Rể Quý Rể Hiền

Chương 996

Chương 996

“Trên đường đua phải tranh giành từng giây, một thời gian ngắn ngủi cũng có thể quyết định thành bại!”

“Mẹ nó tôi lại để đại thần chạy mất, sai lầm, thật sai lầm!” Thanh niên đau lòng không thôi.

Miệng cô gái khẽ giật giật, nhưng vẫn không nói điều gì.

“Không được, tôi phải nói chuyện này với chị họ của tôi, chị ấy nhất định cảm thấy hứng thú với người này. Bỗng nhiên thanh niên ngẩng đầu lên, dứt khoát lên xe.

Tiểu khu vườn hoa ven biển.

Cao Phong đã đổi một kiểu mẫu phổ thông, từ từ lái vào bên trong tiểu khu Vốn những phiền muộn trong lòng đã sớm biến mất không còn tăm hơi.

Những cảm xúc không vui kia, dường như đã theo cú đạp ga và tốc độ nhanh như chớp kia, bị ném lên tận chín tầng mây.

Đàn ông, quả nhiên vẫn nên làm những chuyện đàn ông nên làm.

“Tâm trạng không tốt đi đua xe, cũng là một lựa chọn tôt.”

Cao Phong hài lòng đóng kín cửa xe, sau đó dứt khoát lên lầu.

Trong phòng, Kim Tuyết Mai ngủ như một con gấu nhỏ, miệng thỉnh thoảng còn nói mê một câu gì.

Cao Phong nhịn không được cười lên, đang chuẩn bị nằm dài trên giường.

“Leng keng.”

Bồng nhiên, điện thoại di động của Kim Tuyết Mai ở đầu giường vang lên một tiếng nhắc nhở có tin nhắn. Cao Phong hơi nghi hoặc một chút, bây giờ cũng đã hơn hai giờ đêm, còn có người gửi tin nhắn sao? Cầm điện thoại di động lên xem xét, là một số lạ gửi đến.

Cao Phong ấn mở tin nhắn nhìn xem, sau khi thấy rõ nội dung tin ngắn, trong nháy mắt lông mày cau lại.

Cùng lúc đó, một luồng lạnh lẽo, sát khí bao trùm khiến cho người ta thấy sợ hãi, tỏa ra từ trên người Cao Phong. Nội dung tin ngắn, nói là bảo Kim Tuyết Mai về thủ đô Hà Nội.

“Con gái, mẹ là vì tốt cho con, con lại kéo số kia vào danh sách đen?”

“Con đã thế này, vậy thì cũng đừng trách mẹ! Nếu con không về nữa, mẹ sẽ nói tin tức cậu ta còn sống cho người khác biết.” Cái tin nhắn này, không cần nghĩ cũng biết là ai gửi tới.

Kiều Thu Vân Hiện tại trong lòng bà ta, vậy mà đã bất thường đến loại trình độ này sao? Thậm chí còn muốn lấy mạng của Cao Phong, đi đe dọa Kim Tuyết Mai?

Hơn ba năm, bất luận Kiều Thu Vân nói cái gì làm cái gì, Cao Phong đã nhường nhịn rất nhiều lần.

Mà cách làm của Kiều Thu Vân lúc này, là lần đầu tiên khiến Cao Phong có ý muốn giết người đối với Kiều Thu Vân!

Nhưng mà Kiều Thu Vân này, có thể nói làm việc không có bất kỳ ranh giới cuối cùng nào.

Vì đạt được mục đích của mình, thật sự là bất chấp không từ thủ đoạn.

Sớm chiều ở chung ba năm qua, cho dù là cho một con chó nhỏ ăn cũng ăn có tình cảm.

Nhưng mà Cao Phong ở trong mắt bà ta – Kiều Thu Vân, ngay cả con chó cũng không bảng sao?

Lúc trước sinh nhật Kim Tuyết Mai, Cao Phong thể hiện năng lực mạnh mẽ, trong nháy mắt Kiều Thu Vân thay đổi thái độ, chúc phúc hai người Cao Phong tại chỗ.

Lúc Cao Phong xảy ra chuyện, trong nháy mắt bà ta thay đổi thái độ. Thay đổi thất thường, ngại nghèo yêu giàu.

Chuyện cho tới bây giờ, Cao Phong đã hoàn toàn mất đi tất cả kiên nhẫn đối với Kiều Thu Vân.

Vẻ mặt Cao Phong âm u, cầm điện thoại di động lên, tìm được dãy số của Cao Kim Thành.

Anh chỉ cần một cuộc điện thoại gọi đi, những người Cao Kim Thành kia, tất nhiên sẽ không để ý đến nguy hiểm tính mạng, chấp hành nhiệm vụ đi đến thủ đô Hà Nội.

Dù sau đó bị nhóm người Cao Bằng bỏ, nhưng trước đó bọn họ tuyệt đối cũng có thể chém đầu Kiều Thu Vân Nhưng trong lòng Cao Phong khẽ run lên một chút, cuối cùng vẫn không có ấn phím gọi đi.

Cuối cùng, đó cũng là mẹ của Kim Tuyết Mai.

Là mẹ đẻ của người phụ nữ mình yêu.

Nếu như Cao Phong làm ra chuyện như vậy, như vậy về sau mình lấy tư cách gì đối mặt với Kim Tuyết Mai? Bây giờ Cao Phong có thể lạnh lùng với tất cả mọi thứ.

Nhưng duy chỉ có mọi thứ liên quan đến Kim Tuyết Mai, Cao Phong không có cách nào quyết đoán được.

“Haizz!”

Cao Phong thở phào một hơi, vẫn để điện thoại di động xuống.

Tính mạng của bà ta – Kiều Thu Vân, ở trong mắt Cao Phong chẳng đáng là gì.

Trả giá bằng chiến sĩ nhà họ Cao, Cao Phong cảm thấy vô cùng không đáng, Kiều Thu Vân không có tư cách kia.

“Tiểu Phong, đừng rời bỏ Tuyết Mai…”

Kim Tuyết Mai đang ngủ say, bỗng nhiên nói mơ một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment