Rể Quý Rể Hiền

Chương 2259

Chương 2259

“Các người, các người, các…”

Lúc ban đầu hai tên phụ trách bảo vệ ngoài cửa còn mang khí thế hung hăng, nhưng đến cuối cùng thì giọng nói đã trở nên rất nhỏ, giống như đã nhìn thấy chuyện đó rất dọa người.

Càng giống như là người đến là dạng nhân vật lớn gì đó, dọa cho bọn họ đến nói cũng không dám nói.

Động tác của mấy tên lực lưỡng trong kho dần dần dừng lại, đều có mang theo chút ngơ ngác bước ra ngoài.

“Ruỳnh! Cạch!”

“Rầm rầm!”

Chính vào lúc này, cánh cửa bị người ta đập mở. Cánh cửa vốn lâu ngày không được tu sửa, lập tức bị đập ngã lên đất.

Đồng thời vào lúc này, mấy cánh cửa sổ trên tường nhà kho lập tức bị người đập vỡ, sau đó có vô số người đều điên cuồng lao vào bên trong.

“Phụt!”

Mãi cho đến lúc này, tên thanh niên cầm đầu mới nhìn thấy cánh cửa này lại là do chính hai tên đàn em ở bên dưới đạp mở.

Nói chính xác hơn thì là hai bọn họ bị đạp, sau đó bay thẳng đến, đạp vào cửa, khiến nó mở ra.

“Con mẹ nó!” Tên thanh niên cầm đầu sững người.

Nhưng điều càng khiến cậu ta ngơ ngác hơn thì vẫn còn ở phía sau.

“Đứng im! Toàn bộ đứng im!”

Ngay lập tức, vô số binh sĩ mặc quân phục rằn ri điên cuồng từ bên và còn cả từ mấy chiếc của sổ lao vào.

Trong tay những người này đều cầm theo những vũ khí nóng đen bóng. Họng súng tối mịt đó giống như đang thúc giục thần chết nhắm về phía bọn họ.

Tên thanh niên cầm đầu đã hoàn toàn hoảng loạn.

Đây là tình con mẹ nó huống gì đây?

Sao, sao đến quân đội cũng đến cả đây rồi?

Trong lòng Cao Phong cũng chấn động. Không đơn giản, sự việc đã trở nên không đơn giản nữa rồi.

Trọng Dương Bình dẫn đầu đi vào, sau đó cho người chặn cứng cửa ra vào và các cửa sổ.

Mà Trương Chấn vốn muốn cùng vào thì lại đã bị mấy trăm binh sĩ này ngăn luôn ở ngoài cửa. Vì vậy ông ta chẳng nhìn thấy chút gì tình hình ở bên trong.

“Đại, đại, đại, đại ca, à không, sê, sê, sếp…”

Tên thanh niên cầm đầu ngẩn người, cả người đứng im tại chỗ, hoảng sợ đến cực điểm.

Bọn họ đã bao giờ gặp phải cảnh tượng thế này đâu.

Trọng Dương Bình mở lớn mắt nhìn, ngay lập tức nhìn thấy tình trạng khổ sở của Cao Phong lúc này, không kìm được mà nhíu chặt mày.

Con mẹ nó!

Con rể của Diệp Thiên Long của nhà họ Diệp ở Nội thành. Có được thân phận thế này là như thế nào chứ?

Đó chính là không khác gì một phò mã đức cao vọng trọng.

Một phò mã mà bị mấy tên côn đồ nhãi nhép này đánh thành bộ dạng thảm hại thế này. Mấy tên này sẽ có kết cục thế nào?

Trong lòng Trọng Dương Bình lập tức nổi lên ý định giết người. Ông ta dùng ánh mắt với trợ thủ ở bên cạnh, đồng thời đưa ra chiến thuật đặc biệt bằng ngôn ngữ ký hiệu.

Người trợ thủ đó lập tức hiểu được ý của Trọng Dương Bình, không chút do dự bắt đầu thực hiện theo.

“Kẻ nào lại vẫn dám phản kháng? Buông súng trong tay xuống!”

Người trợ thủ lớn tiếng hét lên, mục đích chính là vì để Trương Chấn ở ngoài của nghe thấy.

HIện giờ ông ta không nhìn thấy tình hình ở bên trong. Trọng Dương Bình nói cái gì thì chính là cái đấy.

Đối với Trọng Dương Bình mà nói, tuy hiện giờ ông ta đã ở vị trí cao rồi, nhưng năm đó đều là xuất thân từ trong quân đội, có ai không phải từng là lính đánh thuê?

Muốn giở thủ đoạn?

Ông ta có thể nhẹ nhàng xử lý mấy tên này đến chết thì thôi!

“Đại, đại ca, tôi không phản kháng. Không có…” Tên thanh niên cầm đầu vội vàng giơ hai tay lên, mấy tên lực lưỡng phía sau cũng vội vàng giơ tay đầu hàng.

“Còn dám dùng súng với Thầy Bình? Bảo vệ Thầy Bình! Đánh!”

Trợ thủ lớn tiếng hét, dẫn đầu bóp cò.

Bình Luận (0)
Comment