Rể Quý Rể Hiền

Chương 2746

Chương 2746

“Em cảm thấy một khi lời đồn bên ngoài lắng xuống, anh ta nhất định sẽ ra tay với chúng ta, đến lúc đó chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa.”

“Tông Trạch, nghe em, bây giờ mà không ra tay, sau này chúng ta đừng nói đến mặt mũi, ngay cả mạng sống cũng chẳng còn nữa, chúng ta chẳng biết được mình còn sống được bao lâu nữa đâu.”

Cao Mỹ Lệ càng nói càng kích động, chỉ ước gì có thể quyết định thay Liễu Tông Trạch.

Liễu Tông Trạch chậm rãi buông cánh tay xuống, lấy ra một bao thuốc lá, ngậm một điếu vào miệng.

“Cạch!”

Châm bật lửa, ngọn lửa làm nổi bật lên đôi mắt thâm sâu của Liễu Tông Trạch.

Trong đôi mắt ấy lại có chút giằng xé khó nói.

“Mỹ Lệ, anh có lời muốn nói với em.” Rất lâu sau Liễu Tông Trạch mới chậm rãi nói.

“Tông Trạch, anh nói di.” Cao Mỹ Lệ ngẩng đầu lên chăm chú nhìn Liễu Tông Trạch.

“Dù em có biến thành thế nào, anh cũng sẽ không ghét bỏ em, cũng không vì chuyện này mà bỏ rơi em.”

“Nhưng những chuyện này, anh hy vọng em không nên nhúng tay vào, cũng không nên đề nghị với anh bất cứ điều gì.”

“Anh sợ khi đầu óc rối loạn sẽ làm ra chuyện không thể cứu vãn.” Liễu Tông Trạch nói rất nghiêm túc.

Cao Mỹ Lệ ngây ngẩn, xúc động dâng lên.

Liễu Tông Trạch dù không phải trời sinh tài giỏi, nhưng cũng là kiểu người lắm tiền nhiều của.

Liễu Gia Bình đi theo Cao Phong, trong Khối tập đoàn Đế Phong mọi việc đều thuận lợi, quả thực kiếm được không ít tiền.

Không hề nói quá, tuyệt đối tài sản phải lên đến mấy nghìn tỷ hoặc vài chục nghìn tỷ.

Một người vô cùng giàu có như vậy có thể chấp nhận yêu một Cao Mỹ Lệ gia cảnh rất bình thường.

Thậm chí ngay cả khi Cao Mỹ Lệ bị người ta làm nhục, anh vẫn yêu cô như cũ, làm sao Cao Mỹ Lệ có thể không cảm động cơ chứ?

Nhưng cảm động là cảm động, yêu là yêu, cô vẫn muốn tiếp tục đối phó với Cao Phong.

Cao Mỹ Lệ chỉ có thể đủ khả năng chắc chắn rằng Liễu Tông Trạch sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, điều này đã là quá đủ rồi.

“Tông Trạch, anh còn nói em, hôm nay anh còn quát lên với em, bây giờ còn không cho em nói chuyện.”

Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng nói, nước mắt chảy xuống.

“Tông Trạch, em biết anh không muốn cho em tham dự vào những chuyện này, lúc trước anh đã từng nói với em rồi.”

“Nhưng lần này khác, lần này em cũng là người trong cuộc! Em mới là người bị hại nhiều nhất! Ngay cả quyền nói em cũng không có ư?”

Liễu Tông Trạch im lặng khi nghe những lời này.

“Tông Trạch, anh không biết rằng lúc đó dù em có hét to tên anh, anh ta cũng không buông tha cho em.”

“Em vẫn thét gọi tên anh, hy vọng anh có thể xuất hiện cứu em, nhưng anh không hề xuất hiện.”

“Anh ta cho em một bạt tai, còn xé quần áo của em, em nói em là bạn gái của Tông Trạch, anh ta không thể làm càn. Nhưng anh ta không hề quan tâm, vẫn tiếp tục làm.”

“Anh ta đè lên người em, tát em rất nhiều cái. Lúc ấy em bị anh ta đánh đến bất tỉnh, bằng không dù có phải nhảy lầu tự sát, em cũng sẽ giữ lấy sự trong sạch cho mình!”

Lời vừa dứt, Cao Mỹ Lệ lại nghẹn ngào khóc.

Còn Liễu Tông Trạch vất vả lắm mới tỉnh táo một chút, lại một lần nữa sôi máu, lửa giận căng tràn trong lồng ngực.

Đôi mắt anh trừng lớn, tia máu trong mắt như muốn phun ra.

Trong đầu anh vô thức tưởng tượng ra cảnh tượng trong lúc mình vắng mặt đó.

Anh đã cố ép bản thân mình không nghĩ nữa, nhưng sau khi Cao Mỹ Lệ miêu tả, anh lại nhịn không được.

Nghĩ tới cảnh Cao Phong đè Cao Mỹ Lệ dưới thân, đôi mắt Liễu Tông Trạch càng đỏ hơn, trong lòng rét lạnh.

“Anh sẽ chờ anh ta cho anh một lời giải thích, nếu không thỏa đáng, anh sẽ dẫn người đến tấn công núi Bồng Thiên.”

“Tên nào hủy hoại người phụ nữ của anh, vậy thì anh cũng sẽ hủy hoại người phụ nữ của hắn.”

Liễu Tông Trạch đột nhiên đứng lên, giọng nói vô cùng tàn nhẫn.

Chỉ cần Liễu Tông Trạch có suy nghĩ này, còn có Cao Mỹ Lệ ở phía sau trợ giúp, đương nhiên là có thể biến suy nghĩ trở thành hiện thực.

Một khi Liễu Tông Trạch dẫn người tấn công vào khu dân cư cao cấp Bồng Thiên để đối phó với Kim Tuyết Mai, Cao Phong nhất định sẽ vô cùng tức giận.

Bình Luận (0)
Comment