Rể Quý Rể Hiền

Chương 3251

Chương 3251

Sau khi Lâm Vạn Quân lắng nghe, ông rất cảm động.

Tuy nhiên Lâm Vạn Quân im lặng hơn mười giây cuối cùng ông khẽ lắc đầu thở dài.

“Cậu Cao, tôi biết tấm lòng của cậu.”

“Nhưng lúc này tôi thật sự không nghĩ là sẽ đi thủ đô.”

“Năm đó ông cụ Cao đặt ra quy định người nhà họ Cao không thể tùy ý đến thủ đô. Tôi nghĩ cũng không muốn vì đây chính là ý muốn của ông cụ.”

Lâm Vạn Quân giả vờ cười sau đó nhẹ nhàng giải thích.

Nghe vậy, Cao Vũ cười thầm.

“Chú Lâm, quy củ là vật chết còn con người là sống.”

“Bây giờ không một ai và không một thế lực nào có thể ngăn cản được sự phát triển của nhà họ Cao.”

“Những người đã từng phụ trách hạn chế chúng ta thì nay đã hoàn toàn bị cháu hạn chế, chú sợ cái gì.”

Những gì Cao Vũ nói không hề kiêu căng.

Nhưng trong lòng Lâm Vạn Quân cũng hiểu rõ, Cao Vũ nhất định có đủ tự tin và thực lực để nói ra những lời này.

Cao Vũ đã không còn là con chó nhà có tang của ba năm trước nữa.

Bây giờ anh ở Việt Nam, cho dù không đứng đầu, anh cũng chắc chắn được sự công nhận lớn mạnh.

Cho dù là trong ngành kinh doanh hay các phương diện khác nhưng người khác cũng không thể so sánh với cậu.

“Cậu Cao, tôi biết những gì cậu làm đã gây chấn động toàn bộ Việt Nam.”

“Trở ngại của nhà họ Cao cũng đã bị cậu phá bỏ.”

“Tuy nhiên, tôi vẫn không muốn vi phạm quy định đã đặt ra của ông cụ, thật sự xin cậu Cao hiểu cho.”

“Chờ cậu cùng cô chủ Tuyết Mai trở lại thành phố Đà Nẵng, tôi nhất định sẽ tiếp đãi cậu chu đáo.”

Rốt cuộc thì Lâm Vạn Quân vẫn không nghe theo lời khuyên của Cao Vũ, vẫn giữ vững với quyết định của mình.

Cao Vũ trầm tư hai giây, thấy thái độ của Lâm Vạn Quân vẫn kiên định, cũng không tốt khi nói thêm.

“Được, nếu chú có việc vậy thì tạm thời không cần đến.”

“Sau khi đám cưới với Tuyết Mai và xử lý xong mọi việc, cháu và Tuyết Mai sẽ quay về hải phận của nhà họ Cao.”

“Đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp nhau.” Cao Vũ nhẹ giọng nói.

Trước đó anh đã giải thích với Long Tuấn Hạo và những người khác rằng nếu anh xảy ra chuyện bất ngờ mà Kim Tuyết Mai nói không muốn đến thành phố Đà Nẵng thì sẽ bao quanh khu dân cư cao cấp Bồng Thiên trong vòng ba kilomet và lên kế hoạch xây dựng lại.

Tuy nhiên, dù Kim Tuyết Mai có muốn sống ở hải phận của nhà họ Cao hay không thì Cao Vũ nhất định sẽ đưa cô về một chuyến.

Chủ yếu là để nhận thức nhà họ Cao.

Điều quan trọng nhất là Cao Vũ cũng muốn đưa Kim Tuyết Mai đi đến trước mộ ông cụ nhà họ Cao thắp một nén nhang.

Dù sao thì nếu không có ông cụ nhà họ Cao luôn một lòng bồi dưỡng thì cũng sẽ không có Cao Vũ ngày hôm nay.

Cho dù cây có cao lớn đi chăng nữa thì cũng sẽ không bao giờ anh quên cội nguồn.

Có một số việc nhất định phải làm.

“Được rồi Cậu Cao, chờ cậu sau khi xử lý xong hết mọi chuyện thì trở về thành phố Đà Nẵng một chuyến.”

“Chẳng qua là như vậy, tôi cũng có một số việc muốn trực tiếp nói chuyện với Cậu Cao.” Lâm Vạn Quân nói nhỏ.

“Chuyện gì?” Cao Vũ vừa nghe lời này sửng sốt, trong lòng lập tức nổi lên tò mò.

“Tôi không thể nói rõ ràng với cậu qua điện thoại. Sau khi cậu Cao trở về tôi sẽ nói rõ mọi chuyện với cậu.”

Lâm Vạn Quân xua tay, thản nhiên nói

Thấy thái độ của Lâm Vạn Quân kiên trì, Cao Vũ không thể nói thêm đành phải gật đầu đồng ý.

“Cậu Cao, cậu nếu có chuyện thì làm trước đi.”

“Tôi ở bên đây sẽ thông báo cho bà ấy một chút, đến lúc đó nếu bà ấy có đi thì tôi sẽ gọi điện báo cho cậu.

Trước khi cúp máy, Lâm Vạn Quân nói khẽ.

“Được…” Cao Vũ do dự hai giây, vẫn là không nhịn được hỏi: “Chú Lâm, hay là chú đến đây đi?”

Bình Luận (0)
Comment