Rể Quý Rể Hiền

Chương 2662

Chương 2662

“Vậy được, chị dâu Tuyết Mai, chị ấy với gia đình họ Diệp có quan hệ không hề đơn giản phải không?” Cao Mỹ Lệ sững lại một chút rồi đổi cách xưng hô.

“Đúng là như vậy, hôm đó Diệp Thiên Long còn nhận chị dâu Tuyết Mai làm con nuôi ngay tại hiện trường nữa đấy.”

“Dù sao đi nữa thì chuyện này rất phức tạp, tóm lại, so với trước kia thì chị dâu Tuyết Mai chắc chắn là lợi hại hơn rồi”

“Có mối quan hệ với gia đình họ Diệp, vậy cô ấy chính là công chúa của Việt Nam, khẳng định sẽ không ai dám động đến cô ấy.”

Liễu Tông Trạch cảm thán một câu, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng.

Cao Phong đã từng vì sự an nguy của Tuyết Mai mà vô cùng lo lắng, chỉ sợ cô ấy xảy ra chuyện, cho nên đều bố trí rất nhiều người bảo vệ ở núi Bồng Thiên.

Hiện tại không giống trước kia nữa.

Có tiếng nói của Diệp Thiên Long, còn có ai dám coi thường thân phận của Tuyết Mai chứ.

Sợ là cả nước Việt Nam cũng không có người dám động đến cô ấy.

Bởi vì một khi động đến Tuyết Mai, sẽ làm Diệp Thiên Long nổi giận, sợ là có mười lớp da cũng sẽ bị gia đình họ Diệp lột xuống hết.

Hậu quả này, Liễu Tông Trạch nghĩ cũng không dám nghĩ.

Cao Mỹ Lệ nghe vậy không khỏi khẽ nuốt nước bọt.

“Theo như anh nói thì bây giờ chị dâu Tuyết Mai có đi đâu hay làm gì, cho dù không có một người bảo vệ đi theo thì cũng không ai dám động đến cô ấy?

“Tất nhiên rồi, trừ phi kẻ đó chán sống rồi, gia đình họ Diệp sẽ chu di cửu tộc cả nhà kẻ đó. “ Liễu Tông Trạch lập tức gật đầu nói.

“Thật là lợi hại…”

Cao Mỹ Lệ nghĩ muốn ngốc rồi, trong lòng không biết đang tính toán nghĩ qua bao nhiêu cách. Sau đó cầm theo túi xách ở bên cạnh liền đứng dậy.

“Sao vậy? Mỹ Lệ, em định đi đâu thế?” Liễu Tông Trạch thấy vậy liền đứng dậy theo.

“Em… em đột nhiên nhớ ra nồi cháo đang nấu trên bếp còn chưa tắt, em phải về nhà tắt bếp đã.” Cao Mỹ Lệ lấy cớ liền muốn rời đi.

“À, vậy em gọi cuộc điện thoại cho cha em nhờ ông ấy tắt không được sao?” Liễu Tông Trạch ngẩn ra rồi nói.

Không dễ dàng gì mới có một cuộc hẹn với Cao Mỹ Lệ, anh ta thật không muốn nửa chừng bỏ dở.

“Cha mẹ em có lẽ đã ra ngoài rồi, cho nên em phải về, bây giờ phải về.” Cao Mỹ Lệ bộ dạng cúi đầu mà nói.

Nếu là lúc bình thường Liễu Tông Trạch khẳng định sẽ không từ chối. Nhưng hôm nay, anh ta không muốn bỏ cuộc.

“Không thì em cứ thử gọi điện cho chú Cao xem ông ấy đã đi xa chưa?”

“Bởi vì ngày mai anh phải đi rồi, nên hôm nay muốn ở bên cạnh em nhiều một chút.”

Liễu Tông Trạch gãi gãi đầu vẫn là nói ra những lời trong lòng.

“Cái gì? Ngày mai phải đi? Ngày mai anh phải đi đâu?” Cao Mỹ Lệ nghe vậy không khỏi sững người, bàn tay khẽ siết lại.

Liễu Tông Trạch do dự hai giây liền nói: “ Chuyện bên này đã giải quyết xong rồi, anh phải theo anh Phong Thành phố Đà Nẵng giải quyết một số vấn đề.”

Cao Mỹ Lệ mở to mắt, trong lòng đã hiểu rõ, Cao Phong là muốn mang người qua tiến đánh Thành phố Đà Nẵng rồi!

Biết được chuyện này, Cao Mỹ Lệ càng không thể không về.

Cô phải dùng tốc độ nhanh nhất đem chuyện này bẩm báo lên trên.

Mệnh lệnh của chú Lực là phải ngăn cản Cao Phong tấn công Thành phố Đà Nẵng, hoặc trước khi Cao Phong đến Thành phố Đà Nẵng, phải thực hiện bước cuối cùng của kế hoạch.

Nếu như không làm được, cảnh tượng tiếp theo, Cao Mỹ Lệ thật không dám nghĩ.

“Tông Trạch, em vẫn là nên tự mình về tắt thôi, nếu không có vấn đề gì thì tối em lại đến tìm anh.” Cao Mỹ Lệ vội vàng nói xong liền cầm túi xách rời đi.

“ Mỹ Lệ, anh đưa em về!” Liễu Tông Trạch cũng lập tức đứng dậy theo cô ra ngoài.

“Không cần đâu, em tự đi xe về.”

Cao Mỹ Lệ nói, cũng không quay đầu lại, sau đó đẩy cửa rồi rời khỏi quán cà phê.

“Này…” Ngay khi Liễu Tông Trạch muốn đuổi theo, một người phục vụ đã bước về phía anh ta.

“Xin chào, thưa quý khách, tổng hóa đơn của quý khách là một triệu hai trăm bốn mươi.” Người phục vụ lịch sự nói.

Bình Luận (0)
Comment