Rể Quý Rể Hiền

Chương 2629

Chương 2629

Hai, chính là nhượng bộ trước Phạm Thanh Nhiên, nhưng như vậy thì chắc chắn là sẽ phải đồng ý với yêu cầu cầu của Phạm Thanh Nhiên, vứt bỏ Kim Tuyết Mai.

Hai con đường này, Cao Phong không muốn chọn bất cứ con đường nào.

Nhưng mà người sống ở trên đời, có rất nhiều lúc, đều không thể tự mình quyết định được đường đi của chính mình.

Lúc này, trong đầu của Cao Phong cũng đang chuyển động thật nhanh, nhưng mà vẫn không tìm được bất kỳ phương pháp phá giải nào.

Có thể kiểm soát được nhọ Phạm, cũng chỉ có nhà họ Diệp và nhà họ Đặng thôi không phải sao?

Nhưng mà, những nhân vật lớn đến như vậy, làm sao sẽ vì Cao Phong mà gây xích mích với nhà họ Phạm chứ?

“Kim Tuyết Mai, bây giờ tôi nghĩ rằng cô đã biết được là, mình nên chọn lựa thế nào rồi chứ nhỉ?”

Phạm Thanh Nhiên hơi nâng bước chân lên, đi tới trước mặt của Kim Tuyết Mai, mặt đầy ý tứ sâu xa, cất lời hỏi.

Kim Tuyết Mai nhíu chặt hai đầu chân mày, tay phải được Cao Phong nắm lấy, bàn tay trái nhẹ nhàng nâng bụng.

Lúc này cô đã chính thức trở mối thành phiền toái ở trong mắt của rất nhiều người.

Chỉ biết kéo chân sau, phiền toái.

“Cậu Phong, nên ở chung một chỗ với Phạm Thanh Nhiên đi.”

Bỗng nhiên, một thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong không nhịn được mà cất lời lẩm bẩm một câu.

“Cậu con mẹ nó nói gì mê sảng gì đấy?” Long Tuấn Hạo đột nhiên quay đầu, trợn mắt nhìn người thanh niên này một cái.

“Cậu Hạo, chúng ta đã cố gắng lâu như vậy rồi, chẳng lẽ muốn thất bại trong gang tấc hay sao? Cậu nhẫn tâm sao?”

“Chẳng lẽ chúng ta muốn một lần nữa quay trở lại thời điểm bị nhà họ Cao hay sao? Loại cuộc sống bực bội và khó chịu đến như vậy, thật sự là tôi đã chịu đủ rồi!” Người thanh niên cắn răng nói.

“Bốp!”

Long Tuấn Hạo không nói hai lời, đột nhiên tiến lên, sau đó tung ra một nắm đấm mà đập tới.

“Cái con mẹ nó! Theo ý của cậu nói, chị dâu Tuyết Mai nên biến mình thành vật tế mà hy sinh hay sao?”

“Anh Phong anh ấy nên hy sinh hạnh phúc của chính mình, bỏ rơi vợ con, đi hoàn thành cái kế hoạch này hay sao?”

“Bốp!”

Long Tuấn Hạo càng nói càng tức giận, sau đó lại lần nữa đập tới.

“Cậu Hạo, thật ra thì cậu ta nói cũng không sai, đây là biện pháp lý trí nhất.”

“Cậu Hạo, đừng đánh nữa, tôi cũng cảm thấy hẳn là nên làm như vậy.”

Ngay sau đó, lại lần nữa có mấy thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong đứng dậy, ủng hộ người thanh niên kia.

Còn có một vài người, mặc dù không lên tiếng nói chuyện, nhưng cũng âm thầm gật đầu.

Nhưng mà cố tình, ai cũng không khơi ra được điểm sai gì của bọn họ.

Vì suy tính đến đại cuộc, đây đúng là biện pháp lý trí nhất.

Mặc dù sẽ không công bằng đối với Kim Tuyết Mai, nhưng vì tất cả mọi người, chỉ có thể bỏ qua một cá nhân.

“Cút con mẹ nó đi! Thất bại rồi, ghê gớm lắm thì chúng ta lại bắt đầu lại từ đầu, dựa vào cái gì để cho người khác cưỡi lên trên đầu của chúng ta?”

Long Tuấn Hạo hét lớn một tiếng: “Tôi nói cho các người biết, chuyện này các người nghĩ cũng không cần phải nghĩ nữa, nếu như các người thật sự trâu bò như vậy, thế thì chính các người đi đánh Thành phố Đà Nẵng đi, bày kế cái con mẹ nó!”

Sắc mặt của Liễu Tông Trạch cũng rất âm u, nhấc chân bước ra phía bên ngoài, nhìn về phía kia mấy thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong kia, hô lên: “Không sai, nếu như trâu bò thật sự, vậy thì các người đừng hy vọng ở binh sĩ Phong Hạo chúng tôi nữa, chính các người đi đánh Thành phố Đà Nẵng đi! Tuấn Hạo, tôi ủng hộ cậu!”

Nghe đến chỗ này, rất nhiều thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong đều yên lặng cúi đầu xuống.

Chuyện đánh Thành phố Đà Nẵng này, đương nhiên là muốn dựa vào binh sĩ Phong Hạo, bọn họ không giúp được gì.

Thậm chí đưa cho những tinh anh trong giới thương nghiệp này như bọn họ một khẩu súng, nói không chừng bọn họ còn không biết mở chốt an toàn như thế nào.

“Tất cả đám người mấy người đều nghe kỹ cho ông đây, Thành phố Đà Nẵng, là ông đây và anh Phong đánh, cho nên đánh hoặc là không đánh, hay là đánh như thế nào, đều do chúng tôi tự định đoạt.”

Bình Luận (0)
Comment