Rể Quý Rể Hiền

Chương 2779

Chương 2779

“Đến lúc đó, một khi Cao Kình Thiên và Liễu Tông Trạch khai chiến, người của chúng ta cũng bắt đầu hành động, tạo làn sóng dư luận trên internet.”

“Cậu hãy dùng tiền thuê thủy quân để tùy lúc dùng tới, khi đó tôi sẽ trợ giúp một phen, không những để cho Cao Phong đau khổ khi bị người người xa lánh, mà còn để cấp trên ra tay trừng trị.”

“Tốt nhất là trực tiếp phán án tù chung thân, cả quãng đời còn lại của cậu ta đều phải sống trong tù.”

“Lúc đó, tập đoàn Đế Phong như rắn mất đầu, chẳng phải tùy ý để chúng ta đánh thế nào thì đánh sao? Ha ha ha!”

Cao Anh Hạo cười ha ha, càng nghĩ càng sảng khoái. Tuy bây giờ đứng sau tập đoàn Đế Phong còn có nhà họ Phạm và nhà họ Diệp, còn có rất nhiều thế lực khác hậu thuẫn cho bọn họ.

Nhưng, Cao Anh Hạo hiểu rõ, những người kia chỉ là nể mặt Cao Phong. Chỉ cần đợi Cao Phong rơi đài, bọn họ sẽ lập tức rút lui, không còn trợ giúp cho Khối tập đoàn Đế Phong nữa.

Tan đàn xẻ nghé, lúc đó, Khối tập đoàn Đế Phong dựa vào cái gì mà đòi đấu với Anh Hạo anh?

Nói không chừng, đến lúc đó anh ta còn có thể nếm thử hương vị của Kim Tuyết Mai, ha ha.

Tuy rằng đã mang thai, nhưng vậy thì sao chứ? Chỉ cần có thể lợi dụng mối quan hệ giữa cô ta và nhà họ Diệp, vậy thì cũng đáng!

Cao Anh Hạo càng nghĩ càng thấy thoải mái, trước mắt phảng phất xuất hiện một tương lai tươi sáng, bất cứ lúc nào cũng có thể đạt được.

“Anh Hạo, anh quả thật lợi hại!”

Cao Dương không ngừng nịnh hót, lần nữa cùng Cao Anh Hạo nâng ly.

Hai người vừa mới đưa chén rượu đến bên miệng, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng ồn.

“Cậu Anh Hạo, cậu Anh Hạo, không xong rồi, không xong rồi!” Một thanh niên mặc áo đen vội vàng chạy vào lớn tiếng hô hào.

“Chuyện gì?” Cao Anh Hạo khẽ nhíu mày.

“Liễu Tông Trạch! Liễu Tông Trạch đã đem mấy chục nghìn binh sĩ trả lại cho Cao Kình Thiên rồi!”

“Hiện tại Cao Kình Thiên một lần nữa nắm giữ trong tay năm mươi nghìn binh sĩ nhà họ Cao.” Thanh niên áo đen không dám chậm trễ, nhanh chóng báo cáo.

Cao Dương hung dữ vỗ bàn chửi: “Đùa cái quái gì vậy?”

“Cậu Dương, tôi không đùa đâu!”

“Liễu Tông Trạch đột nhiên nổi điên giao hết binh quyền trong tay cho Cao Kình Thiên, bây giờ tất cả những người đó trở về với Cao Kình Thiên rồi.” Thanh niên áo đen liền giải thích, vẻ mặt đầy hoảng sợ.

Cao Anh Hạo chậm rãi đặt ly rượu xuống, cau mày hỏi: “Nói vậy là Cao Kình Thiên lần nữa cầm quyền kiểm soát năm mươi nghìn binh sĩ sao?”

“Bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công đến đây?” Thanh niên áo đen nghe vậy liền gật đầu.

Cao Anh Hạo chậm rãi thu hồi ánh mắt, sau đó đập ly rượu trong tay tan thành từng mảnh.

“Khốn kiếp!”

“Phụt!”

Cao Anh Hạo trừng lớn mắt, một thứ chất lỏng màu đỏ từ miệng anh ta trào ra. Không biết đó là rượu hay là vì anh ta quá tức giận mà nôn ra máu nữa.

“Làm sao có thể chứ? Liễu Tông Trạch là thằng ngu sao?”

“Ông đây đã dày công tính toán lâu như vậy, kết quả sao lại thành như thế này?”

“Chết tiệt, đây không phải là đi lòng vòng một hồi rồi lại quay về điểm xuất phát sao?” Cao Anh Hạo lại rơi vào trạng thái điên loạn, bắt đầu điên cuồng đập phá các vật dụng trong nhà.

Thanh niên áo đen nhanh chóng lùi lại phía sau, thả lỏng thân thể, để cho Cao Anh Hạo thoả sức trút hết bực tức. Trước nay trên hòn đảo nhà họ Cao này, ai cũng biết đều biết là Cao Anh Hạo rất hung bạo, tính tình thất thường, nói nổi giận là nổi giận ngay. Những người ở đây cũng đã sớm quen với việc này rồi.

“Bang! Xoảng!”

“Phù, Phù!” Cao Anh Hạo đập đập phá được gần 3 phút rồi mới ngồi xuống thở dốc.

“Anh Hạo, phải làm gì đây?” Cao Dương trầm giọng hỏi, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.

Ba phút trước, bọn họ còn đang tưởng tượng đánh cho Cao Phong không có đường lui, hơn nữa bọn họ có thể ở tại Việt Nam làm mưa làm gió.

Ba phút sau, cục diện đột nhiên biến chuyển, cho dù là ai thì nhất thời cũng không thể chấp nhận nổi.

“Làm sao bây giờ?”

“Cái tên Liễu Tông Trạch ngu ngốc đó, tôi còn có thể làm gì được nữa?” Hai mắt Cao Anh Hạo phát lạnh, trong lòng càng buồn bực bất bình.

Một chiêu phản pháo này của Liễu Tông Trạch đã khiến cho toàn bộ kế hoạch của anh ta bị rối loạn.

Bình Luận (0)
Comment