Rể Quý Rể Hiền

Chương 3209

Chương 3209

Hai địa phương trọng yếu, bị Cao Phong nắm trong tay.

Ai có thể chống lại anh chứ?

Mà trong lòng người có nhiều cảm xúc là Kim Tuyết Mai đang kéo cánh tay Cao Phong.

Cô từng tận mắt chứng kiến Cao Phong thay đổi nhanh chóng mấy lần, hơn nữa cả quá trình này cô cũng bầu bạn bên cạnh Cao Phong.

Đã từng có người nói Cao Phong dựa vào nhà họ Kim, cả ngày không được tích sự gì chỉ biết lăn lộn ăn chờ chết.

Thậm chí ngay cả Kim Tuyết Mai, ban đầu cũng vô cùng thất vọng đối với Cao Phong, cảm thấy Cao Phong không có một chút cầu tiến nào.

Đường đường là một đấng nam nhi, cả ngày lăn lộn bếp núc áo quần thì coi ra cái gì?

Cho đến có một ngày, Cao Phong quật khởi, trong thời gian ngắn ngủi, mạnh mẽ thâu tóm Đà Nẵng trong tay khiến cho tất cả mọi người Đà Nẵng, đều ngậm miệng lại.

Sau đó, lại có người nói, Cao Phong bất quá chỉ là có thân phận con em nhà họ Cao cho nên rất nhiều chuyện làm, đều xuôi chèo mát mái.

Không có nhà họ Cao, cái gì anh cũng không có, cũng cái gì cũng không phải.

Mãi đến khi Cao Phong cùng Cao Anh Hạo hoàn toàn xé rách mặt với một đám dòng thứ nhà họ Cao, sau khi đấu đá, những người đó mới dần dần im miệng.

Ba tháng, Cao Phong một tay đánh hạ thị trấn Biển Đông, dẫn vô số tướng sĩ vinh quang trở về.

Một đêm càn quét Đà Nẵng, hải vực nhà họ Cao ở Đà Nẵng, vang dội phát súng đầu tiên…

Mọi người đều kinh hãi.

Thì ra Cao Phong phải dựa vào nhà họ Cao mới có thể khởi thế trong mắt bọn họ, bây giờ đã leo lên đến tầm này.

Sau đó, lại có người nói.

Cao Phong?

Đó không phải là bám váy vợ sao?

Dựa vào vợ mình, dựa hơi nhà họ Diệp thủ đô, cho nên mới có thể thuận lợi đánh hạ Đà Nẵng.

Cao Phong, vẫn không có giải bày.

Nhà họ Đặng tan rã, Cao Phong dẫn mấy chục ngàn người, thẳng tiến thủ đô, công thành chiếm đất.

Bốn gia tộc nhỏ, toàn bộ thần phục.

Ba gia tộc lớn, hết thảy quỳ gối.

Cuối cùng, nhà họ Đặng bị tiêu diệt, nhà họ Diệp cùng nhà họ Phạm, thần phục dưới tay Cao Phong.

Trong vòng một ngày, càn quét thủ đô, không người nào có thể ngăn cản.

Lần này hành động lớn không thể tưởng, trong nháy mắt khiến miệng của mọi người, cũng ngậm lại thật chặt.

Riêng nói đến cả nước, từ trên xuống dưới, cũng không có người nói thêm nửa câu, Cao Phong kém cỏi.

Bây giờ Cao Phong ở trên cao, bọn họ ngay cả tư cách hâm mộ ghen tị, cũng không có.

Trên toàn quốc, là địch thủ gặp cũng khó gặp.

Kim Tuyết Mai biết, Cao Phong không phủ nhận, anh đã từng được những thế lực này trợ giúp.

Anh cũng luôn ghi nhớ, những người có ơn lớn với anh, cùng nhau đi tới bước đường này.

Nhưng, những gì Cao Phong bỏ ra, không thể bị tùy tiện quét bỏ.

Kim Tuyết Mai lại tin tưởng, đổi thành người khác ở vị trí này của Cao Phong, chưa chắc có thể đi tới bước này như Cao Phong!

“Ông xã, bất kể gió mưa nặng nề, hay là gió êm sóng lặng.”

“Tuyết Mai đều hy vọng, có thể ở bên cạnh anh, mãi không rời xa.”

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng kéo Cao Phong cánh tay, nói lời phát ra từ nội tâm.

Trong ánh mắt nhìn về phía Cao Phong, hoàn toàn đều là chân thành.

Cao Phong chậm rãi hoàn hồn, mở mắt ra cười nói: “Anh biết, có em bên cạnh, thật tốt.”

“Ha ha.”

Kim Tuyết Mai ngọt ngào cười một tiếng, đầu nhẹ khẽ tựa vào vai Cao Phong.

“Đi thôi, cần trở về rồi.”

Cao Phong cười một tiếng, sau đó thì phải bước lên xe.

“Đi, đưa anh Phong trở về.”

Mọi người đều cười một tiếng, lập tức đi theo bước chân Cao Phong.

Bình Luận (0)
Comment