Rể Quý Rể Hiền

Chương 3346

Chương 3346

Anh không cần cái gì cả, anh chỉ muốn được ở bên cạnh bầu bạn với Kim Tuyết Mai là đủ rồi.

Cùng lúc đó, Khối tập đoàn Đế Phong, khu phố thương mại Kiên Thành cùng với những thế lực dưới trướng của Cao Phong lại mở cuộc họp báo, công khai tin tức lần nữa.

“Buổi họp báo trước đó thật ra là để mọi người đón ngày Cá tháng Tư sớm thôi.”

“Đừng hoảng sợ. Công ty phát triển Lương Hào mãi mãi tồn tại ở thị trường Việt Nam.”

“Tháng sau, đồng loạt tăng mười phần trăm lương cho tất cả nhân viên của công ty.”

Chỉ vài câu nói ngăn ngủi thôi cũng khiến cho toàn bộ thế cục bị thay đổi một cách nhanh chóng.

Vốn dĩ mọi người vẫn còn vô cùng lo lắng những chuyện đó nhưng bây giờ lại vô cùng yên tâm.

Chẳng mấy chốc, dư luận xã hội đã bị đè lắng xuống.

Các bên truyền thông đồng loạt gỡ bỏ tin tức.

Cùng với rất nhiều những nền tảng xã hội cũng nhanh chóng gỡ bỏ những thông tin có liên quan đến chuyện đó.

Lòng người lắng xuống, thế cục cũng rõ ràng hơn.

Cùng với đó, tất cả các tin tức lập tức bị áp chế, dường như là chưa từng xảy ra những chuyện đó vậy.

Giống như một hòn đá nhỏ ném ra giữa hồ nữa, chỉ có thể tạo ra từng đợt sóng nhỏ tạm thời nhưng chẳng mấy chốc mặt đồ đã yên tĩnh trở lại.

Chuyện này khiến cho rất nhiều người không thể không bội phục sức kêu gọi mãnh liệt của Cao Phong.

Một lời đã nói ra có thể khiến cho thiên hạ đại loạn.

Nói thêm một câu nữa lại có thể trấn áp tất cả rối loạn, sóng yên biển lặng.

Thật là, người gây náo loạn cũng là Cao Phong, người làm lắng mọi chuyện xuống cũng là Cao Phong.

Cao Phong ngồi trong xe, mặc kệ hết tất cả mọi chuyện ở bên ngoài.

Bây giờ anh chỉ muốn nhanh chóng được gặp Kim Tuyết Mai, để Kim Tuyết Mai không cần phải lo lắng nữa.

Sau đó đưa Kim Tuyết Mai về Thành phố Hà Nội trước, xử lý xong xuôi mọi chuyện.

Rồi về lại Đà Nẵng một chuyến, chờ Lâm Vạn Quân ngửa bài với anh.

Sau đó, rốt cuộc có đồng ý với lời thỉnh cầu của ông Trần hay không, anh còn phải thương lượng với Lâm Vạn Quân nữa.

Nhà họ Diệp ở Thủ đô.

Diệp Thiên Long và ông cụ nhà họ Diệp lại ngồi cùng nhau.

Sau khi đưa Kim Tuyết Mai đến cao ốc Kinh Mậu, Diệp Thiên Long để lại một số người bảo vệ cho Kim Tuyết Mai còn mình thì quay trở về nhà họ Diệp.

“Bây giờ Tuyết Mai thế nào rồi?” Ông cụ nhà họ Diệp trầm giọng hỏi.

“Bây giờ, một giọt nước cũng không lọt qua được.” Diệp Thiên Long hơi cắn răng

Ông cụ nhà họ Diệp nghe thấy vậy, thầm than nhẹ một tiếng.

“Chuyện này, con cũng không ngờ được rằng lại gây một trận náo loạn đến thế.”

“Đến bây giờ, chúng ta không thể nhúng tay được nữa. Con nghĩ Cao Phong có thể vượt qua được kiếp nạn này hay không?”

Ông cụ nhà họ Diệp bắt tay, nhìn về phía Diệp Thiên Long hỏi.

Từ trước đến giờ Diệp Thiên Long vốn rất tự tin, bây giờ, lại rơi vào trầm mặc.

Thống đốc quân đội, ông Trần, ông ta đã tự mình ra tay rồi. Cao Phong e rằng không còn đường lui nữa.”

Tuy rằng, đám người trung thành Long Chí Minh đã lên tiếng tập thể, thành lập khối liên minh Cao Bảo có đến hàng triệu người. Nhưng đối mặt với ông Trần, lực lượng ấy liệu có ích gì hay không?

“Nếu như cậu ta có thể tận dụng được thì tốt rồi, có lẽ cậu ta sẽ còn một con đường sống.” Diệp Thiên Long chau mày.

Ông cụ nhà họ Diệp chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên trần nhà.

“Ông cụ nhà họ Phạm nói, thời thế tạo anh hùng.”

“Thiên hạ này giống như một đại dương mênh mông, hướng gió là thời gian bởi vì thủy triều lên xuống theo hướng gió chính là như thế này.”

“Ông ấy nói, Cao Phong có thể tạo ra thời thế.” Ông cụ nhà họ Diệp bỗng nhiên nhắc đến chuyện này.

Ông ta vốn dĩ không tin những lý thuyết xằng bậy, xiêu vẹo của ông cụ nhà họ Phạm. Nhưng mà lúc này, ông ta tình nguyện tình nguyện tin, mong đợi Cao Phong có thể biến nguy thành an.

“Con không biết cậu ta có thể tạo ra thời thế hay không nhưng con biết, cậu ta chính là con rể của Diệp Thiên Long con, là rể của nhà họ Diệp.”

“Con tin cậu ta có năng lực này.” Giọng nói Diệp Thiên Long vô cùng nghiêm túc.

Bình Luận (0)
Comment