Rể Quý Rể Hiền

Chương 87

"Mày chọc giận người đó?" Vũ Hoàng Lênghe vậy, liền cảm thấy mấu chốt vấn đề chắc chắn là ở đây.

"Khi đó con giúp hånxử một thằngăn bám, kết quả xảy ra chuyện không may, nên con có chửi nó." Vũ Hoàng Minh thành thật trả lời.

"Đồ phế vật! Được việc chưa thấy hư chuyện có thừa! Biết rõ Trương Hàn là người của công ty bất động sản Phong Mai, mày còn dám chửi nó?"

"Ngay cả một tên bảo vệ của công ty bất động sản Phong Mai chúng ta cũng không nên chọc vào, họ thuộc một đẳng cấp khác chúng ta hoàn toàn!"

"Đi, ngay bây giờ mày đi xin lỗi thằng Trương Hànđó cho tao, nhất định phải thành khẩn xin lỗi nó."

Vũ Hoàng Lê càng tỏ ra tức giận, chỉ thẳng vào lỗ mũi Vũ Hoàng Minhquát mắng ầm ĩ.

Vũ Hoàng Minh cũng biết chuyện này không phải trò đùa, dù saođến cảTổng giám đốc Lâm Vạn Quâncủa công ty bất động sản Phong Maicũng phải đích thân gọi điện thoại đến, vậy cũng đủ để chứng minh Trương Hàn công ty bất động sản Phong Maiđược trọng vọng biết chừng nào!

"Con mẹ nó! Nếu không phải tại tên phế vật Cao Phong kia, mình cũng sẽ không trở mặt với Trương Hàn." Vũ Hoàng Minh chuyển hướng suy nghĩ một chút, một lần nữa đem bao nhiêu tức giận đều trút lên đầu Cao Phong.

Hắn xưa nay làm người có nguyên tắc, thù oán sẽ không để qua đêm, hắn quyết định ngay tối nay sẽ nghĩ cách xử Cao Phong.

Đến gần chạng vạng.

Kim Tuyết Mai rốt cuộc cũng từ từ tỉnh dậy. "Tuyết Mai, em có cần nghỉ thêm chút nữa không?" Cao Phongbước tới hỏi.

Kim Tuyết Mai có chút ngu ngơ nhìn chung quanh một vòng, kinh ngạc hỏi: "Cao Phong? Tại sao tôi lại ở đây?"

"Không phải tôi đi gặp Hạ Vy sao?"

Kim Tuyết Mai sau cơn say đến choáng váng, đầu óc cũng đặc cứng, căn bản không nhớ nổi sau khi uống say chuyện gì đã xảy ra.

"Em... Em uống say quá, Hạ Vy gọi điện thoại cho anh, anh liền đến đón em về đây."

Cao Phong dừng lại một chút, cuối cùng vẫn không nói ra sự thật, anh sợ Kim Tuyết Mai nhất thời không chấp nhận nổi.

"Thế à." Kim Tuyết Mai vỗ đầu mình một cái, sau đó uống một hớp nước rồi chuẩn bị bước xuống giường.

"Từ lúc tôingủ đến giờ, anh vẫn... vẫn luôn đây chăm sóc tôi sao?"

Kim Tuyết Mai thấy thần sắc Cao Phong có vẻ mệt mỏi, vội vàng mở miệng hỏi.

"À, dù sao cũng không có chuyện gì, nên anh ơ đây với em." Cao Phong sờ sờ chóp mũi. Khóe miệng Kim Tuyết Mai giật giật, mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm động.

Có một số việc cô không nói ra miệng, không có nghĩa là trong lòng không biết, Cao Phong đối xử tốt với cô, cô cũng có thể cảm nhận được rất rõ ràng.

Sau bữa cơm tối, Cao PhongrủKim Tuyết Mai đi tản bộ, Kim Tuyết Mai đồng ý.

Hai người từ tốn đi vòng quanh khu chung cư, lang thang vô định bên trong khu chung cư đi, trong lòng Cao Phong vẫn đang cân nhắc, phải nói với Kim Tuyết Mai như thế nào, để cho cô tránh xa Hạ Vy.

Cao Phong suy nghĩ rất lâu, vẫn không nghĩ ra phải mở miệng thế nào.

"Cao Phong, anh có phải là có chuyện gì muốn nói với tôi hay không?" Kim Tuyết Mai phát hiện Cao Phong có vẻ khác thường, chủ động mở miệng hỏi.

"Ừm... Em cảm thấy Hạ Vy như thế nào?" Cao Phong do dự một chút rồi hỏi.

"Hạ Vy? Hạ Vy và tôi biết nhau đã bảy tám năm rồi, người tốt vô cùng, chỉ là có chút xíu phân biệt này nọ, còn lại không có khuyết điểm gì." Kim Tuyết Mai nói thẳng suy nghĩ của mình.

Sau đó lại nghi hoặc nhìn Cao Phong: "Tại sao anh bỗng nhiên hỏi vậy?"

Cao Phong trầm mặc khoảng ba mươi giây, cuối cùng cũng nói: "Cô ta muốn hại em, mới hồi sáng này! Sau đó anh cứu em về."

Cao Phong cảm thấy, cứ dối gạt Kim Tuyết Mai mãi, đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.

Nếu như không để cho Kim Tuyết Mai biết thế gian này lòng người hiểm ác, dù có thể tránh được một Vy, phía sau sẽ còn xuất hiện vô số Hạ Vy.

Cao Phong có thể cứu Kim Tuyết Mai một lần, không có nghĩa là có thể cứu nhiều lần sau đó, Kim Tuyết Maitính cách hiền lành như vậy, quá dễ bị thua thiệt.

Nghe được những lời này của Cao Phong, Kim Tuyết Mai có chút đơ người nhìn Cao Phong trừng trừng, sau đó vội vàng lắc đầu.

"Không thể nào, Hạ Vy làm sao có thể hại tôi được, côấy là vì chia tay với Trương Hàn, cho nên thương tâm quá độ, muốn tìm một người uống rượu giải sầu thôi." Kim Tuyết Mai vốn không tin, hay nói đúng hơn là không muốn tin.

"Không,em suy nghĩ đơn giản quá rồi, cô ta từ lâu đã thông đồng với Vũ Hoàng Minh, chuẩn bị chuốc say em, sau đó..." Cao Phongbỏ lửng câu nói, anh cảm thấy Kim Tuyết Mai sẽ hiểu ý anh .

Kim Tuyết Mai nghe vậy càng kinh ngạc hơn, trong lòng cô chính là càng không thể tin được.

Dù bây giờ quan hệ giữa Hạ Vy và mình không tốt, nhưng Hạ Vy tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện như vậy để hại mình!

Hạ Vy chuốc say mình, sau đó giao mình cho Vũ Hoàng Minh? Chuyện này có nghĩ như thế nào đi nữa cũng quá hoang đường. "Cao Phong, anh nói thật cho tôi biết, lời anh nói đều là thật?" Kim Tuyết Mai trong lòng vô cùng khó chịu.

"Là thật" Cao Phong nhàn nhạt gật đầu.

Kim Tuyết Mai nhìn Cao Phong, sau đó lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Hạ Vy.

Cô muốn đích thân hỏi Hạ Vy, Hạ Vyrốt cuộc là có làm chuyện nàyhay không.

Nhưng, bất kể gọi một lần, bên kia đều ở trong trạng thái tắt máy!

"Cao Phong! Anh rốt cuộc đã làm cái gì, Hạ Vy sẽ không đối xử với tôi như vậy, sẽ không đâu, không bao giờ!"

"Tôi biết anh không thích cô ấy, nhưng mà côấy là người bạn duy nhất của tôi, tại sao anh phải làm như vậy?"

Kim Tuyết Mai bỗng nhiên như phát điên, gào thét vào mặt Cao Phong, sau khi gào xong thẫn thờ ngồi phịch xuống, nước mắt cũng không khống chế được, chảy ra giàn giụa.

Bởi vì Cao Phong, cho nên Kim Tuyết Maitrước chọc. nay vẫn luôn bị rất nhiều người châm

Ba năm qua, cô thổ lộ rất nhiều tâm sựvới Hạ Vy, coi Hạ Vy là người bạn thân nhất, thậm chí coi như một thân nhân.

Nhưng hôm nay, Hạ Vy lại đối xử với cônhư vậy, chuyện này khiến từ tận đáy lòng Kim Tuyết Mai không tin, cũng không cam lòng chấp nhận sự thật này.

Nhìn Kim Tuyết Mai ngồi chồm hổm dưới đất, bả vai run rẩy không ngừng, Cao Phong cũng á khẩu không biết trả lời thế nào.

Anh thương xót cho Kim Tuyết Mai, nhưng có một số việc bản thân Kim Tuyết Mai phải học cách thừa nhận.

"Không! Tôi không tin, bây giờ tôi phải đi tìm Hạ Vy!"

"Tôi muốn chính miệng côấy nói với tôi, côấy không làm như vậy, Cao Phong, anh đang lừa gạt tôi có đúng không?"

Kim Tuyết Mai bỗng nhiên đứng phắt dậy, lập tức xoay người chạy ra ngoài khu chung cư.

"Tuyết Mai, em bình tĩnh lại đã, Tuyết Mai!" Cao Phong vội vàng đuổi theo.

"Ì đùng ... đùng!"

Chân trời không biết từ lúc nào mây đen ùn ùn kéo đến, mây đen đen kịt bầu trời, vào giờ phút này sấm sét cũng lóe lên chói mắt.

Theo sau mấy tia sét rạch ngang bầu trời, mưa bắt đầu từng giọt từng giọt không ngừng rơi xuống...

Kim Tuyết Mai căn bản không quan tâmCao Phong đuổi theo cô phía sau, trong mắt nước mắt giàn giụa, chạy bán mạng không mục đích về phía trước.

Người bạn thân nhất phản bội cô, đối với người coi trọng tình cảm như cô mà nói, đây chuyện này khó chịu tới cỡ nào?

"Tuyết Mai!" Cao Phong chạy theo kịp ôm chầm lấy Kim Tuyết Mai, ôm thật chặt Kim Tuyết Mai vào trong ngực.

Giờ phút này mặc dù mưa không lớn, nhưng cũng dần dần nặng hạt hơn.

"Tôi không tin! Tôi không tin! Cao Phong tại sao anh phải lừa tôi?" Kim Tuyết Mai khóc thảm thiết, không phân biệt đâu là nước mưa đâu là nước mắt.

Cao Phong không biết nên mở miệng làm sao thìKim Tuyết Mai mới tin tưởng anh.

Vừa lúc đó, xa xa bỗng nhiên rọi đến một luồng ánh sáng cực mạnh, so với đèn xe hơi còn sáng hơn nhiều lần.

Cao Phong ngẩng đầu nhìn lên, mới biết ánh sáng này là ánh đèn xe hơi, có điều, đây là đèn xe đã được độ đèn pha siêu sáng.

"Brừm! Brừm!"

Tiếng động cơ xe hơi rùng rùng truyền đến, từng dải đèn pha siêu sáng đua nhau xuất hiện, tốc độ cực nhanh lái đến chỗ hai vợ chồngCao Phong đang đứng.

Kim Tuyết Mai ngừng tiếng khóc, cũng chậm rãi ngẩng đầu lên.
Bình Luận (0)
Comment