Rể Quý Rể Hiền

Chương 3409

Chương 3409

“Mày đã không cảm ơn thì thôi, giờ còn dám nói một ngày nào đó bắt chúng ta phải hối hận ư?”

“Tao rất hối hận, hối hận tại sao lúc trước không bóp chết con sói mắt trắng máy luôn?”

Chị cả Kiều Thu Vân tiến lên, chỉ thẳng mặt Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải căm tức mắng.

Những kẻ khác trong nhà họ Kiều cũng triệt để xé rách mặt, không thèm che giấu mảy may.

Bà cô kia một tay chống nạnh, chỉ vào mũi Kiều Thu Vân chửi ầm lên: “Đã nói đến mức này rồi, bọn tao cũng chẳng cần giấu giếm nữa.”

“Kiều Thu Vân mày luôn miếng bắt chúng tao phải hối hận, nào, nói nghe coi, mày lấy cái gì bắt bọn tao hối hận?”

“Nếu quan hệ của mày với Cao Phong không tệ, có khi tao còn có ba phần sợ mày.”

“Tiếc rằng mày là một cái sao chổi, haha, đắc tội chính con rể mình đến chết, tự tiến vào rồi tự nhốt mình ở khu khai phá Hà Bắc.”

“Tao cũng đến mất mặt hộ mày. Nói coi mày đi ra ngoài kiểu gì thế? Chắc không phải lén chạy ra ngoài đấy chứ hả?”

“Ha ha ha ha!”

Đám người nhà họ Kiều nghe đến chuyện này đều bật cười ha hả.

Cao Phong có thân phận lớn mạnh đến mức nào, không cần phải nói nhiều.

Kiều Thu Vân là mẹ vợ của Cao Phong, cả thành phố Hà Nội này có ai dám không khách khí với bà ta?

Nhưng cố tình bà ta lại đánh mắt một cuộc sống sung sướng, xúc phạm Cao Phong đến chết!

Giờ thì hay rồi, người nhà họ Kiều lại càng chẳng để Kiều Thu Vân vào mắt.

“Cao Phong đã tha thứ cho tôi rồi, ân oán của chúng ta đã chuyện của ngày hôm qua.”

Câu nói này của Kiều Thu Vân khiến tiếng cười của người nhà họ Kiều nháy mắt khựng lại.

Người họ Kiều đều trợn tròn hai mắt, khó tinh nhìn Kiều Thu Vân, trong lòng dò đoán xem câu nói này là thật hay giả.

Cao Phong, tha thứ cho Kiều Thu Vân rồi ư?

Chuyện này, chắc không phải đâu?

Chẳng phải trước đó đồn là Cao Phong suýt nữa thì phải giết Kiều Thu Vân luôn sao?

Sau đó vì nể mặt Kim Tuyết Mai nên mới không giết bà ta, thay vào đó là giam lỏng Kiều Thu Vân.

Vậy lời Kiều Thu Vân vừa nói, là thật hay giả?

Nếu như là thật, vậy bọn họ tuyệt đối không dám trêu chọc Kiều Thu Vân!

“Mày nói bậy gì thế?” Chị cả Kiều Thu Vân cau mày hỏi.

“Tôi không hề nói bậy.”

“Cũng bởi vì Cao Phong tha thứ những chuyện trước kia tôi làm nên tôi mới có thể buông bỏ chuyện của mấy người.”

“Nhưng, tôi cũng nói cho mấy người biết, chuyện gì cũng có mức độ thôi, vừa vừa phải phải, tôi không muốn nhắc lại, các người không nên hiếp người quá đáng.”

Kiều Thu Vân chậm rãi đến cạnh Kim Ngọc Hải, bình tĩnh quét mắt nhìn một lượt.

Toàn bộ người họ Kiều, tập thể trầm mặc.

Dù sao cái tên Cao Phong ở thành phố Hà Nội này, quả là cực kỳ nổi tiếng!

Cho dù không nói nổi tiếng, thì cũng là sấm nổ bên tai.

Trừ khi là người không để ý đến chuyện bên ngoài, thông tin trì độn mới không biết Cao Phong là ai.

Nếu quả thật Kiều Thu Vân và Cao Phong đã vứt bỏ hiềm khích lúc trước, vậy địa vị của Kiều Thu Vân ở Hà Nội chắc chắn ở trên đỉnh cao!

Thoáng chúc, người nhà họ Kiều đều sững sờ.

Có rất nhiều người rục rịch mốn lên nói tốt vài câu cho Kiều Thu Vân.

Chỉ cần có dù chỉ một chút quan hệ với Cao Phong thôi, ngày lành của bọn họ cũng tới rồi.

“Mày nói bậy!”

Chị cả Kiều Thu Vân một tay chống nạnh, hừ lạnh một tiếng.

“Đừng lôi Cao Phong ra đè chúng tao!”

“Tao nói cho mày biết, đây là nhà họ Kiều, Cao Phong lợi hại hơn nữa cũng không quản được chuyện nhà họ Kiều.”

“Mày tưởng có chút quan hệ với Cao Phong là có thể bò dậy. Người có nói thật hay không còn chưa chắc đâu.”

Thực ra lời nói của bà ta lại rất được nhiều người tán thành.

Bình Luận (0)
Comment