Rể Quý Rể Hiền

Chương 2515

Chương 2515

Cao Phong cầm gói thuốc lá đi ra khỏi phòng, đi lên sân thượng.

Bây giờ đang là giữa trưa, ánh mặt trời rất ấm áp, còn có gió trên núi thỉnh thoảng thổi đến.

Ánh mặt trời chiếu xuống, làn gió hiu hiu thổi nhẹ qua mặt, khiến tâm trạng căng thẳng của Cao Phong dịu đi không ít.

Anh vẫn luôn cố gắng không đem chuyện bên ngoài lên núi Bồng Thiên.

Nhưng chung quy vẫn không thể tránh khỏi.

“Chú Quân.” Điện thoại được kết nối, Cao Phong gọi một tiếng.

“Cậu Phong.” Lâm Vạn Quân cũng gọi anh một tiếng.

“Chú phải chú ý tình hình các chi nhánh của khối liên minh Đế Phong ở mỗi thành phố một chút.” Cao Phong dừng lại một chút, nói tình hình thực tế với Lâm Vạn Quân.

Nhắc nhở Lâm Vạn Quân trước để ông ta có sự chuẩn bị trước.

“Cậu Phong, xảy ra chuyện gì rồi sao?” Lâm Vạn Quân sững sờ, trong lòng dấy lên dự cảm xấu.

“Ừ, thỏa thuận với nhà họ Phạm hỏng rồi, bọn họ có khả năng sẽ rút lại trợ giúp cho chúng ta.”

“Vì vậy, ở mỗi chi nhánh ở các thành phố, nếu có bất kỳ khác thường nào thì chú phải chú ý kịp thời, sau đó báo lại cho cháu ngay lập tức.” Cao Phong hít thuốc lá, hơi nheo mắt lại.

Trong lòng anh đang nghĩ bước tiếp theo của kế hoạch.

Lâm Vạn Quân nghe vậy thì im lặng khoảng mười giây, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Cậu Phong, bởi vì cô chủ nhà họ Phạm, Phạm Thanh Nhiên kia sao?”

“Người phụ nữ đó là một mụ điên.” Cao Phong nghe hỏi thì mấp máy môi nói.

Lâm Vạn Quân thầm than, đối với phương diện tình cảm của Cao Phong thì ông ta cũng không thể nói thêm gì được, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

“Cậu Phong, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đều chú ý gắt gao từng chi nhánh.”

“Ngay bây giờ chú cần làm hai chuyện, việc đầu tiên chính là theo dõi sát sao chi nhánh ở mỗi thành phố, nhà họ Phạm có thu hồi trợ giúp đối với chúng ta ở đó không.”

“Việc thứ hai chính là sắp xếp một nhóm người sẵn sàng nhận lệnh bất cứ lúc nào, liên hệ với phía Long Tuấn Hạo, chuẩn bị rời đi bất cứ lúc nào.” Cao Phong thầm nghĩ kế hoạch trong đầu, vừa chậm rãi nói với Lâm Vạn Quân.

Lâm Vạn Quân nghe vậy thì suy nghĩ một chút, bỗng nhiên trợn tròn mắt lên.

“Cậu Phong, ý của cậu là?” Lâm Vạn Quân không ngờ sự tình sẽ trở nên nghiêm trọng như vậy.

“Ừ, nếu như lần này nhà họ Phạm nghe theo lời Phạm Thanh Nhiên thì chúng ta không cần nể nang gì nữa, chuẩn bị làm một trận chiến thật lớn đi.”

“Nếu ông ta dám hành động thì cháu sẽ quậy cho thủ đô Hà Nội long trời nở đất luôn.”

“Nhưng trước lúc đó, Tuyết Mai phải chuyển ra nước ngoài, có như vậy mới bảo đảm họ không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.”

Giọng Cao Phong trầm thấp, thêm chút lo lắng.

Một khi trở mặt hoàn toàn với nhà họ Phạm thì có khả năng sẽ không chỉ đối mặt với nhà họ Phạm mà thậm chí còn cả nhà họ Diệp, bao gồm toàn bộ Việt Nam.

Đến lúc đó, Cao Phong sẽ phải gánh tội ác cực kỳ lớn trên lưng.

Chỉ cần mấy người Kim Tuyết Mai ra nước ngoài rồi thì Cao Phong có thể thoải mái đánh một trận sống mái với nhà họ Phạm.

Khi ấy, ngăn được nhà họ Phạm rồi thì phía Cao Anh Hạo nhất định phải bị tiêu diệt.

Dù phá hủy toàn bộ khu vực ven biển của nhà họ Cao thì Cao Phong cũng phải báo thù cho ông cụ Cao.

“Vậy, được rồi! Tôi đã hiểu rõ rồi!” Lâm Vạn Quân đắn đo mãi, không đưa ra ý kiến gì nữa, không chút do dự mà chấp hành.

Cao Phong bàn giao công việc cho Lâm Vạn Quân xong thì lại gọi điện thoại cho Khổng Duệ Chí, hỏi thăm tình hình của thủ đô.

“Cậu Phong, bây giờ thủ đô vẫn rất tốt, khu kinh doanh Kiên Thành náo nhiệt chưa từng thấy, lượng khách hàng mỗi ngày đến đây tăng gấp hai lần so với thời điểm cao nhất lúc trước.”

Khổng Duệ Chí rất vui mừng, bây giờ khu kinh doanh Kiên Thành đã vươn một phát lên vị trí đứng đầu, trở thành khu kinh doanh lớn nhất thủ đô.

Khung cảnh phồn hoa, không thể diễn tả được bằng từ ngữ.

“Bắt đầu từ bây giờ, ông cần phải giám sát toàn bộ sản nghiệp và tất cả động thái của nhà họ Phạm.”

“Đợi tin tức của tôi, tôi nói hành động thì các ông hãy dùng toàn lực xuống tay với nhà họ Phạm, bất kể là trong kinh doanh hay cái khác.”

“Bất chấp hậu quả, không cần bàn được mất, cho dù chết cũng phải cắt được một miếng thịt nhà họ Phạm xuống.” Giọng Cao Phong vô cùng lạnh lùng.

Đầu óc Khổng Duệ Chí quay mồng mồng.

Bình Luận (0)
Comment