Rể Quý Rể Hiền

Chương 3207

Chương 3207

“Cha, nghe lời cha hết!” Cao Phong không nói hai lời, trực tiếp đổi giọng.

“Haizz! Đây, đây là lì xì đổi giọng đây.”

Diệp Thiên Long không nói hai lời, trực tiếp đem thẻ ngân hàng mười sáu nghìn tỷ nhét vào tay Cao Phong, trên mặt rất hài lòng.

“Cái này, đây không phải là của hồi môn của con sao?” Kim Tuyết Mai có chút chưng hửng nhìn Diệp Thiên Long.

“Của hồi môn cha sẽ đến chỗ ông cụ đòi, con yên tâm đi, khẳng định con gái sẽ hài lòng, ha ha!”

Diệp Thiên Long cởi mở cười một tiếng, giải thích với Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai lúc này mới hài lòng, sắc mặt ửng đỏ gật đầu.

Thật ra thì Kim Tuyết Mai đối với tiền bạc cũng không có khái niệm gì.

Nhưng cô cũng muốn trợ giúp Cao Phong gom góp tiền bạc, dù sao thì tiền càng nhiều càng tốt.

“Được, vậy lần này cha trở về sắp xếp, chờ Cao Phong xuất viện, chúng ta ở thủ đô cử hành hôn lễ cho hai đứa.”

“Đến lúc đó, nếu như mấy người Kim Ngọc Hải muốn tới, cha sẽ cho người đi đón bọn họ.” Diệp Thiên Long lúc này đứng lên nói.

“Được, vậy nhọc lòng cha rồi.”

Cao Phong lần này coi mình như chuột sa hũ gạo rồi.

“Cậu Phong, nghỉ ngơi cho khỏe nhé.”

“Có chuyện gì, tôi sẽ tìm Tông Trạch nói với bọn họ.” Trọng Dương Bình cũng gật đầu.

Sau đó, hai người Diệp Thiên Long rời đi.

Kim Tuyết Mai vốn chuẩn bị tiễn bọn họ, nhưng mấy người Long Tuấn Hạo ngăn cản Kim Tuyết Mai, để cho Tông Trạch đưa theo mấy người ra tiễn.

Diệp Thiên Long đối mặt với đám người Tông Trạch, vẫn là mặt đầy nghiêm túc, khiến cho Tông Trạch đám người bị sợ đến không dám thở mạnh.

Mãi đến sau khi Diệp Thiên Long lên xe, ngồi ở đằng sau thúc giục Trọng Dương Bình lái xe.

Lái được một khoảng xa, Diệp Thiên Long trực tiếp hô: “Dương Bình, bật nhạc DJ lên cho tôi, cái gì 857857, mau mau!”

Âm nhạc trực tiếp vang lên, Diệp Thiên Long ngồi ở đằng sau huơ tay múa chân, hoàn toàn hưng phấn.

“Con gái gọi tôi là cha, ai, con gái gọi tôi là cha, ha ha!”

“Mau mau, đến con đường hàng hiệu, tôi mua quà tặng cho con gái.”

Diệp Thiên Long vừa huơ tay múa chân, vừa chỉ huy Trọng Dương Bình.

“Trung tướng Long, tiền tiết kiệm của ông không phải cũng đưa cho cô ấy rồi sao?” Trọng Dương Bình có chút chưng hửng.

“Vậy tôi mượn ông trước.”

“Nếu không được thì ký sổ nợ, ba chữ Diệp Thiên Long này, ngay cả chút tiền cũng không đáng giá sao? Đi nhanh!” Diệp Thiên Long ngang ngược nói.

“Dạ!”

Trọng Dương Bình không nói thêm nữa, lập tức chạy tới khu phố hàng hiệu nhiều nhất thủ đô.

Bên trong phòng bệnh.

Kim Tuyết Mai cầm lên trái táo gọt xong trước, sửng sốt một chút lại buông xuống.

Sau khi trái táo lột vỏ, bại lộ ở trong không khí, không bao lâu sẽ thay đổi màu sắc.

Vì vậy Kim Tuyết Mai lần nữa cầm lên, gọt cho Cao Phong.

“Cẩn thận một chút, để anh làm cho.” Cao Phong đưa tay muốn nhận lấy.

“Không sao đâu, chút chuyện nhỏ này em làm được.” Kim Tuyết Mai kiên quyết muốn mình gọt, Cao Phong cũng không ngăn cản nữa.

“Như thế nào?” Cao Phong cười hỏi.

“Ừ… Tốt vô cùng, em có thể cảm nhận được ông ấy thương em thật sự phát ra từ nội tâm.” Kim Tuyết Mai dừng một chút nói.

“Đúng vậy, quả thật không tệ.” Cao Phong cũng gật đầu.

“Đúng vậy, anh chuẩn bị chiếc nhẫn kim cương cho em nhưng không biết anh làm mất đi đâu…”

“Còn có hoa hồng, cũng không tìm được.” Cao Phong có chút ngượng ngùng gãi đầu.

“Không sao! Em không thèm để ý cái đó, chỉ cần chúng ta chung một chỗ hạnh phúc là tốt rồi.” Kim Tuyết Mai khoát tay, nghiêm túc gọt táo.

Cao Phong cười gật đầu, nhẹ nhàng vuốt tóc Kim Tuyết Mai.

Bình Luận (0)
Comment