Rể Quý Rể Hiền

Chương 1867

Chương 1867

Đồng thời khi nhìn thấy mấy chữ này, cũng đã biết rằng thân phận này, so với những hội viên bình thường của hiệp hội thì còn cao cấp hơn không ít đâu!

Quản lí Trương kiềm chế sự kinh ngạc ở trong lòng, tiếp tục nhìn xuống phía dưới.

Cao Vũ…. Cao Vũ??? Anh ta chính là Cao Vũ sao? Cho tới bây giờ, quản lí Trương mới biết được tên của Cao Phong.

Ngay sau đó, trong đầu của ông ta chợt nhớ ra tin tức thu được lúc trước, rằng Hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông mới thu một hội viên danh dự.

Đồng thời nói rằng, cho dù hội viên này có đi đến bất kỳ chi nhánh nào của Hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông, thì đều có thể nhận được tiếp đón ở lễ nghi cao nhất.

Mà cái tên đó, hình như chính là Cao Vũ?

Trong lòng của quản lý Trương đang vô cùng rối loạn, đưa tay ra sờ một chút dấu chạm nổi độc quyền ở phía dưới của giấy chứng nhận.

Đúng là cái dấu chạm nổi này, chắc chắn không thể sai được, cũng không có ai cả gan dám làm giả.

Mà thân phận của Cao Phong, hiển nhiên đã rất rõ ràng!

“Ha ha ha. Cao Vũ! Anh sẽ không nói cho chúng tôi rằng, anh là người đặc biệt ở phía trên của ngành nào đó đến đây để thi hành nhiệm vụ đâu nhỉ, cho nên là chúng tôi phải cho anh đi đúng không? Ha ha ha!” Lê Tiểu Quyền vẫn đang cười ha ha.

Nhưng mà, lần này không đợi được Cao Phong có phản ứng gì, mà quản lý Trương đã đột nhiên quay đầu lại quát: “Cậu Quyền này, nếu như cậu cảm thấy nơi này không thể chứa được cậu, thì tôi có thể để cho bảo vệ đưa cậu rời đi!”

“Cái gì cơ?” Lê Tiểu Quyền trong nháy mắt sửng sốt.

Thương Tuấn Hồng cũng là vẻ mặt vô cùng nghi ngờ nhìn về phía quản lý Trương, vì sao mà thái độ của ông ta trong nháy mắt đã thay đổi lớn như vậy?

Căn bản là quản lý Trương cũng không có ý tứ muốn giải thích cho bọn họ, mà nhanh chân đi về phía Cao Phong.

Thực lực của nhà họ Thương và nhà họ Lê cũng không tệ, nhưng cũng không làm ăn với quản lý Trương, cho nên ông ta cũng chỉ dựa vào mặt mũi là cậu chủ của bốn dòng họ nhỏ của bọn họ mà thôi,

Còn Hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông thì không giống như vậy, đó mới thực sự là miếng ăn, là cha mẹ chân chính là đại hội đổ thạch, chắc chắn không thể đắc tội được!

Mà thân phận của Cao Phong lại chính là hội viên danh dự suốt đời của Hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông, địa vị như vậy thì càng tôn quý hơn, chí ít thì một người đại diện làm quản lý như ông ta cũng không dám trêu chọc.

“Để súng xuống! Tất cả để súng xuống!” Quản lý Trương vội vàng lớn tiếng nói với mấy người vệ sĩ mặc áo đen.

Mấy tên vệ sĩ hơi sững sờ, sau đó vội vàng thả vũ khí nóng trong tay xuống.

“Ai nha cậu Vũ này, thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Là Tiểu Trương tôi đây có ánh mắt vụng về! Không nhận ra ngài, mong rằng ngài không trách cứ tôi!”

Quản lý Trương nhanh chân đi đến trước mặt của Cao Phong, hai tay nắm lấy bàn tay của CaoPhong, nói chuyện cực kỳ khách khí.

Một màn này, khiến cho tất cả mọi người đang đứng xem đều sững sờ.

Đến cả Khổng Duệ Chí, cũng đều không rõ tình huống bây giờ là như thế nào?

Làm sao vậy, rốt cuộc thì chuyện này là như thế nào vậy?

“Xem ra thứ này của tôi, so với vũ khí nóng thì còn dễ dùng hơn.” Cao Phong cười nghiền ngẫm một tiếng, cất giấy chứng nhận đó vào trong áo.

“Ai nha, cậu Vũ này, cái này, cái này, là lỗi của tôi! Lỗi của tôi!”

“Bây giờ Tiểu Trương này sẽ lập tức đi làm một bàn tiệc rượu, để tiếp đãi cậu Vũ, sau đó tôi sẽ tự phạt mình ba ly trước, cậu Vũ, cậu cảm thấy thế nào?” Thái độ của quản lý Trương rất nhiệt tình nói.

Mà người vốn dĩ đang nằm trên mặt đất là Vi Hào, cũng đã chậm rãi ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy một màn này, lại lập tức ngất xỉu, cũng không biết là ngất xỉu thật hay là giả vờ.

Về phần Thương Tuấn Hồng và Lê Tiểu Quyền, sắc mặt của hai người bọn họ cũng này đều rất khó coi, nhưng cũng không nói gì cả.

Bình Luận (0)
Comment