Rể Quý Rể Hiền

Chương 2567

Chương 2567

“Đúng vậy anh Phong, tôi đã sắp xếp xong mọi chuyện, sau đó Mỹ Lệ tìm tôi bàn chút chuyện, cho nên…” Liễu Tông Trạch nhỏ giọng giải thích.

“Tôi không sao, cùng đi đi.” Cao Phong từ tốn nói.

Gặp người nhà của Cao Mỹ Lệ cũng là ý của Cao Phong.

Vốn còn muốn để Liễu Tông Trạch đưa mình đi, không ngờ lại trùng hợp như thế.

Cao Phong vừa dứt lời, không đợi Liễu Tông Trạch mở miệng đã tự mình mở cửa xuống xe, không nói hai lời, ngồi vào ghế phụ.

Liễu Tông Trạch ngây ngẩn, Cao Phong đang muốn làm gì vậy?

Sao bỗng nhiên lại muốn đi với mình đến nhà Mỹ Lệ?

Chẳng phải… Chẳng phải anh vô cùng ghét Cao Mỹ Lệ hay sao?

Chẳng lẽ đây là nguyện ý chấp nhận Cao Mỹ Lệ?

Liễu Tông Trạch càng nghĩ càng vui, vội vàng ngồi lên, nhìn Cao Phong cười hì hì.

“Anh Phong! Anh sao thế, có phải là anh đã nguyện ý chấp nhận Mỹ Lệ không?” Lúc này, tâm trạng của Liễu Tông Trạch rất tốt.

“Đến đó xem đã! Xem bố mẹ cô gái đó là hạng người gì.”

Cao Phong không giải thích nhiều, chỉ thản nhiên nói.

Liễu Tông Trạch lập tức vui vẻ, dùng một tay kéo đai an toàn lên, khuôn mặt hưng phấn không thôi.

“Đi thôi đi thôi đi thôi! Bây giờ chúng ta đi luôn đi! Anh Phong cứ yên tâm, để tôi nói cho anh nghe, Mỹ Lệ là người đảm đang lắm.”

“Dù là giặt đồ nấu cơm hay là những thứ khác đều biết, cô ấy chính là mẫu người lên được phòng khách xuống được phòng bếp.”

“Hôm nay cho anh nếm thử tay nghề của cô ấy.” Liễu Tông Trạch càng nói càng vui.

Dù sao Cao Mỹ Lệ trong miệng anh ta cũng đều hoàn mỹ không tì vết, không có bất kỳ khuyết điểm nào.

Cao Phong nhẹ nhàng lắc đầu không nói thêm gì, anh cũng không còn cách nào, chỉ có thể tùy ý để Liễu Tông Trạch lảm nhảm bên tai.

Brừm brừm brừm!

Liễu Tông Trạch khởi động xe, vừa định thả di động xuống lái thì bỗng nhiên dừng lại.

“Anh Phong này, anh nói với tôi lời thật lòng đi, anh…” Liễu Tông Trạch lấp lửng, không biết sao không nói tiếp, muốn nói lại thôi.

“Cậu muốn nói gì thì cứ nói toẹt ra đi!” Cao Phong hơi nhíu mày, anh ghét nhất là kiểu nói chuyện lấp lửng như vậy.

“Ha ha ha! Anh Phong! Không phải như vậy! Tôi muốn hỏi anh chút thôi, anh thấy dáng Mỹ Lệ thế nào, có xinh đẹp không?” Liễu Tông Trạch chăm chú hỏi.

“Nói thật, chỉ nói về tướng mạo thì đúng là rất đẹp.” Cao Phong bình luận, nói đúng sự thật.

“Vậy à, tôi đã bảo là ánh mắt tôi không kém cạnh mà. Anh Phong! Có phải… Có phải anh cũng thích Mỹ Lệ không?”

Lời của Liễu Tông Trạch không khiến người ta kinh ngạc đến chết thì không thôi, mới hỏi một câu đã khiến Cao Phong ngẩn ra.

Bạn gái xinh đẹp của anh ta liên quan gì tới mình?

Cái tên Liễu Tông Trạch bị điên rồi à?

“Cậu nói thích là thích kiểu nào?” Cao Phong nhíu mày hỏi.

“Còn có thể thích kiểu nào nữa, đương nhiên là loại tình cảm giữa nam và nữ kia rồi. Anh Phong! Anh nói thật cho tôi nghe đi, tôi không giận đâu, thật đấy.” Liễu Tông Trạch vẫn nghiêm túc như vậy.

Đến cả giọng điệu nói chuyện cũng đàng hoàng chững chạc.

“Có vài món ăn mà mà cậu uống nhiều đến vậy à? Chưa tỉnh rượu đúng không?” Cao Phong nhíu mày nhìn Liễu Tông Trạch, trong lòng thầm cạn lời.

“Anh Phong! Anh đừng chối nữa, tôi đã nhìn ra rồi, chắc chắn là anh thích Mỹ Lệ.”

“Tôi sẽ không giận thật mà, có người thích Mỹ Lệ, vậy chứng tỏ cô ấy có sức hấp dẫn rất lớn!” Liễu Tông Trạch thành thật nói khiến Cao Phong kinh ngạc.

“Đừng lảm nhảm nữa, tranh thủ lái xe đi.” Cao Phong không buồn giải thích, bực mình khoác tay nói.

“He he…”

Liễu Tông Trạch nở nụ cười, sau đó khởi động xe, nói: “Anh Phong! Tôi nói thật, dù anh có ý với Mỹ Lệ thì tôi cũng không thể làm gì anh được.”

“Nhưng tôi đã gọi anh một tiếng đại ca, tôi nói với anh thế này đi, trên đời này, nếu không phải cô ấy tôi sẽ không cưới.”

“Cho nên, dù anh trông cô ấy như thế nào, em hi vọng… Cho qua cả đi, hi vọng anh có thể chúc phúc cho bọn em.”

Bình Luận (0)
Comment