Rể Sang Đến Nhà

Chương 110

Tiền Thăng đứng ở cửa, lắc tờ giấy chứng nhận trêи tay, đẩy nhân viên bảo vệ ra để bước vào.

“Mau đứng lại!”

Nhân viên bảo vệ thấy có người cố vào công ty, nhanh chóng đưa tay ra ngăn cản.

Sắc mặt Tiền Thăng lúc đó tối sầm: “Một tên bảo vệ nhỏ, có biết tôi là ai không? Dám cản tôi à? Mắt mù hả?”

“Anh có biết hành vi của các anh là gì không? Cản trở công việc của nhân viên công vụ, muốn ăn cơm tù trước à?!”

Các nhân viên bảo vệ hai mặt nhìn nhau, chuyện này bọn họ không chịu trách nhiệm nổi.

Đội trưởng bảo vệ đưa mắt nhìn, một nhân viên bảo vệ vội vàng chạy tới thông báo cho Tiêu Thiên.

“Hừ!”

Tiền Thăng hừ một tiếng, đẩy bảo vệ rồi bước vào.

Chỉ là một tập đoàn Trần Thị nhỏ bé mà ngay cả nhân viên bảo vệ cũng hung hãn như vậy, xem ra người dân báo cáo là sự thật.

Cục trưởng Trịnh lại sắp xếp cho mình một con cừu béo tốt rồi.

Nói chung nếu một công ty có bất kỳ vấn đề nào về an toàn thực phẩm, thì công ty đó sẽ được yêu cầu khắc phục sau khi bị phạt.

Tất nhiên cũng có mức độ, nếu người của tập đoàn Trần Thị hiểu chuyện, vậy thì có thể phạt nhẹ tiền chút, nếu không hiểu chuyện, hắn cũng chỉ có thể ha ha.

Trong văn phòng quản lý an ninh, Tiêu Thiên vừa chơi game vừa ngồi điều hòa.

Bảo vệ vội vàng vào văn phòng báo cáo với Tiêu Thiên.

“Người của Bộ Y tế?”

Tiêu Thiên vẫn tập trung vào trò chơi mà không thèm nhìn anh ta: “Bất động sản của chúng ta có liên quan gì đến bọn họ?”

"Họ nói rằng chúng ta có vấn đề về trình độ sản xuất!”

Tiêu Thiên cười khẩy, đột nhiên hiểu ra.

Họ đang nói về dự án nhà máy ở ngoại ô.

Nhưng mà, sao có thể?

Tập đoàn Trần Thị là do một tay Trương Thu Bạch xử lý, mọi thủ tục đã đầy đủ hết, anh ta sao lại có thể mắc phải sai lầm đơn giản như vậy?

Anh dùng ngón chân cũng nghĩ ra được, chuyện này nhất định có người phá.

“Tôi biết rồi.”

Tiêu Thiên gật đầu, loại thủ đoạn kém cỏi như vậy, anh hoàn toàn không quan tâm.

Muốn tìm người đúng không?

Tiêu Thiên lạnh lùng cười một tiếng, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, chuông kêu mấy tiếng, đầu dây bên kia mới có người trả lời.

“Sao lại chậm như vậy?”

Nghe đến đây, người ở đầu dây bên kia sợ đến mức không dám thở mạnh, vội vàng giải thích: “Anh… anh Thiên, em… em đang tuần tra ở Vân Thành, điện… điện thoại ở chỗ trợ lý, cô ấy đưa điện thoại cho em chậm!”

“Anh ở Vân Thành?” Tiêu Thiên nhíu mày!

“Vâng…. Vâng!” Vương Liên Thắng nói cà lăm.

“Vậy đúng lúc!”

Tiêu Thiên nói: “Tôi mở công ty ở Vân Thành, khai trương không được bao lâu thì có người đến gây rối, anh nói phải làm sao đây! Thật sự không được thì tôi đành chuyển sang mở chỗ khác.”

Một câu nói, làm da đầu Vương Liên Thắng tê liệt, hai chân như nhũn ra.

“Anh chờ em, em… Lập tức đến!”

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Thiên nhận ra vai diễn anh hùng của mình đã chết rồi, lập tức phát điên.

Cùng lúc đó, trong phòng họp lớn của tập đoàn Trần Thị, tất cả ban lãnh đạo của công ty đều có mặt!

Mọi người nhìn nhau!

Người trong phòng pháp vụ lần lượt đặt tất cả thủ tục, hồ sơ lên bàn: “Lãnh đạo, đây là tài liệu liên quan đến công ty chúng tôi, xin hỏi còn thiếu gì nữa không?”

Đây là bát cơm của bọn họ, bữa nay có người nói trình độ có vấn đề, đây chẳng phải là nghi ngờ chuyên ngành của bọn họ hay sao?

Truyền ra ngoài sẽ bị đồng nghiệp cười chết.

“Anh xem giấy phép kinh doanh của các anh, vẫn là bất động sản, các anh không biết là phải xin giấy phép kinh doanh liên quan đến thực phẩm và dược liệu sao?”

“Nhưng chúng tôi có giấy phép kinh doanh liên quan đến thực phẩm và dược liệu, bao gồm cả giấy phép sản xuất.” Chủ nhiệm phòng pháp vụ nén cơn giận nói: “Ngay cả phạm vi kinh doanh trong giấy phép kinh doanh của công ty chúng tôi cũng có hoạt động liên quan đến thực phẩm, chẳng lẽ còn không đủ?”

“Anh đến từ Bộ Y tế hay tôi đến từ Bộ Y tế?”

Tiền Thăng vỗ bàn, lạnh lùng nói: “Tôi nói phải đổi chính là phải đổi, nếu như cấp trêи truy trách, mấy người có gánh được không?”

Chủ nhiệm bộ phận pháp vụ không yếu thế, họ có đầy đủ thủ tục, hợp lý và tuân thủ pháp luật, “Nhưng chúng tôi không nhận được thông báo liên quan!”

“Tôi trực tiếp đến thông báo cho anh còn chưa đủ sao?”

Tiền Thăng sắc mặt tối sầm lại, không ngờ các nhân viên của tập đoàn Trần Thị lại không hiểu chuyện đến vậy!

Đổi lại là người của các công ty khác, đã phục vụ chu đáo từ đầu rồi.

Bọn họ thì sao chứ?

Tự nhiên kêu tất cả mọi người trong công ty lên, muốn làm gì đây?

Kéo bè kéo lũ đến đánh nhau à?

Bụng hắn lúc này đầy sự tức giận: “Hay là trình độ của tôi không đủ, muốn cục trưởng qua thông báo cho mấy người?”

Sắc mặt chủ nhiệm bộ phận pháp vụ thay đổi, giờ thì đã hiểu ý của hắn ta, đây mẹ kiếp là đến gây rắc rối.

Vào lúc này, Trần Mộng Dao im lặng nãy giờ nói: “Nếu bọn họ yêu cầu một giấy phép kinh doanh mới, hãy làm theo lời anh ta nói!”

Giọng điệu của cô rất lạnh lùng, khiến Tiền Thăng rất khó chịu!

“Cô có thái độ gì vậy?”

Tiền Thăng mắng: “Tôi đã nhận được báo cáo của người dân, nói rằng nhà máy của cô đã làm phiền vào cuộc sống và ảnh hưởng đến sức khỏe của họ, tôi nghĩ cô nên sắp xếp một cuộc kiểm tra y tế cho họ trước, nếu lỡ có xảy ra chuyện gì, công ty mấy người cũng không chịu trách nhiệm nổi đâu!”

“Trước mắt, công ty của cô ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách, về thời gian mở cửa lại, chờ thông báo của tôi!”

Tiền Thăng cũng bức xúc, nếu người của tập đoàn Trần Thị đã không hiểu chuyện, vậy thì đừng trách hắn tàn nhẫn.

Dù sao trong tay cục trưởng Trịnh cũng có thư báo cáo của người dân, vật chứng đều có đủ thì hắn sợ cái rắm gì!

“Ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách?”

Trần Mộng Dao cau mày, sau đó lại giãn ra, cuối cùng lạnh lùng nói: “Được rồi, chúng tôi nghe theo sự sắp xếp của lãnh đạo, ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách!”

Nghe vậy, Tiền Thăng sửng sốt một chút, trực tiếp đồng ý luôn?

Đây… Cái này không bình thường?

Ngay cả những người đi cùng Tiền Thăng cũng chết lặng, não của người ở công ty này sao khác với các công ty khác quá vậy.

Những người điều hành khác trong công ty đều lộ vẻ phẫn nộ: “Tổng giám đốc, chúng ta...”

Trần Mộng Dao xua tay: “Không cần nói nữa, mọi người đi về nghỉ ngơi một thời gian, nhận lương nghỉ phép, đến khi bọn họ thông báo chúng ta mới được kinh doanh lại!”

Giọng điệu của cô ấy rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm người khác bực mình.

Đặc biệt là Tiền Thăng, hắn cảm giác như mình đang đấm vào bông vải.

Muốn nổi giận, nhưng mà không tìm ra lý do.

“Vâng, thưa tổng giám đốc!”

Tất cả những người điều hành đều nhìn Tiền Thăng với ánh mắt tồi tệ, muốn lên đánh cho tên béo này một trận.

Tiền Thăng cảm nhận được ánh mắt của bọn họ, ngay lập tức nổi giận đùng đùng.

Còn dám trừng hắn?

Nếu đã như vậy, vậy thì đi tới cùng xem ai thua trước!

Tiền Thăng nhìn Trần Mộng Dao, lạnh lùng nói: “Tổng giám đốc Trần, chuyện này cứ như vậy trước đi, chúng tôi đi trước!”

Nói xong, đám người Tiền Thăng xoay người rời đi.

Khi cả nhóm đi đến lối vào thang máy, họ nghe thấy một tiếng bíp, sau đó, thang máy mở cửa hàng chục người bước ra khỏi đó.

Khi nhìn rõ người đi đầu, hắn sững người.

“Mẹ kiếp, Vương Liên Thắng...”

Sao ông ta lại ở đây?

Không chỉ vậy, những người sau lưng lãnh đạo Vương đều là những lãnh đạo cao nhất của nhiều bộ phận khác nhau ở Vân Thành, thậm chí những lãnh đạo cao nhất của Vân Thành cũng đi theo anh ta.

Hắn sau lưng không thể chào hỏi, cũng không dám chào hỏi!

Hắn chỉ là nhân viên văn phòng thuộc Cục An toàn thực phẩm, lấy đâu ra tư cách chào hỏi?

Vương Liên Thắng dẫn đầu một nhóm người hung hăng ra khỏi thang máy, không thèm nhìn họ, trực tiếp đi ngang qua.

“Xin lỗi, công ty của chúng tôi đã bị đóng cửa để chỉnh đốn, có bất kỳ vấn đề gì, vui lòng gọi cho lãnh đạo của chúng tôi!”

Hai nhân viên bảo vệ ở cửa chặn đường và giải thích ngắn gọn lý do.

“Anh nói gì?”

Nghe đến đây, Vương Liên Thắng cảm thấy tim mình lỡ nhịp: “Đóng cửa để chỉnh đốn?”

“Đúng vậy!”

Trần Mộng Dao cùng Trần Cường lúc này mới bước ra khỏi công ty: “Công ty chúng tôi chưa hoàn thiện thủ tục hoạt động và đã được lệnh tạm ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách, nếu các anh đến đây hợp tác thì nên đợi đến khi công ty chúng tôi chính thức mở cửa trở lại.”

“Ai đã khiến mọi người phải tạm ngừng kinh doanh?” Vương Liên Thắng giọng run run hỏi.

Trần Mộng Dao nhìn Tiền Thăng đang ở cách đó không xa, chỉ vào hắn ta nói: “Chính là vị lãnh đạo kia đã thông báo cho chúng tôi tạm ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách!”

Khi giọng nói vang lên, mọi người đều tập trung vào Tiền Thăng.

Lãnh đạo?

Vương Liên Thắng giận dữ nói: “Anh là lãnh đạo chỗ nào?”

Da đầu của Tiền Thăng tê dại, hắn cảm thấy không nói nên lời như có đờm trong cổ họng.

“Tôi hỏi lại, anh là lãnh đạo ở đâu!”

“Lãnh... Lãnh đạo, tôi phụ trách an toàn thực phẩm thuộc Bộ Y tế...”

“Bộ trưởng Trần!”

Vương Liên Thắng trực tiếp ngắt lời hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây là lãnh đạo đơn vị của ông?”

Khi giọng nói vang lên, một người đàn ông trung niên gầy gò vội vàng bước tới giải thích: “Tôi... tôi không biết hắn ta.”

Bộ Y tế có hàng trăm người, ông ta đều quen biết tất cả những người cấp chủ nhiệm trong đơn vị, nhưng không có ấn tượng gì về người trước mặt.

Khi những người khác nhìn thấy bộ dạng tức giận của Vương Liên Thắng, họ đều theo bản năng mà cúi đầu.

Hôm nay lãnh đạo xuống kiểm tra, kiểm tra được nửa chặng đường thì nói có việc quan trọng nên đưa họ đến đây.

Đây là chỗ của bọn họ, nếu thật sự xảy ra chuyện, tất cả đều gánh không nổi!

Bộ trưởng Từ lo lắng toát mồ hôi, bước đến chỗ Tiền Thăng lớn tiếng hỏi: “Cậu đến từ văn phòng nào? Ai bảo cậu đến đây?”
Bình Luận (0)
Comment