Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1130 - Chương 1130. Niềm Vui Và Dự Định

Chương 1130. Niềm vui và dự định Chương 1130. Niềm vui và dự định

Tất nhiên là chiếc cốc trước mặt Bảo Nhi là nước trái cây, khi Sở U nâng chén, tất cả mọi người ... Uống một ngụm hết sạch!

Lúc này, Triệu Phi Phi bắt đầu giúp đỡ, chủ đề chuyển sang nhân vật chính của ngày hôm nay, Bảo Nhi.

Để Sở U tiêu hóa hết ly rượu đỏ đó.

Nhưng dù sao Sở U cũng là chủ nhân của đám người này, hắn ngồi ở đâu cũng nắm giữ vị trí trung tâm, nên cuộc trò chuyện lại chuyển sang hắn.

Điều này không thể tránh khỏi, hơn nữa hắn lại là người đàn ông duy nhất ở đây.

"Cậu chủ Sở, hôm nay là sinh nhật của Bảo Nhi. Hôm nay tôi có nói gì làm mất lòng anh thì anh cũng không nên ghi sổ ha?!"

"Làm sao có thể thế được, cứ nói thoải mái!"

"Cậu chủ Sở, hiện tại quốc gia sắp thực hiện chế độ đa thê, anh nghĩ thế nào? Anh thấy những người đang ngồi đây có xinh đẹp không, có muốn nhận hết không?!"

Đã rất rất lâu hắn không uống, tại sao sau khi uống một ly rượu vang đỏ, hắn lại cảm thấy chóng mặt? Chẳng lẽ là do rượu này ngấm vào người chậm? !

Nghe câu đùa của Chu Chỉ Quân, Sở U thực sự nhìn lướt qua toàn bộ, chỉ có điều đó là một cái nhìn nhanh và kín đáo, nhưng ánh mắt của hắn đã chạm vào ánh nhìn của mọi người, chỉ có Bảo Nhi là hắn không nhìn, nhưng Bảo Nhi lại cười khanh khách nhìn hắn.

Mọi người đều biết rằng đây là một trò đùa! Họ đều muốn xem phản ứng của Sở U.

"Hì hì ..." Sở U bị chọc cười, cái ly trước mặt hắn đã được rót đầy rượu.

"Chỉ cần bọn em muốn, anh không có ý kiến gì hết?!"

"Vậy thì em chúc cậu chủ Sở thu hết hậu cung!!" Chu Chỉ Quân nâng ly.

"Hahaha, cười chết tôi."

Vương Mai Mai không nói tiếp mà cầm ly rượu lên nhìn Sở U, mọi người ngồi đây đều nhìn hắn.

"Chúc anh thê thiếp thành đàn phải không? Tốt tốt tốt, tới tới tới, uống nào!"

Với ly rượu này, chủ đề này nhanh chóng được Vương Mai Mai chuyển rời.

Rõ ràng là dưới sự hỗ trợ của ba người Chu Chỉ Quân, Vương Mai Mai, Triệu Phi Phi, bầu không khí luôn rất thoải mái, năng động và vui vẻ. Toàn bộ buổi tối này khiến Bảo Nhi vô cùng vui vẻ, cô hiểu rõ hơn từ “mọi người” nhiều hàm nghĩa này.

Thấy Sở U đã hơi say, ánh mắt Triệu Phi Phi sáng lên, trong lòng đưa ra quyết định gì đó.

"Cậu chủ, em phát hiện tất cả chúng ta đều mua quà cho Bảo Nhi, nhưng anh không mua nha." Nói xong, cô nhìn Bảo Nhi: "Bảo Nhi, chuyện này em muốn xử lý thế nào? Em muốn trừng phạt anh ấy không? Tự phạt một ly?"

Bảo Nhi xấu hổ liếc nhìn Sở U một cái, sau đó hơi cúi đầu: "Em không biết, thôi hay bỏ đi."

"Cậu chủ, Bảo Nhi hiển nhiên không thể xuống tay được, là đàn ông, anh phải tự giác một chút đi."

Lâm Lạc Nhi hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Phi Phi, sau đó cô hiểu ý tứ của đối phương.

Cho nên Sở U tự phạt mình một ly nữa, các cô gái có mặt đều vỗ tay hoan nghênh.

Hai chai rượu vang đỏ đã bị uống cạn từ lâu, không những thế còn có những chai rượu sâm banh, các loại bia, nhưng không có chai nào còn thừa.

Ngay sau đó sẽ chuyển đến khâu thổi nến và ăn bánh sinh nhật, chiếc bánh sinh nhật này đã được Sở U đặt trước khi offline, sau khi làm xong thì được gửi đến đây và được Chu Chỉ Quân nhận hàng.

Tắt đèn và thắp nến lên, đôi mắt to tròn sáng ngời của Bảo Nhi nhắm lại, dưới ánh nến trông rất đẹp, bởi vì vẻ mặt cô khá bình tĩnh.

Không chỉ vậy, tất cả khuôn mặt các cô gái trẻ ngồi đây đều ửng đỏ mê người, trông càng đẹp hơn dưới ánh nến và có một hương vị khác.

Tất cả những người khác có mặt ở đây đều đang hát bài ca chúc mừng sinh nhật.

Sau khi mở mắt ra, Bảo Nhi nói với Sở U: "Xong rồi."

"Vậy thì thổi nến đi."

"Hô ~~~"

"Ừ ~~"

"A ~~"

Sau một tràng pháo tay giòn giã, Bảo Nhi đã thổi tắt tất cả những ngọn nến!

Bước tiếp theo là cắt bánh và ăn bánh, thường thì đến khâu này, nhất là khi có mặt nhiều người trẻ ở đây thế này thì trận đại chiến bánh gato là không thể tránh khỏi!

Lần này cũng không ngoại lệ, mà người đầu tiên lại là Bảo Nhi!

Đúng lúc Sở U chia bánh cho mọi người.

Triệu Phi Phi đến bên cạnh Bảo Nhi, cúi người nói nhỏ vào tai Bảo Nhi điều gì đó, nhưng ánh mắt lại lén lút nhìn trộm Sở U, Bảo Nhi thỉnh thoảng lại hé miệng cười, rồi lại nhìn Sở U một cách ngượng ngùng.

Khi tất cả mọi người đều được chia bánh gato, Bảo Nhi lại giấu một phần bánh sau lưng mình, rồi đi tới gần Sở U.

"Anh, anh ngồi xuống đi, em có chuyện muốn nói với anh."

Mọi người có mặt ở đây, kể cả Sở U đều biết Bảo Nhi đang cầm trên tay một miếng bánh và giấu sau lưng, khi nhận ra điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, mọi người đều mong chờ cuộc trò chuyện giữa hai người.

"Nhân vật chính có chuyện gì muốn nói." Trên mặt Sở U hiện lên một nụ cười khó tả, trong mắt có hơi mông lung tràn ngập men say, cô ngồi xuống, giờ phút này đối mặt với Bảo Nhi.

Khuôn mặt làm ra vẻ vô tội, hắn chớp mắt nói tiếp: "Em muốn nói cái gì, hay là nói nhỏ cho anh biết cũng được?"

"Được rồi, em sẽ nói nhỏ với anh, nhưng anh phải nhắm mắt lại."

Nghe vậy, Sở U biết rằng mình không thể trốn thoát.

Tất cả những người có mặt đều nói giúp cho Bảo Nhi, khâu sắp tiến hành tới đây khiến tất cả mọi người tràn ngập mong chờ, họ cũng rất muốn thấy dáng vẻ chật vật của Sở U.

Tại sao có cảm giác căng thẳng rằng chiến tranh đang đến? !

Sở U cười, sau đó nhắm mắt lại: "Được rồi, Bảo Nhi, em..."

Còn chưa dứt lời, Bảo Nhi đã thoa bánh gato đang giấu sau lưng lên mặt của Sở U.

Cuối cùng mặt mũi Sở U đầy bánh kem.

Những tiếng la hét phấn khích cũng đồng loạt vang lên ...

Cùng lúc đó, tựa như đã thương lượng xong, 4 cô gái kia ném hết bánh ngọt trong tay về phía Sở U ...

"Ba ba ba ba..."

Sở U nhận được bốn chiếc combo bánh lên đầu!

Sau đó, đại chiến hỗn loạn bắt đầu, những người khác cũng tấn công người khác bằng bánh ngọt. Khung cảnh nơi này tràn ngập tiếng cười, tiếng la hét và rượt đuổi.

Nửa đêm, trong phòng ngủ của Sở U, Sở U, Lâm Lạc và Triệu Phi Phi đang ngồi cùng nhau.

Rõ ràng ba người đều đã tắm xong, Sở U còn đang phì phèo điếu thuốc, cho dù đã tắm xong, trong mắt hắn vẫn khó có thể che giấu được men say.

"Sở U, anh định làm gì?" Triệu Phi Phi đứng trước cửa sổ, ánh trăng chiếu vào cô, giống như mỹ nữ dưới trăng.

Tất nhiên Sở U hiểu ý của Triệu Phi Phi.

"Anh phải hoàn thành việc kích hoạt linh khí và nâng cấp tất cả các nghiên cứu khoa học cấp cao trong căn cứ!"

"Linh khí của căn cứ rốt cuộc là cái gì?"

Nghĩ đến tác dụng của linh khí căn cứ, ký ức kiếp trước hiện lên trong đầu Sở U, giống như thể chất cấp SSS đã được công bố trên trang web chính thức ở thời kỳ sau của kiếp trước.

Điều này cũng chứng tỏ rằng kiếp trước không có công hội cầm quyền nào kích hoạt linh khí của căn cứ!

Chúng ta phải biết rằng mỗi khi công hội cầm quyền luân chuyển, sau khi kết quả nghiên cứu của công hội cầm quyền trước được thay thế bằng công hội cầm quyền mới, tất cả đều sẽ biến mất, tương đương với một cái mới!

Đây không phải việc có tiền là làm được, muốn có kết quả nghiên cứu khoa học thì phải xem xét tổng thể môi trường!

Khi môi trường chung trở nên không thuận lợi, cho dù bạn có tiền cũng sẽ không nâng cấp nghiên cứu của mình được.

Có quá nhiều biến số trong này!

"Nó, kích hoạt nó, chúng ta sẽ bất khả chiến bại!" ...

Bình Luận (0)
Comment