Rể Quý Rể Hiền

Chương 2693

Chương 2693

“Nếu như anh Phong sợ địa vị của anh ở Khối tập đoàn Phong Hạo thì anh sẽ chủ động rút lui.”

“Với tình cảm của bọn anh bây giờ, anh Phong sẽ không đuổi cùng giết tận bọn anh đâu.”

Nghe Liễu Tông Trạch nói thế, Cao Mỹ Lệ khẽ gật đầu và không nói thêm gì nữa.

Mục đích của cô ta đã đạt được rồi.

Nói thêm nữa có khi lại nói sai điều gì đó khiến Liễu Tông Trạch không vui.

Còn bây giờ, trước đó Liễu Tông Trạch còn nói rất chắc chắn nhưng lúc này đã có chút chần chừ rồi.

Điều này cho thấy lòng anh ta đã loạn.

Điều này đối với kế hoạch của Cao Mỹ Lệ mà nói đã rất đủ rồi.

“Hy vọng là vậy, hy vọng kết quả không quá tồi tệ, nếu không em sẽ đau lòng cho anh lắm.”

Cao Mỹ Lệ khẽ ngẩng đầu và chủ động hôn lên môi của Liễu Tông Trạch.

“Ha ha, không đâu, không đâu.” Tâm trạng Liễu Tông Trạch đã tốt hơn rất nhiều.

Sau đó anh ta sờ sờ vào đầu và nói: “Cục cưng, anh biết rồi, chắc chắn là em cho rằng anh Phong sẽ cản trở chúng ta nên mới suy nghĩ lung tung đúng không nào?”

“Trước đó không phải anh đã nói với em rồi sao, anh sẽ tìm cơ hội nói chuyện với anh Phong mà, sau đó sẽ khiến anh ấy chấp nhận em.”

“Tới lúc đó, hai người cũng phải trò chuyện nhiều hơn, tốt hơn hết là vui vẻ trò chuyện, sự việc sẽ nhanh chóng được giải quyết thôi.”

“Anh cảm thấy chắc anh Phong hiểu lầm gì về em rồi.” Liễu Tông Trạch cười nói.

Ánh mắt Cao Mỹ Lệ lướt qua một tia lạnh lùng, sau đó lại nhỏ nhẹ than thở: “Nhưng hai người ngày mai phải xuất phát rồi à? Không biết khi nào mới quay về đây.”

Liễu Tông Trạch hơi ngơ ngác, sau đó nói: “Vậy thì tối nay, chúng ta sẽ giải quyết chuyện này trong tối nay!”

“Sau đó, đợi anh từ Đà Nẵng trở về, anh sẽ đến nhà em và chú Sơn xin cưới, em thấy sao?”

Liễu Tông Trạch nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Hả? Như thế được không? Có ảnh hưởng đến kế hoạch của hai người không?”

Cao Mỹ Lệ hơi ngơ ngác, sau đó nói: “Hay là thôi đi, em hơi sợ anh Phong.”

“Ôi trời nghe lời anh, bây giờ anh sẽ gọi điện thoại cho anh Phong.”

“Em yên tâm đi, tụi anh sẽ nói hết những lời từ tận đáy lòng ra, chắc chắn hiểu lầm sẽ được hóa giải mà.”

“Tối nay, anh sẽ khiến anh Phong phải chấp nhận em, sau đó sau khi từ Đà Nẵng trở về sẽ làm chủ hôn cho chúng ta.” Liễu Tông Trạch cười khúc khích nói.

Cao Mỹ Lệ khẽ cúi đầu, đỏ mặt nói: “Vậy.vậy nếu như anh Phong thật sự chấp nhận em thì tối nay em sẽ không về nữa.”

Liễu Tông Trạch vừa cầm điện thoại lên, nghe thấy câu nói đầy xấu hổ của Cao Mỹ Lệ, bỗng chốc mở to mắt, sau đó quay đầu qua nhìn Cao Mỹ Lệ.

“Cục cưng, em nói gì thế?” Liễu Tông Trạch mở to mắt ngạc nhiên hỏi.

“Không nghe thấy thì thôi.” Cao Mỹ Lệ nhỏ nhẹ nói.

“Ha ha ha! Anh nghe thấy rồi nhé! Em nói nếu anh Phong chấp nhận chúng ta thì tối nay em sẽ không về nữa có đúng không?” Trong lòng Liễu Tông Trạch đang thấy phấn khích vô cùng.

Hẹn hò với Cao Mỹ Lệ bao lâu nay, nhiều nhất cũng chỉ hôn môi mà thôi.

Bây giờ Cao Mỹ Lệ nói tối nay không về, như thế còn chưa đủ rõ ràng sao?

Liễu Tông Trạch hào hứng đến mức nhảy cẫng lên.

Nhưng mà cho dù là ai thì nếu người mình thích đồng ý trao thân cho mình chắc cũng khó lòng đè nén được tâm trạng hưng phấn của mình thôi.

“Em cảm thấy Tông Trạch là người đàn ông xứng đáng để em trao cuộc đời của mình cho anh, em sẽ không hối hận.”

Cao Mỹ Lệ vẫn cúi đầu giải thích, vì có chút xấu hổ nên lỗ tai cô ta đỏ hết cả lên.

“Nhưng bên phía cha mẹ em không sao chứ?” Liễu Tông Trạch mở to mắt hỏi.

“Ừ, chắc là không sao đâu, anh yên tâm!” Cao Mỹ Lệ gật đầu nói.

“Được, anh nhất định sẽ không phụ lòng em đâu, cũng sẽ không để cho cục cưng của anh thất vọng!”

Liễu Tông Trạch nghiêm túc gật đầu, sau đó quay lưng đi về phía ban công và gọi điện thoại cho Cao Phong.

Lúc này Cao Mỹ Lệ mới từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Liễu Tông Trạch.

Kế hoạch đã thành công được một nửa rồi.

Bình Luận (0)
Comment