Rể Quý Rể Hiền

Chương 2976

Chương 2976

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lại đưa tay tát một cái.

“Bốp!”

Với tốc độ cực nhanh của Cao Phong, Viên Hoàng Duy căn bản không có cả cơ hội để né tránh, lần nữa ăn một bạt tai.

Lần này mọi người ở hiện trường đều khiếp sợ không thôi.

“Xong đời rồi! Cha, Cao Kình Thiên xong đời rồi!”

Mai Quỳnh Như trừng lớn đôi mắt đẹp, run rẩy nói.

Tiền đề để cho Cao Phong gây sóng gió tại Thành phố Đà Nẵng là có người làm trong nhà nước làm chỗ dựa cho anh.

Nếu không chắc hẳn hơn hai mươi nghìn binh sĩ kia chưa đến được cao ốc Minh Châu mà đã bị trấn áp bắt quay về rồi.

Nhưng hiện tại Cao Phong quá mức kiêu căng, thậm chí dám đánh cả Viên Hoàng Duy, chuyện này đã chạm đến ranh giới cuối cùng.

Viên Hoàng Duy là ai?

Là người dân gốc ở Thành phố Đà Nẵng, đại đa số người trong nhà đều làm việc trong biên chế nhà nước.

Những người còn lại trong nhà cũng là những người giàu có.

Đó là những người muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền.

Bình thường anh ta luôn được nuông chiều, muốn sao thì người nhà cho hẳn mặt trăng.

Nếu Viên Hoàng Duy muốn làm cho một thể lực ở trong Thành phố Đà Nẵng trở nên suy yếu, có thể anh ta chỉ cần một câu nói.

Chưa hề có ai dám lỗ mãng ở trước mặt Viên Hoàng Duy, nói chi là tát anh ta ở trước mặt mọi người.

Nhưng lúc này Cao Phong thật sự đã làm như vậy.

Nếu Viên Hoàng Duy sử dụng quyền thế của gia tộc mình, Cao Phong sẽ có kết quả như thế nào?

“Cao Kình Thiên! Anh dám đánh tôi, hôm nay tôi nhất định phải giết chết anh!”

“Hôm nay nhà họ Cao các người sẽ bị diệt!”

“Anh đây là không đặt luật lệ của Thành phố Đà Nẵng vào trong mắt, anh đây là xem thường cả đất nước Việt Nam này!”

Viên Hoàng Duy vô cùng phẫn nộ, nghiến răng kèn kẹt, lần nữa lao về phía Cao Phong.

“Bốp!”

Cái tát thứ ba cũng vang vọng ở trên mặt Viên Hoàng Duy trong nháy mắt.

“Anh mà cũng vọng tưởng muốn đại biểu cả Việt Nam.”

“Tôi khuyên anh nên làm người trước đi.”

Cao Phong cười nhạt một tiếng, tát xong thì chậm rãi chắp hai tay ra sau lưng.

Giống như anh chỉ mới vừa làm một việc đơn giản như giết chết một con muỗi.

Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch ở phía sau thấy cảnh này đều hả giận.

“Dm! Anh Duy bị đánh! Chúng ta xông lên thôi!”

Rốt cuộc mười cậu ấm kia cũng phản ứng lại, đột nhiên lao về phía Cao Phong.

Thậm chí còn có mấy cậu ấm rút từ bên hông ra những con dao sắc bén.

“Trong vòng một phút, bắt bọn họ quỳ trên mặt đất.” Cao Phong lạnh nhạt phất tay.

“Có ngay!”

Long Tuấn Hạo đáp ngay, anh ta đã nhịn lâu lắm rồi.

“Vâng!”

Hơn trăm binh sĩ Phong Hạo đáp ngay mà không chút do dự.

“Cao Kình Thiên, anh thật sự muốn chết đúng không?”

“Anh có biết thân phận của bọn họ là gì không? Anh có biết thân phận của tôi là gì không?”

“Anh đây là muốn đắc tội toàn bộ các đại biểu ở Thành phố Đà Nẵng đúng không, nhà họ Cao của anh sẽ bị tiêu diệt!”

Viên Hoàng Duy không ngờ rằng Cao Phong thật sự dám ra tay với tất cả người của anh ta.

Cho nên, lúc này anh ta hơi không nhịn được mà có chút luống cuống.

Vốn còn định khoe ra thân phận cậu ấm Thành phố Đà Nẵng của mình để bắt Cao Phong, bá chủ của Thành phố Đà Nẵng phải cúi đầu ở trước mặt mọi người.

Không ngờ rằng từ sau khi Cao Phong gặp anh ta thì liên tục tát ba cái, đánh cho anh ta ngơ ngác luôn

Bình Luận (0)
Comment