Rể Quý Rể Hiền

Chương 3066

Chương 3066

Cao Phong chỉ một tay vào nhà họ Diệp, vẻ mặt cực kì điên cuồng, không khác gì một tên điên.

“Quỳ xuống! Quỳ xuống! Quỳ xuống!”

“Nhà họ Diệp, quỳ xuống!!”

Hơn chục nghìn người lại một lần nữa phát ra tiếng rung chuyển trời đất.

Tiếng chết chóc vang trời, chấn động lòng người.

“Soạt soạt soạt soạt!”

“Cạch cạch cạch cạch!”

Mười hai nghìn binh sĩ Phong Hạo di chuyển với tốc độ cực nhanh, mở chốt súng và ngắm nòng súng trong nháy mắt.

Hơn chục nghìn vũ khí nóng đồng loạt đều hướng về phía đám người nhà họ Diệp.

“Các người muốn chết rồi!”

Đội thành viên bảo vệ của nhà họ Diệp, ra lệnh cho mấy trăm người trong đội bảo vệ đồng loạt giơ súng.

Hai bên giằng co, bầu không khí căng thẳng gươm súng sẵn sàng, trận chiến hết sức căng thẳng.

“Cao Phong, cậu điên rồi! Cái gì cũng phải có mức độ!”

“Cậu làm như này là đã vượt quá mức độ rồi đấy!”

Cuối cùng Diệp Thiên Long cũng không ngồi yên, trừng to mắt, đi lên một bước giữ chặt Cao Phong.

“Tránh ra!”

“Là một người đàn ông, ngay cả người phụ nữ trong vòng tay mình không thể bảo vệ được, ông bảo tôi bình tĩnh thế nào đây?”

“Bây giờ, quỳ xuống cho tôi! Nghe thấy không?”

Cao Phong đẩy Diệp Thiên Long ra và nhìn mọi người trong nhà họ Diệp bằng đôi mắt đỏ như máu.

Mọi người trong nhà họ Diệp toàn thân sợ hãi không thôi.

Cao Phong điên rồi, anh gần như đã trở thành ma quỷ, anh chắc chắn là điên dại rồi!

Những lời không thể tin nổi như vậy mà nói hết ra, anh không phải người điên dại thì là ai nữa?

“Lão gia chủ, ông nên nói ra sự thật đi.”

“Ánh mắt của cậu ấy không hề giả dối, cậu ấy hoàn toàn có đủ can đảm bóp cổ chết nhà họ Diệp…”

Vũ Siêu bước lên một bước, nói nhỏ vào tai ông cụ Diệp.

Nghe nói vậy, trong lòng ông cụ nhà họ Diệp không nhịn được run lên.

Vũ Siêu tuyệt đối không thể sai khi nhìn thấy ánh mắt của mọi người.

Cao Phong, thực sự có gan vậy sao?

Hơn hết, trong lòng ông cụ Diệp cũng không có sợ hãi, chỉ là có chút hối hận.

Ông ta hối hận lúc trước ông ta đã tự tin quá mức, ông ta cảm thấy được Cao Phong không có bản lĩnh này.

Nếu ông ta đã chuẩn bị trước, nhất định sẽ không có cơ hội để Cao Phong đi tới trước mặt ông ta và bóp cổ chết tất cả mọi người!

Nhưng lúc này quân cứu viện vẫn chưa tới, tạm thời chỉ có thể kéo dài thêm thời gian.

“Tôi không hề động vào vợ của cậu. Tôi không biết cô ấy ở đâu.”

Ông cụ Diệp khẽ nghiến răng trả lời.

Bất cứ ai có mắt tinh đời đều có thể nhận ra, ông cụ nhà họ Diệp này rõ ràng là đã có chút cúi đầu đó!

Ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng không còn tiếp tục vẻ trịnh thượng như trước kia nữa.

“Khi tôi và nhà họ Diệp nói lý luận với cậu, mấy người lại sỉ nhục bằng mọi cách có thể, không coi ai ra gì. Vậy bây giờ tôi sẽ nói cho ông và tất cả già trẻ lớn bé trong nhà họ Diệp, tôi Cao Phong chính là lý lẽ!”

“Bây giờ tôi nói, trước hết để các người phải quỳ hết xuống, sau đó đến nói chuyện với tôi!”

“Các người nghe không hiểu sao?”

Ánh mắt Cao Phong liếc nhìn ông cụ Diệp với giọng điệu bình tĩnh.

“Cao Phong, cậu đang quá đáng rồi đấy.”

Diệp Thiên Long lại một lần nữa đi tới, nắm lấy cổ áo Cao Phong, gắng sức lắc mấy lần.

“Cậu có thể đừng nổi điên và giữ lý trí, được không?”

Diệp Thiên Long hất Cao Phong sang một bên, cắn răng hạ giọng nói: “Không phải cậu muốn biết vì cái gì mà tôi giúp Tuyết Mai, bởi vì tôi là cha của con bé, là cha ruột của con bé!”

“Còn ông cụ Diệp là ông nội của Tuyết Mai và cũng là ông nội của cậu! Làm sao cậu có thể để ông ấy quỳ xuống cho cậu được?”

Bình Luận (0)
Comment