Khi Muse đỡ Sở U bước ra căn phòng nhỏ, bên ngoài đã có một số thay đổi, đó là bề ngoài của một số cửa hàng đã khác, rõ ràng là đã đổi chủ.
Hai người mặc áo choàng đen đứng trên con phố nhỏ của chợ.
“Hai chúng ta đã làm tất cả mọi thứ rồi, U Dạ, ngươi có tiền không, nếu muốn tiêu thì ta cùng ngươi đi xem.” Muse quan tâm nói
Lúc này Sở U mới nghĩ đến cửa hàng nhỏ giống như cung điện kia, khóe miệng hiện lên ý cười, nhưng mà Muse không nhìn thấy, ừm, dù sao phía trước cũng có kết giới, hai người đều như vậy.
“Ừ, chúng ta ... đi qua đó, trước đó… ta đã để ý đến một cửa hàng.”
“Được.”
Cơ thể của Sở U không có vấn đề gì, tốc độ có thể giống với Muse, nhưng tinh thần thì khác, hiện tại hắn đã rất kiệt sức, nhìn mọi thứ có vẻ hơi lắc lư, vì vậy Muse nắm chặt lấy cánh tay của Sở U, mà một nửa người Sở U cũng dường như đang dựa vào Muse.
Thật ra trước kia là mạnh mẽ chống đỡ, bây giờ cuối cùng cũng thả lỏng rồi.
Ngay sau đó hai người họ đến trước một cửa hàng tạp hoá nhỏ, nhìn thấy tấm biển trên cửa hàng có ghi: Cần một viên ma chủng!
Ha ha, trong cơ thể ta có 10.000 viên ma chủng, ngươi có muốn tìm hiểu chút không?!
“Chính là nơi này?”
“Ừ.”
“Vậy chúng ta vào thôi.”
“Được.”
Vì vậy, cả hai mở cửa tiến vào bên trong.
Nhìn thoáng qua, thấy người đó đang ngồi trên bồ đoàn và mặc một bộ đồ đạo sĩ, tóc đã được vén lên và cố định bằng một chiếc kẹp, cách ăn mặc rất đơn giản.
Tuy nhiên trong mắt của Sở U, đạo sĩ này không phải đạo sĩ thật, người này rất kỳ lạ!
Lúc này đạo sĩ mới ngẩng đầu nhìn hai người áo đen đi vào.
“Ở đây ta không có cái gì bán, ta chỉ muốn mua thôi, bên ngoài có viết rồi, nếu hai người không có ma chủng, vậy mời đi ra ngoài cho!” Lúc này đạo sĩ giả lên tiếng.
“Hì hì ...” Sở U cười yếu ớt, ừm, tiếng cười cũng cảm thấy nhỏ bé
“Hửm?” Đạo sĩ giả hơi nhướng mày.
Ngay sau đó, một ma chủng màu xanh lục đột ngột xuất hiện trước ngực Sở U, rồi bay xung quanh hắn, với nhịp điệu nhẹ nhàng nhanh nhẹn, nó nhìn không giống như thứ gì đó xấu xa.
“Ma chủng!!” Đạo sĩ giả đột nhiên đứng dậy, mở to hai mắt nhìn ma chủng lơ lửng bên cạnh Sở U.
“Không thể tin được, thật sự có ma chủng tồn tại trên thế giới!”
“Ông biết được là tốt.”
Muse liếc nhìn Sở U gần chết đang đứng dựa vào nàng, nói: “Ngươi không cần nói chuyện nữa, để ta làm cho.”
“Này, ông trả bao nhiêu tiền cho ma chủng này?” Muse rất nhanh đã hỏi đạo sĩ giả.
“Ngươi chỉ cần đồng vàng thôi sao?” Đạo sĩ giả nặng nề nói.
Muse liếc nhìn qua Sở U, “Đúng thế, ta hy vọng ông không nói ra cái giá gây hiềm khích đôi bên, như vậy chúng ta đều cảm thấy bị sỉ nhục.
“Ha ha….” Đạo sĩ giả nở một nụ cười.
Sau đó ngừng cười, “Ta ra giá 20 triệu vàng! Chỉ bấy nhiêu thôi.”
Lúc này Muse lại liếc Sở U một cái, gật đầu: “Được!”
Vừa nói xong, đã thấy ma chủng khéo léo bay về phía đối phương.
Đạo sĩ giả lấy tay cầm lấy ma chủng, có thể thấy nó lúc này rất yên tĩnh, lặng lẽ hiện ra trong lòng bàn tay của đạo sĩ giả, để đối phương thoả thích kiểm tra…
Nó… cực kì nghe lời!
Đạo sĩ giả nhìn ma chủng với vẻ mặt nghiêm túc, sau đó trên người toát ra mùi tử sắc nhẹ.
Sau một lúc, ánh mắt của đạo sĩ giả có vẻ hơi khó hiểu, ngẩng đầu nhìn về phía Muse… Sở U đang sống dở chết dở bên cạnh.
“Kì quái, tại sao ma chủng lại im lặng như vậy, tại sao nó lại nghe lời ngươi… nói?”
“Ông muốn hay không hả, chúng ta đã nghiên cứu qua ma chủng, nó bây giờ đang ở trong tình trạng như vậy, nhưng đặc tính của nó vẫn tồn tại và không ai có thể thay đổi nó.” Muse mở miệng nói chuyện, ngắt lời Sở U, Sở U cũng đúng lúc im lặng.
“A, quyết định như vậy đi, vậy được rồi, tiền của ngươi đây!” Đạo sĩ giả tự thuyết phục chính mình, lập tức lấy ra một cái túi không gian ném cho Muse.
Muse nắm lấy túi tiền, đưa cho Sở U.
“Tiểu tỷ tỷ, ngài có cần tiền không.” Tuy giọng nói yếu ớt, nhưng giọng điệu lộ ra không quá quan tâm.
“Không cần.”
“Vậy thì tốt.” Ngay sau đó Sở U lấy túi vàng ném vào trong túi không gian, trên cột đồng vàng đột nhiên thêm 20 triệu đồng vàng, túi tiền dần biến mất.
Thực ra khi Sở U đang kiểm tra phần giới thiệu của hệ thống Ma Hoàng, hắn cũng đã tìm ra chi phí của ma chủng, tức là, nếu ma chủng được sản xuất dựa trên các đặc điểm của Ma Hồn, thì cần 10 triệu đồng vàng.
Bởi vì sản sinh ra ma chủng cần 10 triệu năng lượng Ma thống, đồng thời phải hấp thụ “Ma ý” trong Thế giới chính. Cuối cùng, thông qua tử hình Ma thống Ma Hoàng, dựa trên 10 triệu năng lượng Ma thống làm cơ sở để sản sinh và luyện ra…. Ma chủng!
Tính theo công thức tỉ lệ của bình ma quỷ, 1 đồng vàng: 1 điểm năng lượng Ma thống, thì đáp án đương nhiên là 10 triệu đồng vàng. Đây vẫn là tỷ lệ ưu đãi khi kích hoạt linh hồn bình ma quỷ của Ma Hoàng, nếu là người khác thì không biết bao nhiêu.
Được rồi, nếu lấy thân phận Ma Hoàng của Sở U nói, tiêu thụ 1000 điểm năng lượng Ma Hoàng có thể luyện ra ma chủng!
Môi trường để luyện ma chủng phải được tiến hành trong Thế giới chính, hơn nữa còn tiêu tốn thời gian, v.v.
Chỉ có Ma Hoàng mới có thể luyện ma chủng, sức mạnh cùng cảnh giới của Ma Tôn lại không được, mà ý thức linh hồn của Ma Tôn cũng được sinh ra từ ma chủng, ý thức linh hồn của Ma Tôn về cơ bản có nguồn gốc từ ma chủng, giống như Ma Nô Nhi bây giờ.
Qua đó có thể thấy được sơ đồ xã hội Ma thống với Ma Hoàng và Ma Hồn làm nòng cốt.
Ma thống thực sự giống như một loài trùng tộc siêu đáng sợ, thức ăn của nó rõ ràng là một loại ‘ý thức đặc biệt’ nào đó nhất định trong thế giới của những sinh mệnh quang minh trí tuệ!
Lúc này Sở U yếu ớt giơ tay rồi lại nhanh chóng buông xuống, sau đó Muse lại lên tiếng.
“Này, ông còn muốn ma chủng không?”
‘Phù!” Đạo sĩ giả hình như bị câu này hãm hại, vẫn đang cẩn thận nhìn về phía ma chủng, sắc mặt đỏ bừng, vẻ mặt khó chịu, giống như nội thương tái phát.
Ông ta lại không tin mà ngẩng đầu nhìn áo choàng đen của Muse, chỉ thấy một viên ma chủng khác trồi ra từ cơ thể Sở U, giống hệt như lần trước…
……
“Hừm.” Sở U lạnh lùng khịt mũi, ma chủng dừng ở trên ngực lại tiến vào trong cơ thể, cuối cùng hắn xoay người cùng Muse bước ra ngoài, để lại đạo sĩ giả ngơ ngác đứng đó.
Trong pháp khí của đạo sĩ giả có 4 viên ma chủng, điều này có nghĩa là Sở U đã 4 lần giao dịch với đạo sĩ giả, mỗi lần giao dịch là 20 triệu đồng vàng, như vậy 4 lần là 80 triệu đồng vàng.
Vì vậy Sở U bây giờ có 870 triệu đồng vàng!
Nhưng mà, không phải đạo sĩ giả không muốn mua nữa, ông ta rất hy vọng có được nhiều ma chủng hơn, nhưng hiện tại thật sự không kiếm được tiền, không có nhiều tiền như vậy.
Vì vậy, Sở U khôn ngoan không hài lòng…
Đi ra ngoài, Muse nói, “Ngươi lấy đâu ra nhiều thứ như vậy, đều tồn tại trong bình ma quỷ sao?”
“Đúng vậy.” Muse à, trong người anh đây còn có 1060 viên ma chủng, ngài có muốn tìm hiểu một chút không?!
“Tốt lắm, sau này nếu ta cần ma chủng ngươi phải đưa cho ta một ít.” Lời nói của Muse tỏ vẻ đương nhiên, nàng không hiểu hệ thống Ma thống.
“Không vấn đề gì.”
“Còn muốn đi dạo không?”
“Đúng rồi Muse, ngài có biết ở đâu có bán ‘thời gian’ không?”
“Hả? Ngươi đang nói về phù văn thúc đẩy sự tốc độ phát triển ‘phù văn thời gian’?”
“Chính là cái này.” Sở U lập tức hiểu được Muse và hắn đang nói cùng một vật!
“Ha ha, theo những gì ta đã nói, ở đây tình cờ có một cửa hàng như vậy và nó tương đối lớn, nhưng danh tính của họ làm người khác phải khóc thút thít, bọn họ chính là thần tộc Cửu Lê, nhưng lại phản bội chủng tộc của mình.”
“Thật tình cờ, họ đến Gutanmaya, họ đến đây, để ta đưa ngươi đi.”
“Ngươi có chắc là ngươi có thể đi tiếp được không?”
“Có thể, ta bây giờ đang hồi phục.”
“Vậy thì tốt.”