Rể Quý Rể Hiền

Chương 1882

Chương 1882

“Ừm cái này, chị có thể nói là, chúng ta đang trong cuộc gọi điện thoại video không?” Bây giờ Kim Tuyết Mai mới nhìn không nổi nữa yếu ớt nói.

“Cái gì gọi video hả chị, chị đang nói đến trong điện thoại di động còn có video của anh rể sao? Lấy ra cho em nhìn xem một chút đi.” Kim Vũ Kiên không thèm để ý chút nào nói.

“Không phải, ý chị là, bây giờ chị đang cùng với Cao Phong đang gọi điện video nói chuyện phiếm, cho nên hai người các em …” Kim Tuyết Mai duỗi một ngón tay ra chỉ chỉ vào thân thể của hai người.

“Cái gì?”

“Cái gì?”

Hai người Kim Vũ Kiên đồng thời sững sờ, trong đầu liền ong ong kêu lên một tiếng.

“Chị đang cùng Cao Phong nói chuyện phiếm qua gọi điện thoại video, hai người em đây là…có muốn gọi video trực tiếp không?” Kim Tuyết Mai không biết tâm trạng của mình bây giờ là như thế nào, đó chính là một loại cảm giác dở khóc dở cười.

“Cái này…”

Cổ của hai cô gái cứng nhắc chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía màn hình điện thoại di động.

“Vậy là, đây chắc không phải như vậy đi? Cái này không phải là một tấm hình thôi sao?” Cổ họng của Kim Vũ Liên không khỏi nhúc nhích qua một cái nói.

Kim Tuyết Mai khẽ lắc lắc đầu, sau đó đưa tay gõ trên mặt điện thoại di động một cái, lập tức thoát ra khỏi toàn màn hình hiển thị gọi video.

Biểu tượng lập tức được hiện ra.

“Cái gì?”

Hai cô gái sửng sốt khoảng tầm năm sáu giây, rồi mới đột nhiên phản ứng lại, ngay sau đó hô lên một tiếng, sau đó ngay lập tức kéo một cái chăn giường lên đắp trên người.

Tốc độ kia thật nhanh chóng, gần như thời gian trong nháy mắt, liền đem mình đóng gọn vào cực kì chặt chẽ, vẻn vẹn chỉ lưu lại một cái đầu nhỏ nhô ra bên ngoài.

Đăc biệt là Cao Từ Hàn, lúc đầu dáng dấp còn nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, hiện tại là bộ dáng khuôn mặt sợ hãi khẩn trương đến thẹn thùng, càng làm cho người ta kinh ngạc đến mức buồn cười.

Cao Phong cố kìm nén đến chết đi sống lại, mới không có bật cười tại chỗ.

Nhưng lúc này tuyệt đối không thể để lộ tẩy được, nhất định phải nói là do mạng của anh bị nghẽn.

Vậy thì phải xem Kim Tuyết Mai có nguyện ý giải vây giúp anh không thôi.

Chỉ cần Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng dùng tay ngắt kết nốt, khóa máy lại, anh liền có thể thở ra một hơi.

Nhưng mà Kim Tuyết Mai giống như hoàn toàn không có ý tứ như vậy, ngược lại mắt lớn trừng mắt nhỏ với Cao Phong.

“Hừ! Em để xem anh nhìn Kim Vũ Kiên với Cao Tử Hàn được bao lâu, em liền không cúp máy để nhìn xem anh có thể kiên trì tới khi nào.” Kim Tuyết Mai đắc ý nói.

Cao Phong chỉ cảm thấy mặt mũi đều chưa sót, còn vẫn ngồi yên như cũ, không dám động đậy.

“Cao Phong, tại sao anh lại không nói chuyện thế? Hay là anh không nhìn thấy ba người bọn em sao?” Kim Tuyết Mai hỏi.

Cao Phong không thể rên một tiếng, duy trì thân thể không được nhúc nhích.

“Anh đừng có mà giả bộ, anh có thể nghe được chúng em nói chuyện đúng không?” Kim Tuyết Mai sửng sốt một chút hỏi.

Cao Phong vẫn không rên một tiếng nào, giống như anh thực sự bị nghẽn mạng.

“Chị ơi, có phải hay không tín hiệu bên kia của anh rể không được tốt lắm, cho nên màn hình bị kẹt lại đúng không?” Thân thể của Kim Vũ Kiên chậm rãi ngồi thẳng lên, nhưng mà cái chăn trên thân vẫn được đóng chặt chẽ như cũ.

“Ai nha! Em có thể nghe được anh nói chuyện không, nơi này tín hiệu quá kém rồi, anh thoát ra ngoài rồi nhắn tin cho Tuyết Mai nha.”

Bình Luận (0)
Comment