Rể Quý Rể Hiền

Chương 1901

Chương 1901

Đối với việc chiễu đãi những vị khách mời này, tất nhiên là Gia Cát Kiến Nguyên cùng những người khác đi, ông cụ Gia Cát đã sớm không hỏi đến thế sự.

Hiện tại công việc lớn nhỏ của dòng họ Gia Cát, trên cơ bản đều giao cho những thế hệ sau đi quản lý.

Gia Cát Kiến Nguyên thấy mọi người đế gần như đã đông đủ, cũng không định chờ đợi thêm nữa, lúc này mới lên trên đài phát biểu.

“Kiến Nguyên biết các vị khách mời ở đây đều cực kỳ bận rộn, cho nên tôi cũng không nói chuyện phiếm làm gì.”

“Năm nay bữa tiệc mừng thọ được tổ chức tại khu nhà, cũng mong các vị khách mời ở đây không ghét bỏ.”

Gia Cát Kiến Nguyên vừa nói vừa cười.

Phía dưới sân bục đều có rất nhiều người liên tục khoát tay.

Một điểm không hề nói khoa trương, có thể ăn được bữa cơm tại nhà của dòng họ Gia Cát, đều trân quý hơn rất nhiều lần so với bất kì khách sạn năm sao sáu sao nào.

Cái gì chứ!

Đây là cực kì vinh hạnh chứ ai dám ghét bỏ?

Chẳng mấy chốc mà những người giúp việc của dòng họ Gia Cát đều bắt đầu bày biện bàn ghế trong sân nhà.

Dù sao thì nhà ở của dòng họ Gia Cát cũng là một khu nhà cổ rộng lớn, cũng không phải là một cái vườn trại cổ, cho nên không có cái phòng kháchcó thể đồng thời dung nạp rất nhiều người.

Nhưng mà, cho dù là ăn cơm tại sân nhà ngoài trời như thế này, nhưng nhóm người nhân vật có mặt mũi trong kinh đô Hà Nội đều phi thường vui vẻ.

Có thể sử dụng bát đũa ăn một bát cơm của dòng họ Gia Cát, đi ra ngoài thì tuyệt đối có vốn liếng để khoe khoang.

Vậy mà trong lúc nhóm những người giúp việc bày ra bàn ghế, một đám khách mời cũng cực kì thức thời, lúc này cũng đã tỷ mỷ chuẩn bị xong lễ mừng thọ, bắt đầu lần lượt tiến lên chúc thọ ông cụ Gia Cát.

Lúc này, nhất định là muốn ở trong buổi lễ có thể xuất ra danh tiếng của mình thật lớn, thời điểm này thậm chí có thể bấu víu lấy quan hệ với dòng họ Gia Cát, ai cũng không dám chậm chạp nửa điểm.

“Tập đoàn Hồng Phát, dâng lễ một vật trang trí bằng mã não đỏ cho ông cụ Gia Cát, chúc ông cụ Gia Cát sống lâu trăm tuổi, thân thể khỏe mạnh, chúc dòng họ Gia Cát làm ăn thịnh vượng!”

Rất nhanh một đám người liền từng người bắt đầu đưa dâng lễ vật lên.

“Rất tốt, rất tốt!” Ông cụ Gia Cát cười gật gật cái đầu, sau đó ra hiệu cho người bên ngoài, đưa lên một cái hồng bao.

Cái hồng bao này như một loại phản hồi, đám người cũng biết quy củ, cho nên tất cả mội người đều không có từ chối.

Từng vị khách này đến vị khách khác lên đài để đưa lễ vật, thậm chí ở trong đám người đó Cao Phong còn thấy được một số gương mặt quen thuộc.

Anh suy nghĩ kỹ một chút, hẳn là đang nhìn thấy những người đã đánh cược ở trong đại hội thạch.

Nhưng mà những điều này cũng không để cho Cao Phong phải quá kinh ngạc, người có thể tham gia bữa tiệc mừng thọ của dòng họ Gia Cát, tự nhiên cũng phải có tư cách đi tham gia đại hội đổ thạch, đơn giản chính là suy nghĩ hoặc không suy nghĩ vậy thôi.

“Ông Duệ Chí, ông điều tra quả nhiên không sai.” Cao Phong nhìn một chút những món quà kia để trên bàn hạ lễ, nhịn không được khẽ lắc đầu cười nhẹ.

Những món đồ đã lấy ra trên bàn vuông hạ lễ, đại bộ phận đồ vật là loại hình ngọc thạch phỉ thúy, nhìn từng cái đều là loại có chất lượng không thấp.

Mười người phải có bảy tám cái đều đưa lên lễ vật là ngọc thạch phỉ thúy.

Xem ra việc ông cụ Gia Cát thích chơi ngọc đã sớm không phải là bí mật gì.

Cho nên những người này nghiễm nhiên sẽ lấy ra lế vật hợp ý ông cụ, lấy ra một chút ngọc thạch phẩm chất không thấp để ra chúc thọ.

Nhưng mà, Cao Phong nhìn biểu lộ của ông cụ Gia Cát một chút, lại phát hiện ra trong toàn bộ hành trình ông cụ chỉ bảo toàn nụ cười nhàn nhạt, cũng không phải là quan tâm lắm đến lễ vật.

Bình Luận (0)
Comment