Rể Quý Rể Hiền

Chương 3042

Chương 3042

Cao Phong vẫy tay một phát, trực tiếp hơn mười người hộ vệ áo đen bảo vệ phía sau, đi đến vị trí của chiếc xe ở đầu tiên.

Không nói nhảm một chút nào, nói nhiều, không bằng làm.

“Vâng! Anh Phong.”

Đám người đồng loạt hô lên, lúc này mới cất bước lên xe.

Đồng thời, trong lòng mọi người cũng không nhịn được đang nghĩ, Cao Phong nói, điểm đến đầu tiên, là nhà họ Phạm…

Điểm đến đầu tiên, đã chọn một trong ba gia tộc lớn là nhà họ Phạm.

Như vậy, điểm đến thứ hai, sẽ là chỗ nào?

Cao Phong anh, còn có dự định gì khác nữa sao?

“Anh Phong, anh Phong, tổng giám đốc Khổng? Chúng a, chúng ta cũng sẽ đi cùng sao?”

Bỗng nhiên, có mười mấy người trung niên cất bước đi tới, ngăn cản ở trước mặt của Cao Phong.

“Cút.” Cao Phong mặt không biểu cảm, không nói rõ nguyên nhân tại sao lúc này lại chửi.

“Anh Phong, là như vậy, vừa rồi bọn họ muốn được xin ra, hiện tại lại muốn cùng…” Khổng Duệ Chi vội vàng giải thích nói.

Cao Phong dừng chân lại, nhíu mày nhìn đám người kia một chút.

“Lật lọng, đúng là da mặt dày đến cực hạn.”

“Cứ ở trong nhà chờ đấy, tôi sẽ lần lượt xử lý.”

Cao Phong nói xong, lúc này mới cất bước lên xe. Bọn họ có thể nghĩ bọn họ được lựa chọn, Cao Phong đương nhiên cũng có thể có thủ đoạn và đối sách của mình.

Mấy chục tên thành viên mới, đều bị hù dọa đến kinh hồn bạt vía.

“Vèo vèo vèo!”

Trước mắt bao người, vô số chiếc xe khởi động, sau đó xếp thành hàng dài, trực tiếp hướng về phía nhà lớn của họ Phạm ở Thủ Đô.

Đám người Long Tuấn Hạo lúc này cũng vẫn chưa tới. Nhưng, Cao Phong đã đợi không kịp nữa.

Lãng phí một giây mỗi phút, Kim Tuyết Mai sẽ càng trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều.

Anh không thể chờ được nữa.

Nhìn thấy đội xe của mấy người Cao Phong hối hả rời đi, thì mấy chục người ở đây đều có cảm xúc vô cùng phức tạp.

“Thật ra, nguy hiểm luôn kèm theo, là thời cơ tốt đây!”

“Phú quý hay nguy hiểm đều phụ thuộc vào mong muốn…”

“Khu phố thương mại này ở Thủ Đô rất mạnh, nếu mà lần này Cao Phong lại thành công, vậy sẽ kinh khủng đến nhường nào?”

“Chỉ sợ những người thương gia như bọn họ, địa vị giống nhau thì có thể nước lên thì thuyền lên!”

Đám người bàn bạc ầm ĩ, trong lòng lo được lo mất.

Thủ Đô, ở nhà lớn của nhà họ Phạm.

Phạm An Quốc cúp điện thoại, không khỏi cảm thấy bực bội.

“Làm cái gì vậy? Bên ngoài lại xảy ra chuyện gì rồi sao?” Phạm An Quốc cắn răng, nhìn về phía Tào Lập Tin.

Tào Lập Tin nghe thấy vậy sững sờ, sau đó mới nói: “Cũng không có xảy ra chuyện gì đâu…”

“Vậy cú điện thoại này ông ta gọi là có ý gì?” Phạm An Quốc nhíu chặt lông mày.

Mới vừa xong, một người bạn bè có quan hệ không tệ với nhà họ Phạm, vừa gọi điện thoại tới cho Phạm An Quốc.

Đồng thời, chỉ nói với Phạm An Quốc một câu, rồi trực tiếp dập máy điện thoại.

Thu thập hành lý, rời khỏi Thủ Đô!

Vẻn vẹn chỉ có, tám chữ như thế. Phạm An Quốc trong nháy mắt không hiểu chuyện gì.

Câu nói này là đang nói bóng gió, không phải ý là để ông ta Phạm An Quốc mang theo người nhà, nhanh chóng rời khỏi Thủ Đô này sao?

Nói đùa cái gì vậy chứ?

Nhà họ Phạm thân là một trong ba gia tộc lớn ở Thủ Đô, ngoại trừ sợ hãi nhà họ Diệp, dù là đối mặt với nhà họ Đặng, bọn họ cũng dám chạm vào nữa.

Bây giờ nói bảo Nhà họ Phạm đi khỏi Thủ Đô, thì đây không phải là đang nói đùa hay sao?

“Chuyện kia của nhà họ Diệp không cần phải giải quyết sao? Cho nên hẳn không phải là chủ nhân của nhà họ Diệp muốn đối phó chúng ta rồi?”

Bình Luận (0)
Comment