Rể Quý Rể Hiền

Chương 2670

Chương 2670

“Cha nói đi, con đang nghe.” Cao Phong khẽ xua tay.

Bây giờ anh không quá oán hận Kiều Thu Vân.

Sai thì sai, cũng may là không gây ra sai lầm lớn.

Bà ấy cũng kể cho Cao Phong nghe về những chuyện trước kia, cũng xem như là đã làm một chuyện giúp đỡ Cao Phong.

Mặc dù không đến mức lấy công chuộc tội, nhưng thái độ của Cao Phong đối với bà ấy thoải mái hơn chút.

“Cha cảm thấy, Thu Vân đối xử với Tuyết Mai cũng rất tốt.”

“Chỉ là tính cách bà ấy từ nhỏ đã là nịnh bợ, bởi vì bà ấy không phải con ruột của nhà họ Kiều nên bị đối xử khác biệt.”

“Chính điều này đã khiến bà ấy vô tâm với bất kỳ ai, yêu tiền như mạng, cảm thấy có tiền là có tất cả…”

“Bà ấy vẫn còn si mê và ám ảnh về quyền lực và địa vị như vậy. Giàu có, quyền lực và giẫm đạp lên người khác là mơ ước lớn nhất cả đời này của bà ấy.” Kim Ngọc Hải nói tới đây thì hơi ngừng lại một chút mà Cao Phong cũng chìm trong im lặng.

Đúng là hồi nhỏ bản thân thiếu thốn thứ gì thì khi trưởng thành sẽ luôn khao khát thứ đó.

Kiều Thu Vân lớn lên trong hoàn cảnh thiếu thốn của nhà họ Kiều nên sau này bà ta mới muốn đi tìm những thứ mà mình chưa từng có được đó. Bao gồm cả cách nhìn nhận của người nhà họ Kiều đối với bà ta.

Cao Phong biết Kim Ngọc Hải đang muốn cầu xin sự tha thứ cho Kiều Thu Vân nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy thì anh cũng không biết nên nói gì cho phải.

Kim Ngọc Hải dừng lại tầm hai giây rồi lại tiếp tục nói: “Mặc dù cách làm người của Thu Vân không được hợp tình hợp lý nhưng những năm tháng trước kia, bà ấy đối xử với Tuyết Mai rất tốt, về điểm này thì ngay cả cha cũng không thể chê được.”

“Khi ấy Vũ Kiên vẫn đang còn bú sữa mẹ, mà Tuyết Mai cũng lớn lên nhờ sữa của bà ấy.”

“Thực ra không phải do cha sợ sữa bột đắt, với khoản tiền lương lúc đó của cha thì vẫn có thể mua sữa bột cho Tuyết Mai được. Nhưng Thu Vân cứ khăng khăng muốn nuôi Tuyết Mai bằng sữa mẹ, lúc đó bà ấy nói rằng bú sữa mẹ mới tốt cho trẻ nhỏ. Thậm chí có một lần không đủ sữa nhưng bà ấy vẫn cho Tuyết Mai bú trước, để Vũ Kiên nằm khóc vì đói ở bên cạnh.”

Nghe đến đây thì Cao Phong từ từ ngẩng đầu lên nhìn Kim Ngọc Hải một cái. Anh không hề nghi ngờ lời nói của Kim Ngọc Hải vì ông ấy không có lí do gì để nói dối cả.

Kim Ngọc Hải khẽ than thở một tiếng rồi nói: “Thực ra cha kể cho con nghe những chuyện này cũng không có ý định gì cả, cha chỉ muốn nói cho con biết… Dù cho sau này Thu Vân có làm chuyện gì đi chăng nữa thì chí ít những năm tháng trước đây bà ấy cũng chưa từng bạc đãi Tuyết Mai, bà ấy vẫn xứng đáng với một chữ “mẹ”.”

“Còn về chuyện sau này… cũng do cha không có năng lực, lăn lộn trong nhà họ Kim lâu như vậy nhưng vẫn không làm nên trò trống gì, mà bà ấy thì luôn bị đám người Kim Nhạc Sơn chế nhạo, chê cười; cả ngày đều đầu tắt mặt tối với những nỗi lo về cơm áo gạo tiền nên tính cách của bà ấy ngày cả trở nên cực đoan.”

Cao Phong không nói gì mà chỉ nghe Kim Ngọc Hải nói, sau đó anh gật đầu nhẹ một cái.

“Cha, con biết rồi, cha cứ yên tâm đi. Con sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện của bà ấy mà.” Cao Phong nhìn Kim Ngọc Hải rồi nói bằng giọng nghiêm túc.

“Ừ ừ.” Kim Ngọc Hải không nói thêm nữa mà đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.

Cao Phong nhìn mái tóc hoa râm của Kim Ngọc Hải rồi không khỏi thở dài.

Không thể không thừa nhận một điều rằng năm đó Kim Ngọc Hải và Kiều Thu Vân đã hi sinh quá nhiều cho Kim Tuyết Mai.

Hai mươi năm trước, ở rất nhiều nơi người ta vẫn còn tồn đọng suy nghĩ trọng nam khinh nữ. Mà vì không đẻ được con trai nên Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải vốn còn bị người ta khinh thường, năm đó ông cụ Kim ngày càng cảm thấy chướng mắt Kiều Thu Vân

Nếu không phải vì Kim Tuyết Mai thì có lẽ họ vẫn có khả năng sinh được thêm một đứa con nữa rồi…

“Ai da.” Cao Phong xoa xoa huyệt thái dương, sau khi suy nghĩ một hồi thì anh cảm thấy nhức óc vô cùng.

Có câu quan thanh liêm đều không thể dứt bỏ người nhà, thế nên cứ là những chuyện liên quan đến người thân thì sẽ khiến ta rất khó tìm được cách giải quyết cho thấu đáo.

Chắc chắn anh sẽ giải quyết chuyện của Kiều Thu Vân nhưng không phải bây giờ. Bây giờ vẫn chưa phải thời điểm thích hợp để giải quyết chuyện này.

“Biển số xe ở Thủ đô, mà lại còn là một chiếc xe sang trọng nữa chứ… Điều này cho thấy thế lực đuổi giết mẹ Tuyết Mai năm đó đến từ Thủ đô, mà lại còn là những người có tiền có quyền nữa, đúng không nhỉ?” Cao Phong hơi nheo mắt mà lẩm bẩm một câu.

Đi xe sang thì chứng tỏ khoảng hai mươi năm trước đối phương đã rất giàu có rồi. Họ không hề che đậy mà ngang nhiên sử dụng một chiếc xe với biển số ở Thủ đô để đuổi giết mẹ Tuyết Mai chứng tỏ họ có đủ tự tin rằng mình có thể giải quyết ổn thỏa chuyện này.

Mà sự tự tin thì đến từ đâu? Tất nhiên phải là người có quyền lực thì mới dám như thế.

Bình Luận (0)
Comment