Tư thế hiện tại của Nami khiến hắn cảm thấy thương hại và khơi dậy ý muốn bảo vệ.
Nhưng từ vẻ mặt của Sở U thì trông hắn dường như không thay đổi một chút nào.
Mặc dù bị Sở U hành hạ, nhưng trong mắt Nami không có oán hận, chỉ có sự sợ hãi và cầu xin.
Nhưng chỉ có Sở U biết bộ mặt thật vô cùng đáng sợ của Nami!
Tất nhiên là biểu hiện của Nami trước mặt hắn quả thực là biểu lộ thật, nhưng ... đó chỉ là khi cô ta đối mặt với chính hắn mà thôi.
Nếu đổi thành người khác, không có thực lực mà còn dám tự tìm đường chết đối xử với Nami như vậy thì kết cục nhất định sẽ rất thê thảm, nếu như chết rồi, kiểu chết sẽ cực kỳ tàn ác.
Cô gái mềm mại, dễ thương và xinh đẹp mà hắn thấy tội nghiệp, số lượng người cô ta đã giết ít nhất phải lên tới 3 chữ số!
Trong số những người đó, có người bình thường, có quân nhân, có người sinh hóa và người máy thông minh, hầu hết những người bị giết là dùng để thí nghiệm cho khả năng phạm tội mới nhất của Nami.
Sở U không quan sát hết toàn bộ ký ức của Nami, thành thật mà nói, hắn chỉ đọc được một phần nhỏ, so với toàn bộ ký ức của Nami chỉ là một hạt cát trong sa mạc.
Bởi vì khi Nami ở trạng thái vô thức, sức mạnh bảo vệ của cô ta vô cùng mạnh mẽ, ngay cả khi Sở U đang quan sát ký ức, không giây phút nào hắn không bị tấn công bởi tiềm thức của đối phương, ví dụ như tạo ra ký ức giả, hay bài xích toàn bộ các loại sức mạnh ý nghĩ, bởi vậy trong quá trình này sức mạnh ý nghĩ của Sở U tiêu hao rất lớn.
Đồng thời khi xem một số hình ảnh trong ký ức, Sở U phải dùng nhiều sức mạnh ý nghĩ hơn để đẩy nhanh tốc độ nhịp điệu của hình ảnh, tức là tua nhanh.
Vì vậy, sau chưa đầy mười phút, hắn đã phải dừng việc kiểm tra ký ức của Nami, sức mạnh tinh thần của đối phương thực sự là quá mạnh.
Chỉ có điều Sở U vẫn nắm được một số thông tin, những tin tức này chứng minh rằng Nami quả thật là ‘vô hại’ với bản thân.
“Tỉnh.”
“Ừm ...” Nami đáp lại với giọng nói như một đứa trẻ, đồng thời cô ta vẫn còn đang run rẩy, vẻ mặt và dáng vẻ như muốn đến gần nhưng lại rất sợ hãi và do dự.
Xem ra, cho dù người đàn ông này đối xử với cô ta như thế nào, trong lòng cô ta sẽ không dâng trào cảm xúc ghi hận và mang thù.
Sau khi suy nghĩ, Sở U dắt súng ở phần sau thắt lưng, rồi bước vào, Nami chăm chú quan sát hắn, cả người không nhúc nhích, giống như ở chỗ này, tất cả đều phải nghe theo người đàn ông này.
Sở U đi đến một góc của bồn tắm, thật ra ở đây có một hệ thống điều khiển, hắn đưa tay bấm mấy chỗ bên trên của hệ thống điều khiển này.
Sau đó có nước chảy ra từ nhiều ống dẫn nước loãng trong bồn tắm, ngay sau đó, chỗ Nami ngồi xuống có một lớp nước và nó vẫn đang không ngừng dâng cao, đồng thời có rất nhiều khí trắng thoát ra từ trong nước. Đó là nước nóng để tắm rửa.
“Đi tắm, cởi hết quần áo ra.” Sở U từ tốn nói.
Nami nghe xong liền không chút do dự cởi hết quần áo của mình, sau đó cuộn quần áo của mình lại với nhau, đứng lên khỏi mặt nước, cẩn thận đặt đống quần áo bẩn bên cạnh bồn tắm lớn.
Trong toàn bộ quá trình, ánh mắt hay nhận thức của Nami đều đặt trên người của Sở U.
Sau khi cất kỹ, cô ta liếc mắt nhìn Sở U rồi chậm rãi ngồi vào trong nước nóng.
Sở U ngồi ở trên một vật thể, châm một điếu thuốc, rít một hơi và nhả khói ra, nhìn Nami nhẹ giọng nói: “Bây giờ cô nói cho tôi biết, cô làm thế nào tìm được tôi, còn nữa, sao cô lại gọi tôi là mẹ.”
Về phần ký ức này, Sở U không thu được gì, bởi vì ký ức về quá trình tiến hóa của Nami, hắn không cách nào lấy được!
Nghe được lời Sở U nói, Nami khẽ cúi đầu xuống, ánh mắt nhìn dòng nước nóng trong vắt bao phủ bộ ngực của cô ta, vẻ mặt phức tạp xen lẫn chút kinh ngạc.
“Tôi.....”
......
Sở U bước ra khỏi phòng vệ sinh với ánh mắt có vẻ suy tư, đến bên giường đặt khẩu súng lục xuống dưới gối, xoay người bước ra cửa.
Sau khi vào phòng Lâm Lạc Nhi, hắn có thể nhìn thấy cabin trò chơi trong phòng ngủ vẫn đang hoạt động, điều đó cho thấy Lâm Lạc Nhi vẫn đang ở trong game.
Mở tủ quần áo ra nhìn, nhìn một chút, cuối cùng Sở U chỉ lấy ra một bộ quần áo, đây là chiếc áo khoác mùa thu duy nhất của Lâm Lạc Nhi, những bộ quần áo còn lại là quần áo mà Lâm Lạc Nhi sẽ mặc trong khoảng thời gian này.
Nhìn vào chỗ áo ngực, tổng cộng chỉ có 3 chiếc.
Vậy hãy đi xem phòng của người khác một chút nào.
Sau đó, Sở U xuất hiện trong phòng ngủ của Chu Chỉ Quân, Chu Chỉ Quân vẫn nằm bất động trên giường, nhưng hơi thở đều đều, thân hình đầy đặn trưởng thành của cô khiến người ta khó tránh khỏi những ý nghĩ kỳ quái.
Khi đến tủ quần áo của Chu Chỉ Quân, Sở U rốt cuộc cũng tìm thấy một ít quần áo mà Chu Chỉ Quân hiện giờ không mặc, ngoại trừ áo khoác thì hắn lấy mỗi thứ một cái, còn áo khoác là của Lâm Lạc Nhi.
Cầm những thứ này, Sở U lại lặng lẽ trở về phòng ngủ của hắn.
Không lâu sau, Nami bước ra khỏi phòng vệ sinh trong một bộ quần áo không phù hợp.
“Sấy khô tóc đi.” Sở U vừa nói vừa ngồi trên ghế ở bàn máy tính.
Nami quay vào phòng vệ sinh lần nữa thì tiếng máy móc vang lên, một lúc sau Nami bước ra, gương mặt cô ta thật dễ thương và ngọt ngào.
“Đây là nước, cô tự mình uống đi.” Sở U nói xong chỉ vào cái cốc trên bàn.
Sau đó ly nước được một bàn tay mềm mại và mảnh mai cầm lấy.
“Ngồi đi.” Sở U ra hiệu Nami có thể ngồi lên giường của mình, đối phương cầm lấy cốc nước bằng hai tay, thận trọng ngồi trên giường, cơ thể cô ta trông có chút chật vật. Tối hôm qua, Sở U để lại trong lòng cô ta bóng ma quá nghiêm trọng.
“Nami, nếu muốn nhận được sự công nhận của tôi thì cô nhất định phải chứng mình cho tôi thấy thực lực và lòng trung thành của mình.” Sở U cảm thấy câu này thật vô nghĩa, nhưng lại không thể không nói như vậy.
Và Nami gật đầu như một thiếu nữ dễ thương vừa ngốc vừa không biết gì.
Nhưng Sở U biết IQ của Nami rất cao, bằng không thì Nhật Bản cũng không thể đầu tư vào cô ta ở hiện thực được, thái độ của Nami trước mặt hắn chẳng qua là tuyệt đối phục tùng bản thân hắn, một quan hệ tuyệt đối tôn trọng tôn ti.
Cho dù đó là tình trạng hiện tại hay Nami - người chỉ khóc và hành động như một đứa trẻ đêm qua, những dáng vẻ này chỉ là khi đối mặt với chính mình mới có.
Tuyệt đối đừng để bị đánh lừa bởi vẻ ngoài của cô ta.
Nhìn Nami từ góc độ con người, nói một cách nghiêm túc thì Nami là một phụ nữ xinh đẹp có khuynh hướng tâm lý biến thái và mắc bệnh tâm thần.
Con người không thể nào hiểu được một số hành vi nhất định của người sinh hóa như Nami ...
Thật khó để nói ai cao hơn ai thấp hơn về mức độ thông minh sinh học giữa con người và người sinh hóa có cấp bậc như Nami ....
Nhưng về mặt sức chiến đấu, sức mạnh cá nhân đè bẹp nhân loại!
“Tôi có một số kẻ thù, chút nữa tôi sẽ đưa cho cô một phần tư liệu của kẻ thù, yêu cầu của tôi là giết cả nhà của hắn!”
“Nếu cô có thể làm được và vẫn còn sống, thì tôi cho phép cô ở lại bên cạnh tôi.”
Nami xuống giường, đứng trên mặt đất, hai mắt rất sáng, cầm trong tay cốc nước nóng đặt ở bụng, gật đầu chào: “Vâng!”
“Nhiệm vụ mẹ giao cho Nami chắc chắn sẽ hoàn thành, dù có hy sinh tính mạng cũng không tiếc.”
Sở U bắt lấy tay cô ta, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ: “Chú ý, cô không được gọi tôi là mẹ nữa, tôi là một người đàn ông, còn cô còn cần tiến hóa năng lượng ... Được rồi, dù sao cô cũng không được phép gọi tôi là mẹ, biết chưa?”
Nami gật đầu, vẻ mặt trịnh trọng, rất rõ ràng đây là một lời bàn giao vô cùng nghiêm túc và đáng giá cần chú ý.
“Cứ gọi tôi là Sở U là được.”
Nhìn Nami, nhớ lại những gì người kia đã nói trong phòng vệ sinh, Sở U nhận ra rằng, chú ý là nhận thấy rằng Nami bây giờ vẫn đang ở trong trạng thái tiến hóa! Nói cách khác, với năng lượng vật chất trong cơ thể, Nami sẽ luôn luôn không ngừng tiến hóa...