Rể Quý Rể Hiền

Chương 2505

Chương 2505

Cô không muốn vì mình mà khiến Cao Phong rơi vào nguy hiểm lần thứ hai.

“Tôi làm thế nào thì sẽ phải xem cô quyết định ra sao, tôi cho cô năm phút để suy nghĩ.” Phạm Thanh Nhiên nhìn cái bụng nhô lên của Kim Tuyết Mai, trong mắt lóe lên chút không đành lòng nhưng cô ta vẫn cắn răng nói ra mấy câu ngang ngược như thế.

Kim Tuyết Mai im lặng, nhẹ nhàng vuốt ve bụng.

Trái tim cứ như đang bị dao cứa vậy, đau đớn đến mức không thể thở nổi.

Cô cứ nghĩ đã trải qua bao nhiêu gian khổ cùng Cao Phong như vậy rồi thì sẽ không có gì có thể chia rẽ họ.

Ấy vậy mà chỉ vì nguyên nhân liên quan đến gia thế lại gặp phải cục diện bế tắc như lúc này.

“Nhớ kỹ, cô chỉ có năm phút thôi.”

Phạm Thanh Nhiên lấy điện thoại di động ra, đặt lên mặt bàn.

Bên ngoài, Kim Vũ Kiên và Cao Tử Hàn lo lắng ngồi đợi ở phòng khách.

Còn Trần Vân Lan nghe theo lời Kim Vũ Kiên, đến phòng tập thể hình ở đằng sau gọi Cao Phong tới.

Không lâu sau, Cao Phong mặc một chiếc áo ba lỗ co giãn màu đen, vẻ mặt u ám bước đến.

“Người đâu rồi?” Cao Phong trầm giọng hỏi.

“Anh rể, anh thế này thì không đúng rồi, không biết chị em hiểu anh đến mức nào nhưng sao anh có thể làm thế chứ?” Kim Vũ Kiên vừa thấy anh đã trách mắng.

Cao Tử Hàn đảo mắt, cũng góp lời: “Anh Kình Thiên, thực ra anh có phạm sai lầm gì ở bên ngoài cũng không sao cả, nhưng nếu như ảnh hưởng tới người trong nhà thì quả thực không đúng rồi, lần này em đứng về phía chị Tuyết Mai.”

“Cậu chủ Kình Thiên, vừa nãy cô Tuyết Mai còn nói cho dù cậu có người phụ nữ khác bên ngoài thì cô ấy cũng sẽ làm bộ không biết.”

“Nhưng bây giờ người ta đã tìm đến tận nhà rồi, như vậy không đúng…” Trần Vân Lan bồi thêm một câu.

“Tôi không có.” Cao Phong trầm giọng nói.

“Anh không có cái gì chứ? Thế dấu son môi trên lưng anh là thế nào?”

“Tối hôm qua chị em đã nhìn thấy rồi, nhưng chị ấy không nói ra, chỉ giấu trong lòng, sợ khiến anh cảm thấy ngột ngạt, anh biết không hả?” Kim Vũ Kiên nói mấy câu khiến Cao Phong đứng sững người tại chỗ.

Dấu son môi?

Nhất định là do Lâm Chí Linh để lại vào buổi tối hôm đó ở thủ đô Hà Nội.

Trong đầu Cao Phong ầm một tiếng, chợt nhớ lại cảnh tượng hôm qua Kim Tuyết Mai đấm lưng cho mình.

Chẳng trách tâm trạng lúc đó của Kim Tuyết Mai rất khác thường, sau đó còn không vui, nhưng vẫn miễn cưỡng cười với anh.

Kim Tuyết Mai hiểu chuyện như vậy khiến Cao Phong càng khó chịu, càng thấy hổ thẹn với cô.

“Cô ấy đang ở đâu?” Cao phong sửng sốt một lúc rồi hỏi ngay.

“Ở phòng phía trong.” Kim Vũ Kiên chỉ tay vào phía bên kia.

Cao Phong gật đầu rồi đi về bên đó.

Càng đi đến gần, ánh mắt Cao Phong càng trở nên lạnh lùng, nghiêm nghị.

Phạm Thanh Nhiên cứ tái phạm hết lần này đến lần khác đã chạm tới giới hạn của anh, thực sự tưởng rằng Cao Phong không còn cách nào khác sao?

Nói cách khác chính là thực sự nghĩ rằng Cao Phong không có nhà họ Phạm thì không sống nổi sao hả?

Bên trong phòng.

Lúc này, Phạm Thanh Nhiên thì kiên ngạo ngồi đấy, còn Kim Tuyết Mai vẫn cúi đầu, viền mắt ửng đỏ.

Giống như một học sinh tiểu học mắc lỗi, không dám thở mạnh trước mặt thầy giáo.

Bàn tay Kim Tuyết Mai run run, trước gia thế hùng mạnh của Phạm Thanh Nhiên thì không ngẩng đầu lên nổi!

“Thời gian đến rồi, cô đã nghĩ xong chưa?” Phạm Thanh Nhiên cầm điện thoại di động trên bàn lên, nhìn một cái rồi hỏi cô.

Kim Tuyết Mai hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, cố nén nước mắt trong hốc mắt lại, cô không muốn thể hiện sự yếu đuối trước mặt Phạm Thanh Nhiên.

Mặc dù cô đã thua thật rồi nhưng không thể thua quá khó coi được.

“Cô muốn tôi làm thế nào?” Kim Tuyết Mai nhẹ giọng hỏi.

“Rời xa Cao Phong, hoặc thuyết phục Cao Phong ở bên tôi.”

“Đương nhiên cô phải để tôi làm vợ cả.” Phạm Thanh Nhiên đưa ra yêu cầu của mình.

Bình Luận (0)
Comment