Rể Quý Rể Hiền

Chương 1952

Chương 1952

Dưới sự chèn ép giữ chặt cực kì kinh khủng kia, Cao Phong không ngờ lại cảm thấy sức lực của mình bị bòn rút cực nhanh, thực lực không ngừng bị hao tổn.

Chỉ cần Cao Phong có gan dám tung ra bất cứ hành động khó hiểu nào, Cuồng Ngưu sẽ liền tăng lực thật mạnh lên, đàn áp anh ta.

Lực của bàn tay Cuồng Ngưu mạnh đến nỗi mà cảm giác như muốn đè nát bả vai của Cao Phong, khiến cho Cao Phong mất bình tĩnh, sợ hãi mà hành động một cách thiếu suy nghĩ.

“Anh điên rồi cơ mà! Sao anh không tiếp tục điên lên nữa đi!”

Cuồng Ngưu dùng cả hai tay siết chặt vào bả vai của Cao Phong, sau đó dùng sức của cánh tay, bắt đầu ấn xuống kéo duỗi về phía hai bên.

“Rầm!” Cao Phong lại thở hổn hển lên vì đau.

“Hay lắm! Đại ca đã tung ra một chiêu cực kì bá đạo!!”

“Dù là cả một con bò rừng, Đại ca Cuồng Ngưu của chúng ta còn có thể xé xác nó ra thành trăm mảnh, chứ nói chi là cơ thể bình thường như anh ta.”

“Chỉ cần một lời nói của anh ấy thôi cũng có thể xé nát cơ thể của chín người rồi, ha ha…”

Lúc này năm sư đệ của Cuồng Ngưu đang bắt đầu cười thành tiếng một cách lạnh lùng.

Chỉ cần bị Cuồng Ngưu nắm lấy xương bả vai, chẳng ai có thể thoát ra được khỏi bàn tay của anh ta, cuối cùng cũng khó có thể tránh được cái chết.

Hôm nay Cao Phong này chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là ngoan ngoãn đầu hàng bị bọn chúng mang đi, hoặc là bị Cuồng Ngưu xé xác ra thành trăm mảnh.

Lúc này, Cao Phong căn bản là không có thời gian để suy nghĩ nữa, toàn thân của anh đều đã bị Cuồng Ngưu khống chế lại, khiến trong lòng anh cực kỳ lo lắng, sốt ruột.

Anh không thể không thừa nhận rằng nếu là đối đầu sức mạnh với Cuồng Ngưu thì anh ấy chưa chắc đã là đối thủ.

Chỉ có thể từ một phương diện khác tìm kiếm sơ hở của Cuồng Ngưu để dễ dàng tấn công vào anh ta.

Nhưng, lúc này cả hai vai của anh ta đã bị Cuồng Ngưu ấn xuống một cách gắt gao, cho khiến đã khiến cho Cao Phong không đủ sức lực để kháng cự, dù có vội vàng, nóng nảy thế nào đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

“Anh có biết tôi thích nhất loại cảm giác gì không?” Đột nhiên, Cuồng Ngưu nhìn Cao Phong với ánh mắt ảm đạm, chế nhạo, vừa cười nói.

Hỏi xong câu hỏi này, Cuồng Ngưu không thèm đợi Cao Phong trả lời, liền cười phá lên rồi nói tiếp: “Tôi thích nhất là dùng hai tay xé nát con mồi ra, nhìn con mồi ở trước mặt tôi tan ra thành một vũng máu thịt.”

“Anh đối với tôi mà nói, tựa như là một bữa ăn vô cùng thịnh soạn và hấp dẫn!”

Cuồng Ngưu vừa nói vừa liếm môi một cái, như thể đang chuẩn bị nói ra điều gì đó tiếp theo.

Cao Phong không nói gì, ánh mắt bình tĩnh mặt đối mặt với Cuồng Ngưu, trong mắt hay trên mặt chẳng có chút gì gọi là sợ hãi hay căng thẳng biểu lộ ra hết.

Thế nhưng trong lòng anh lúc này lại đang cực kỳ lo lắng, cuống cuồng lên, nghĩ mọi biện pháp khả thi để có thể đối phó với Cuồng Ngưu.

“Nhưng hôm nay định mệnh sẽ không thể nhìn thấy bữa tiệc thịnh soạn này rồi.”

“Bởi vì, tôi muốn bắt sống anh trở về, có người muốn tự tay giết chết anh hơn là tôi.”

“Nhưng cũng không sao hết, chờ sau khi anh bị giết chết, tôi có thể cho anh một bữa tiệc xé xác cực kỳ hoành tráng, hahaha!”

Cuồng Ngưu cười phá lên, khắp khuôn mặt tràn đầy vẻ vui sướng, thoải mái.

Lại một đối thủ khác bị hắn ta khuất phục, trong lòng của hắn cực kỳ hài lòng, sung sướng, thỏa mãn.

Lúc này Cao Phong đã hoàn toàn bị hắn ta khuất phục, hắn làm là người thắng cuộc, đương nhiên là người có tư cách cười điên cuồng như thế.

“Ha ha ha! Ha ha ha ha!”

Cuồng Ngưu lúc này dùng hai tay bóp thật mạnh vào hai bả vai của Cao Phong, vẫn cười một cách ngông cuồng như cũ.

Ngay lúc này, ánh mắt của Cao Phong cực kì lạnh lẽo, dồn hết sức lực, trong nháy mắt đập đầu thẳng về phía đằng trước.

“Binh!”

Đầu của Cao Phong hung hăng đập phải sống mũi của Cuồng Ngưu.

Bình Luận (0)
Comment