Rể Quý Rể Hiền

Chương 2489

Chương 2489

“Cho dù cuối cùng bọn họ không thể đến với nhau, đối với Tông Trạch mà nói, đây cũng coi như là một bài học kinh nghiệm, một lần trưởng thành.” Cao Phong khoát tay một cái, bỏ qua đề tài này.

Phạm Thanh Nhiên và Long Tuấn Hạo cũng không nói thêm gì nữa.

Sau đó, Long Tuấn Hạo chở Phạm Thanh Nhiên đến Công ty Bất động sản Phong Mai, sắp xếp một căn phòng cho cô ta ở lại rồi lại vội vàng đưa Cao Phong về Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Để Cao Phong cảm thấy rất may mắn là Phạm Thanh Nhiên không tiếp tục dây dưa nữa. Nếu không, anh thật sự không biết nên giải thích thế nào với Kim Tuyết Mai.

Bên xe của Liễu Tông Trạch, Liễu Tông Trạch đang nghiêm túc lái xe, Cao Mỹ Lệ ngồi ở vị trí kế bên tài xế.

Khi ở trước mặt Cao Mỹ Lệ, Liễu Tông Trạch biểu hiện vô cùng dè đặt, rất sợ sẽ để lại ấn tượng xấu cho Cao Mỹ Lệ.

Thậm chí ngay cả lái xe cũng không dám chạy quá nhanh.

“Cục cưng Mỹ Lệ! Sao em lại không nói chuyện?” Liễu Tông Trạch nhẹ nhàng quay đầu, giọng nói vô cùng dịu dàng và ấm áp.

“Tông Trạch! Hình như cái cô Phạm Thanh Nhiên kia không thích em.” Trên mặt của Cao Mỹ Lệ hiện ra vẻ mất mát, giống như đã chịu oan ức gì vậy.

“À! Không sao đâu! Nếu cô ta không thích em, sau này chúng ta sẽ không tiếp xúc với cô ta là được.”

“Tính tình của chị dâu Tuyết Mai rất tốt. Nếu có cơ hội, anh sẽ để hai người bọn em gặp nhau một chút.” Liễu Tông Trạch gãi đầu một cái rồi mở miệng khuyên nhủ cô ta.

“Nhưng một thời gian trước, em đã muốn gặp cô ấy một lần, nhưng anh cũng không mang em đi!” Cao Mỹ Lệ bĩu môi một cái.

Lúc trước, Cao Phong vẫn chưa quay về, Cao Mỹ Lệ đã thử dò hỏi Liễu Tông Trạch, muốn tiếp xúc với Kim Tuyết Mai một chút, nhưng mà chuyện gì Liễu Tông Trạch đều có thể đồng ý, chuyện này sẽ lập tức từ chối ngay tại chỗ.

“Lúc đó không phải vì anh Phong vẫn chưa trở lại sao? Anh Phong không có ở đây, ai cũng không dám tùy tiện lên núi Bồng Thiên.” Liễu Tông Trạch vội vàng giải thích.

“Anh Phong… Đúng là rất đẹp trai! Nhưng ánh mắt của anh ấy nhìn em…” Cao Mỹ Lệ nhẹ giọng nói.

Liễu Tông Trạch nghe vậy cũng lập tức hơi sửng sốt, sau đó anh ta gãi đầu một cái rồi nói: “Em cũng đừng suy nghĩ nhiều! Anh có thể đảm bảo, chắc chắn anh Phong không phải là người như vậy! Anh đã cố tình gọi anh ấy đến để gặp mặt bạn gái của anh, chắc hẳn anh ấy chỉ muốn xét duyệt thay anh thôi!”

“Xùy… Ai là bạn gái của anh vậy? Em vẫn chưa đồng ý đâu!” Khuôn mặt của Cao Mỹ Lệ đỏ bừng, trên mặt đầy vẻ xấu hổ.

Liễu Tông Trạch vừa nhìn một chút đã không chịu nổi, lúc này lập tức dừng xe bên đường, đưa tay muốn ôm Cao Mỹ Lệ, nhưng cuối cùng vẫn không dám tùy tiện vượt qua ranh giới.

“Mới vừa rồi, khi anh ra nhà vệ sinh, anh Phong có hỏi xin số điện thoại của em đấy!” Cao Mỹ Lệ nhẹ giọng nói một câu.

“Hả?” Liễu Tông Trạch nghe vậy, lập tức sửng sốt, có chút không phản ứng kịp.

Cao Phong xin số điện thoại của Cao Mỹ Lệ để làm gì chứ?

“À! Anh biết rồi, chắc chắn là anh Phong sợ, có lúc nào đó không liên lạc được với anh, cho nên muốn lưu số điện thoại của em để tiện liên lạc, không có chuyện gì đâu!” Liễu Tông Trạch vẫn còn giải thích thay Cao Phong.

Anh ta hiểu rõ nhân phẩm và cách làm người của Cao Phong, chắc chắn anh sẽ không có ý tưởng gì đối với bạn gái của các anh em.

“Ừ! Chúng ta nhanh đi về đi, bây giờ cũng trễ lắm rồi!” Cao Mỹ Lệ dừng hai giây, sau đó cầm lấy điện thoại ra nhìn một chút.

“Được rồi!” Liễu Tông Trạch lại khởi động xe, dự định lập tức đi ngay.

“Ồ! Có một tin nhắn này!” Cao Mỹ Lệ lập tức sửng sốt, sau đó thì thầm: “Sau khi trở về, tới Khách sạn Ái Cầm, chỉ có hai chúng ta!”

“Cái gì?”

Liễu Tông Trạch lập tức giẫm vào chân phanh, xe dừng lại tại chỗ. Lúc này, anh ta rất muốn đưa tay cướp điện thoại di động, nhưng vẫn không dám cướp, mà chỉ thò đầu qua xem thử.

Ai sẽ gửi cho Cao Mỹ Lệ một tin nhắn như vậy chứ?

Khách sạn Ái Cầm nổi tiếng là khách sạn dành cho các cặp đôi đang yêu nhau, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết là rủ một người phụ nữ đến nơi đó là muốn làm gì!

“Đây là số điện thoại của ai nhỉ? Có phải gửi nhầm không?” Cao Mỹ Lệ đưa ngón tay ra, chỉ dãy số phía trên màn hình, vừa vặn che lại thời gian tin nhắn gửi tới.

Sau khi nhìn thấy rõ ràng dãy số đã gửi tin nhắn, trong nháy mắt, Liễu Tông Trạch trợn to hai mắt.

Tiếp đó, sắc mặt anh ta lập tức trắng bệch, toàn thân cứng đờ như bị điện giật, chỉ có thể ngồi tại chỗ không kịp phản ứng, đầu óc tạm thời lâm vào tình trạng ngơ ngác, sững sờ.

Tất nhiên anh ta thuộc lòng số điện thoại di động của Cao Phong.

Bình Luận (0)
Comment