Rể Quý Rể Hiền

Chương 2109

Chương 2109

……

Thủ Đô, nhà họ Diệp.

Trọng Dương Bình bước đi vội vàng, lần nữa đi vào trong phòng của Diệp Thiên Long báo cáo tình huống đại hội đấu thầu.

“Bốn mươi nghìn tỷ đồng! Bốn mươi nghìn tỷ đồng đó Trung tướng Long, con rể ngài thật là…”

Trọng Dương Bình nói đến đây, dừng một chút, cẩn thận hỏi: “Trung tướng Long, tôi có thể nói tục một câu ở trước mặt ngài không?”

“Nói!” Diệp Thiên Long thoải mái cười một tiếng.

“Con rể của ngài quá trâu bò rồi!” Trọng Dương Bình không chút do dự kêu lên.

“Nói nhảm! Ánh mắt của con gái tôi, có thể kém được sao? Ha ha!” Diệp Thiên Long trên mặt ngập tràn vẻ ngạo nghễ, trong lòng cũng rất là dễ chịu.

Tất cả đều tiến hành dựa theo ý ông ta, phi thường hoàn mỹ trong lòng có thể không thoải mái sao?

“Cái tên này càng tiếp xúc, càng khiến người ta thích.” Diệp Thiên Long cảm thán một câu.

Trọng Dương Bình cũng tán thành gật đầu, rất tán đồng lời nói của Diệp Thiên Long.

“Bốn mươi nghìn tỷ đồng đó, ở cái tuổi đó có thể có được thành tựu như thế xác thực không tầm thường.” Diệp Thiên Long tiếp tục cảm thán.

Trọng Dương Bình có chút buồn cười, hỏi: “Trung tướng Long, vậy bốn mươi nghìn tỷ đồng này là của con rể ngài, ngài thật muốn cho anh ta xuống hố?”

“Hố cái gì? Cậu ta hiếu kính cha vợ, chuyện này không nên sao?” Diệp Thiên Long nghiêm trang hỏi.

“Nên nên, tuyệt đối là chuyện anh ta phải làm!” Trọng Dương Bình vội vàng gật đầu.

Diệp Thiên Long hơi bĩu môi, nói: “Số tiền này, kẻ đó chắc chắn đoán được là không lấy về được rồi! Cứ coi là sinh lễ cưới con gái của tôi đi.”

“Đúng đúng, tôi cũng cảm thấy là không thể trả lại.”

“Còn có, Trung tướng Long, ngài nói xem nhà Họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng kia địa vị còn không bằng nhà họ Phạm ở Thủ Đô, sao có thể có được thẻ đen kim cương nhỉ?”

“Căn cứ vào tôi điều tra về Cao Phong, anh ta cũng không có đi ra nước ngoài, cơ bản đều ở Việt Nam hoạt động, gia tài xác thực đồ sộ, nhưng tấm thẻ đen kim cương đó không phải cứ có tiền liền có thể có được đâu!”

Trọng Dương Bình vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, những nghĩ đi nghĩ lại vẫn không có cách giải đáp.

Dù sao đó chính là Thẻ com kim cương đen toàn cầu!

Toàn cầu số lượng có hạn phát hành không đến một trăm tấm, trong cả cái Thủ Đô to như vậy, Trọng Dương Bình chỉ biết là Diệp Thiên Long có một cái.

Ngoại trừ tấm của Diệp Thiên Long, ông ta chưa từng nghe qua Thủ Đô có tấm thẻ đen kim cương thứ hai.

Diệp Thiên Long suy nghĩ một chút, nói: “Ông cụ của nhà Họ Cao, lúc trước nam chinh bắc chiến vì Việt Nam lập không biết bao nhiêu công lao, ông ta cũng thường xuyên xuất ngoại để chấp hành nhiệm vụ.”

“Có khả năng là do ông ta để lại cho cậu ta.”

Trọng Dương Bình suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy chỉ có loại khả năng này mà thôi.

“Nếu ông cụ nhà Họ Cao đã nguyện ý đem đồ vật quý giá như vậy cho Cao Phong, chứng tỏ Cao Phong rất được ông ta coi trọng.”

“Mà đám người Cao Anh Hạo, cùng lắm chỉ tính là mưu quyền đoạt vị.” Diệp Thiên Long từ tốn nói.

Trọng Dương Bình gật đầu trả lời: “Đúng! Cho nên Cao Phong muốn xử lý bọn họ, cũng coi như là có lí do chính đáng đi.”

“Anh ta chỉ là muốn đòi lại thứ vốn nên thuộc về anh ta, ai cũng không thể nói Cao Phong không đúng.”

Nghe được câu này, Diệp Thiên Long chỗ sâu nhất đáy mắt hiện lên một tia hoài niệm.

“Đúng vậy, lấy lại thứ thuộc về mình!”

“Cái này không phải là giấc mơ của tôi sao?”

“Chỉ hy vọng tôi giúp anh ta trải rộng tiền đồ sáng lạng này, sau này anh ta có thể giúp tôi một tay, giúp tôi lấy lại tất cả những gì… thuộc về tôi…” Giọng điệu Diệp Thiên Long có hơi lắng xuống.

“Trung Tướng Long, chắc chắn sẽ được, tôi vô cùng xem trọng anh ta.” Giọng nói Trọng Dương Bình vô cùng nghiêm túc.

Sau đó lại hơi lo lắng hỏi: “Lão gia chủ bên đó…”

“Tranh chấp một phen nhưng vấn đề không lớn, tôi vẫn có thể gánh vách được.”

“Thủ Đô vốn chính cần lượng lớn bồi dưỡng nhà xí nghiệp tân binh, thu hút nhà xí nghiệp khác phát triển ở Thủ Đô.”

“Cho nên tôi giao khu thương mại Kiên Thành cho Cao Phong, cũng coi như hưởng ứng lời kêu gọi, bọn họ không tìm ra khuyết điểm gì đâu.” Diệp Thiên Long đơn giản giải thích một phen.

Bình Luận (0)
Comment