Rể Quý Rể Hiền

Chương 895

Chương 895

Vừa nãy họ vẫn còn có chút khống chế, đồng thời cũng không đánh những đòn hiểm, nhưng hiện giờ thì không hề nương tay.

Dưới sự tấn công của bọn chúng, kể cả một người mạnh như Cao Phong cũng cảm thấy khó mà chống đỡ được.

Nếu là tay đấm chân đá bình thường thì không nói, nhưng trong tay bọn chúng đều là gậy sắt côn thép, sức sát thương rất lớn.

Cao Phong vất vả ứng phó, nhanh chóng bị mười mấy kẻ vây quanh.

Vòng vây của chúng không ngừng thu nhỏ lại, áp lực lên người Cao Phong càng lúc càng lớn.

Hai mét, một mét, nửa mét.

Vẻn vẹn chưa đầy ba mươi giây, không gian mà Cao Phong có thể đi động được chỉ còn lại bán kính nửa mét, gần như không thể động đậy.

Chỉ có thể dùng cây gậy thép trong tay cổ gắng ngăn cản sự tấn công.

Mọi người xung quanh đều ngây ngẩn.

Chỉ thấy mười mấy người cùng nhay vây quanh Cao Phong, co cụm lại thành một vòng tròn nhỏ hẹp, không ngừng vung gậy thép trong tay, đập mạnh xuống người ở giữa.

Cây gậy sắt được giơ lên, sau đó đột ngột đập xuống, lại giơ lên, lại nện xuống, mười mấy người thay phiên không ngừng nghỉ.

Đừng nói là người bình thường, dù có là người làm bằng sắt cũng chắc chắn sẽ bị đập vụn.

“Đánh chết nó!” Trương Quyền vẫn đang to tiếng quát. Rất nhiều người đều đã lắc đầu thở dài, Cao Phong kia chắc sẽ bị đánh chết thôi.

Dù cho không chết thì cũng bị liệt toàn thân Có những người không thể đứng nhìn thêm được nữa, không kiềm được tiếng thở hắt ra, quay người lại muốn đi.

Diêm Tử Đồng mở to đôi mắt ra, đờ đẫn nhìn cảnh tượng trước mặt này, trong lòng thấy cuồng loan.

Cao Phong, thực sự sẽ bị bọn họ đánh chết sao?

“Cút hết, cho tao!!”

Ngay lúc này, một tiếng thét như hổ gầm vang lên, lập tức làm chấn động màng nhì của tất cả mọi người.

Tiếng thét đó như sấm động hổ gầm, nặng nề giáng xuống, nổ vang bên tai từng người.

Tất cả đều vô thức quay sang nhìn về hướng bên kia.

Chỉ thấy những người tạo thành vòng vây vốn đang cực kỳ chặt chẽ kia, giờ lại đồng loạt lùi ra sau.

Cùng lúc đó, một thanh niên mắt vắn tia máu đột ngột nhảy lên trên không, dồn sức vung cây gậy thép trong tay.

Cơ thể người đó không ngừng xoay, như một cây quạt gió khổng lồ, còn hai cây gậy thép kia là hai cánh quạt.

“Bum bum bum bum!”

Những nơi mà gậy thép quét qua, không ai có thể ngăn cản được.

Đánh mạnh một vòng quanh, bảy tám tên đã bị thương năm lăn ra đất.

Mạnh!

Cực kỳ mạnh mẽ Ai nấy đều bị chấn động.

Lúc này, bộ quần áo trên người Cao Phong đã rách nát không thể tả, đôi tròng mắt anh hiện lên những tia máu đáng sợ, khiến cho mọi người đều phải giật mình kinh hãi.

Đây vẫn còn là người ư?

Những người đã bị đánh trúng kia, nào ai còn có thể đứng dậy nữa?

Vừa ra tay đã đánh gục bảy tám người liên tiếp?

Đây là đang quay phim võ hiệp sao?

Tất cả mọi người có mặt tại đây đều đang nghẹn họng không nói nên lời.

Bọn họ không ai có thể tin được rằng, trong thế giới hiện thực này còn có một người mạnh đến vậy tồn tại.

Cao Phong đứng tại chỗ, không ngừng thở dốc, lạnh mắt nhìn đám người kia, tay cũng không ngừng run rẩy.

Người có mắt đều sẽ nhìn ra, dù lúc này khí thể của Cao Phong vẫn kinh người như cũ, nhưng thân thể đã đi đến nước nó mạnh hết đà.

Có lẽ ngay cả một đứa trẻ con hơn mười tuổi cũng có thể đánh ngã.

Nhưng nhìn Cao Phong bây giờ, những tên còn lại đều không dám tiến lên hành động.

Ngay cả Mao Quang Phi cũng hoang mang không hiểu được, lẩm bẩm trong miệng: “Cũng chỉ vì bảy trăm nghìn thôi, mày nghĩ có đáng không?”

Bình Luận (0)
Comment