhìn rất thản nhiên.

Theo sự chuyển động của máy đánh bóng, khối đá thô này ở trong tay của sư phó giải thạch, được lột ra từng tầng từng tầng đá, lộ ra cảnh tượng bên trong.

Đám người vội phóng tầm mắt nhìn đến, chỉ nhìn thấy một tia sáng chói giống như mặt kính chiết xạ, trong nháy mắt chiếu vào tầm mắt.

“Ồ! Cái màu sắc này, không phải là Loại băng, là phỉ thúy sao?”

“Không giống đâu! Tại sao lại có cảm giác giống như là một thấu kính?”

“Ôi! Thấu kính? Sẽ không phải là, sẽ không phải là…”

Sau khi tiếng nói của một người đàn ông vang lên, giữa khoảng sân trong nháy mắt hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Chốc lát sau, rất nhiều người đều đột nhiên trừng to mắt, trong mắt tràn đầy sự ngạc nhiên và sợ hãi, bọn họ đều đã nghĩ đến cái khả năng đó.

Sau đó, hầu kết của tất cả mọi người đều nhịn không được nhấp nhô, nuốt nước bọt một cái, ngậm miệng lại nhìn về phía bên trên đài.

Lúc này vị sư phó giải thạch kia, đã mài bóng khối đá đó được hơn một nửa, làm lạnh rồi cọ rửa qua, phỉ thúy còn sót lại trong tay, bắt đầu hiện ra ra một mảng lớn.

Khối phỉ thúy này có hình trứng vịt, nhìn lại giống như là kim cương, phản chiếu ra vô số ánh sáng, cực kỳ lộng lẫy.

Bình Luận (0)
Comment