Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1107 - Chương 1107. Bắt Được Ngươi Rồi!

Chương 1107. Bắt được ngươi rồi! Chương 1107. Bắt được ngươi rồi!

Lúc đầu khi quyền trượng Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh trở thành thần khí, Sở U liền biết có năng lượng thần kì trong nó, mà điều kiện quan trọng để nó trở thành thần khí chính là được biến đổi bởi hạt giống Thiên sứ Thần thánh thời cổ đại, quyền trượng Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh vốn là hạt giống thiên sứ thần thành thai nghén tạo thành, phải biết rằng khi hạt giống thiên sứ thần thánh cổ đại có được Sở U thăng cấp tổ binh chủng đến cấp T10, thần vật này đã được biến thành thần khí.

Nó là một quá trình tiến hóa từ ‘phôi thai’ thành một á thần khí có hình, sau đó trở thành thần khí, cuối cùng đến quá trình diễn biến thần khí cao cấp.

Khi Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh muốn nuốt chửng binh đoàn cấp T10, binh đoàn đã chuyển sang hình thái nguyên khai nhất, nhưng so với trước đó nó hoạt động càng mạnh mẽ hơn, sau đó thiên sứ thần thánh cổ đại được chia thành hai phần, một phần thuộc quyền sở hữu của Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh, có được sức mạnh mạnh mẽ hơn, nhưng đây không phải sự tăng tiến.

Vẫn còn một bộ phận khác nhập vào cơ thể Sở U, tiến vào quyền trượng Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh, biến nó thành thần khí cấp cao.

Vì vậy quyền trượng Đại trưởng Thiên sứ Thần thánh sở hữu sức mạnh khủng khiếp.

Chỉ là từ trước tới giờ Sở U chưa từng sử dụng bất kỳ công năng nào liên quan tới nó, ngay cả kỹ năng cũng không sử dụng.

Vì vậy lần này dùng, là lần đầu tiên, có chút đột ngột, có chút xa lạ.

Nhưng nó tồn tại là sự khách quan, nó luôn tồn tại, nếu không tại sao chiến lực của Sở U lại cao như vậy?

“Ngươi canh giữ ở đây, bất kể kẻ nào phá hoại đều giết không tha!” Sở U nhìn nàng, lạnh lùng nói.

“Nhất định phải đợi đối phương phá hoại sao?”

"Đúng rồi, chỉ cần ngươi cho rằng là kẻ xâm nhập, liền giết chết.” Nói xong Sở U đi về chỗ thiết bị di động cách đó không xa.

Sau đó thông qua các tầng dịch chuyển, Sở U xuất hiện trong trận truyền tống ở căn cứ phương Đông.

Thời điểm này, căn cứ phương Đông không hề giống so với trước đây, càng lộ ra nhiều nhân khí, có thể nhìn thấy một số lượng lớn dân bản địa bình thường cách trận truyền tống không xa, trong tay bọn họ ít nhiều đều được băng bó, dường như có thể sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào, nhưng mà biểu hiện của bọn họ có chút căng thẳng, có chút bất an, bầu không khí ở đây bao trùm sự khẩn trương.

Cũng có thể thấy có rất nhiều thủ vệ ở đằng này đang duy trì trật tự, không những thế, xung quanh trận truyền tống cũng có binh lính tuần tra, thậm chí còn có thể nhìn thấy bóng người bay trên không trung.

“Hội trưởng?” Một giọng nói vang lên, đó là một thành viên của công hội Tiên, hắn ta cũng ở bên trong trận truyền tống.

Sở U gật đầu, giương cánh bay đi, mà ánh mắt người chơi kia nhìn theo hướng Sở U dời đi.

Sở U không biết rằng nơi này đã bị thiết quân luật, nếu như có bất kỳ người chơi nào tới căn cứ phương Đông, chỉ có thể ở trong trận truyền tống không thể rời đi.

Một lúc sau Sở U liền nhìn thấy Kim Thùy Đóa, đối phương chủ động qua đây tìm hắn, hiện tại hai người đang đứng trên đỉnh cổng thành, phía sau hai người còn có Long Nguyệt Nhi tu vi 8 sao.

“Đóa Đóa, khi nào các ngươi đến chỗ ta, chúng ta bên kia rất nhanh sẽ có cuộc chiến lớn.”

Lúc này Long Nguyệt Nhi ở phía sau lên tiếng, “Một khi chiến đấu với triều đình, chính là phản quốc rồi.”

Sở U gật đầu.

"Ngươi nói hôm nay sẽ xảy ra chiến tranh sao?” Kim Thùy Đóa nghiêm túc hơn hỏi.

“Đúng vậy, ta nhận được tin tức, triều đình mời đạo thống tham gia, người mạnh nhất có lẽ là tu sĩ Phục Nguyệt Mang, hơn nữa lãnh thổ nước Yến có rất nhiều tông phái được phái đến đều là cường giả.”

“A? Thật sự như vậy? Thế phải làm thế nào mới tốt?” Long Nguyệt Nhi thể hiện rõ sự kinh ngạc, thậm chí đến ánh mắt của Kim Thùy Đóa cũng trở nên nghiêm túc.

Sở U cười nhẹ, “Ta chỉ bảo các ngươi gọi tất cả mọi người qua đây, sau khi các người đi, ta sẽ tự mình làm vương, một khi triều đình khai chiến với chúng ta, thế thì sẽ tuyên bố ta phản quốc, đến lúc đó đường truyền tống của chúng ta sẽ bị ngắt rồi!”

“Bất kể là ta tự làm vua hay là tuyên án của triều đình, căn cứ của ta sẽ tự động đóng tất cả các đường truyền tống bên trong lãnh thổ nước Yến, đến lúc đó các người ở đây không có cách truyền tống qua được, mà vị trí của ta cách một khoảng rất xa với căn cứ phương Đông. Vì vậy, các người phải mau đến đó.”

“Về phần thực lực của ta, he he, đừng sợ, trong căn cứ của ta có hai vị đại thần Phục Nhật Mang tọa trấn rồi, bọn họ tới bao nhiêu chết bấy nhiêu!”

“Phục Nhật Mang? Ngươi có tu sĩ Phục Nhật Mang dốc sức vì ngươi?”

Nhìn biểu cảm của Long Nguyệt Nhi, nụ cười trên mặt Sở U ngày càng tăng lên.

“Hơn cả dốc sức, bọn họ luôn trung thành với ta, tuyệt đối không phản bội, ta chính là chủ nhân của bọn họ!”

Nói xong những lời này, Sở U nhìn thấy trong mắt của Kim Thùy Đóa sáng rực lên, đồng thời Long Nguyệt Nhi kinh ngạc.

“Thì ra là như vậy, ta biết rồi, ta sẽ sắp xếp tất cả mọi người truyền tống đến chỗ đó của ngươi.” Kim Thùy Đóa lập tức khẳng định nói.

“Đóa Đóa, ngươi suy nghĩ kỹ rồi, một khi đi theo ta, đó chính là trở thành kẻ thù của nơi này, một khi thất bại, các người sẽ vạn kiếp bất phục.” Sở U đột nhiên thu lại dáng vẻ tươi cười, nghiêm túc nhìn Kim Thùy Đóa nói.

“Sao vậy, hiện tại chúng ta phải bày tỏ lòng trung thành với ngươi sao?” Trong mắt Kim Thùy Đóa có ý cười.

“Á… không cần, he he, thế… thế thì, bắt đầu thôi!” Sở U trở nên ngượng ngùng.

Nhưng mà vào lúc này, trên mặt Sở U vốn dĩ là xấu hổ đột nhiên thay đổi sắc mặt, chỉ thấy hắn nhìn lên bầu trời với vẻ nghi hoặc, cảnh giác, trên bầu trời không có gì cả, một khung cảnh rất tự nhiên.

Chỉ là, với Sở U thì không giống, hắn ta luôn cảm thấy có một cặp mắt đang nhìn bọn họ!

Loại cảm giác này đến vô cùng đột ngột, không hề báo trước, xuất hiện vô căn cứ.

Đối với cảm giác không tốt này Sở U cực kì coi trọng, hắn hoàn toàn tin tưởng vào cảm giác của mình, hắn biết rằng đó là lời cảnh cáo của sức mạnh ý nghĩ!

“Sao vậy?” Kim Thùy Đóa hỏi, hiển nhiên là nàng hoàn toàn không cảm nhận được cái gì.

“Không đúng, có điều gì kì lạ!” Sở U trầm giọng nói, bởi vì sự cảnh cáo trong lòng ngày càng mạnh.

Hình như, thật sự có thứ gì đang nhìn bọn họ, thậm chí… đang tiến lại gần bọn họ.

Sẽ là cái gì?

Kim Thùy Đó và Long Nguyệt Nhi không nói, nhìn thái độ của Sở U, bọn họ cũng cảm thấy hơi thở của mình có gì đó, chỉ là bọn họ không thu hoạch được gì!

Cùng lúc đó, trong một căn cứ ngầm vô cùng bí mật ở thế giới thực Trung Quốc, cảnh tưởng hoàng đế cuối cùng của triều đại nhà Tần một lần nữa lại xuất hiện.

Trên màn hình lớn, hai hình ảnh sóng não không giống nhau đang tiến đến và chồng lên nhau.

Điều này trực tiếp phản ứng đến cảm giác Sở U ngày càng mãnh liệt.

Khi càng ngày càng trùng điệp, Kim Thùy Đóa trong Thiên Thế cau này, nàng cảm nhận được điều gì đó.

“Đó là, đó là cái gì?” Kim Thùy Đóa nghi ngờ nói, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, lúc này nàng đang tinh tế cảm nhận cảm giác kỳ lạ này.

“Ngươi cũng cảm nhận được sao?”

“Ừm… có thứ gì đó đang đến gần.”

“Anh xem vẻ mặt của Sở U và Kim Thùy Đóa, bọn họ hình như đã phát hiện cái gì đó?” Một trong số người cau mày nhìn tổng giám đốc ‘Phương Thiên’ của nhà họ Phương nói.

Trong bức hình đó có thể nhìn thấy biểu cảm của Sở U và Kim Thùy Đóa rất nghiêm trọng, lúc nãy không phải thế này, hai người vừa rất bình thường.

“Phát hiện thì thế nào, Kim Thùy Đóa này không đơn giản, muốn trùng điệp đoạt nhà còn khó hơn hoàng đế nước Tấn, tôi muốn chính là ‘thể số liệu cao cấp’ trong miệng quốc sư.

“Chậc chậc, nhưng hy vọng nhanh lên đi, tôi rất lo lắng cứ bị kẹt lại như thế này sẽ bị chủ não cảnh giác.”

“Ừm, tôi biết rồi, yên tâm phối hợp lần hành động này, thể thí nghiệm khác đang có quy mô lớn xâm lấn Thiên Thế, chủ não có lẽ tạm thời không đặt ở đây đâu.”

“Hơn nữa, lần trước đối tượng thí nghiệm này đã thành công một lần, nó có năng lực mạnh mẽ, hơn nữa… hành động chống lại Sở U đã bắt đầu, hành động lần này của chúng ta cực kỳ quan trọng, không được xảy ra sai sót.”

Ngay khi hai người vừa xem màn hình vừa nói chuyện, đột nhiên màn hình giống như sóng não trùng lặp phát ra tiếng chuông báo động! Đèn đỏ cảnh báo phát sáng xung quanh màn hình.

Điều này khiến mọi người ở đây kinh ngạc, đương nhiên có vẻ hoảng hốt, không biết xảy ra chuyện gì.

Phương Thiên cũng sửng sốt trước sự chuyển động đột ngột như thế này.

Nhưng lúc hắn ta không chú ý đến màn hình, một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn ta.

“Tổng giám đốc Phương, anh nhìn màn hình đi.”

Trong vô thức, Phương Thiên quay đầu nhìn về hướng hình ảnh.

Trong hình ảnh đó, bọn họ nhìn thấy Sở U lúc này, cũng đang nhìn bọn họ.

Khuôn mặt của Sở U hiện lên thần sắc khó hiểu.

Lập tức, màn hình đang chiếu

Bình Luận (0)
Comment