Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1192 - Chương 1192. Ngả Bài

Chương 1192. Ngả bài Chương 1192. Ngả bài

Ma Nô Nhi với bộ áo choàng lông vũ Ma Thống màu đỏ đen cùng Nguyệt Thanh Âm đang mặc đạo bào màu xanh, hai người đang mặt đối mặt, chóp mũi gần như chạm chóp mũi.

Có thể tưởng tượng được khoảng cách giữa hai người gần đến cỡ nào.

Khi Sở U login, Ma Nô Nhi ngay lập tức từ bình ma quỷ nhảy vọt ra ngoài, đứng sóng đôi cùng Nguyệt Thanh Âm Đại Viên Mãn Phục Nhật Mang của Đạo Thống.

Trông chiều cao hai người không chênh lệch nhau mấy; đây là ấn tượng đầu tiên của Sở U.

Tuy nhiên, chuyện này là sao?! Muốn đánh nhau à?!

Sở U biết online có thể sẽ gặp chuyện không may, nhưng không ngờ đến kết quả này.

Khi hai người đồng loạt bắt đầu khởi động hơi thở, Sở U đột ngột từ trên giường ngồi dậy, "Sao vậy? Sao vậy? Đều là người một nhà mà."

Nói đến đây, Sở U đã đến giữa hai người, đôi mắt chợt lóe, vươn một bàn tay ra xuyên qua khoảng trống giữa ngực hai người…

Sau đó, hắn áp sát người, tách hai người ra.

"Uhm, đều là người một nhà, có chuyện gì từ từ nói…" Hai tay Sở U làm dấu đầu hàng, nói với cả hai. Mắt hắn nghiêm túc, bởi vì không khí nơi đây cực kỳ dị thường, tràn ngập mùi thuốc đông y đang nấu, chỉ cần có chút tia lửa, không chỉ riêng mật thất mà cả tòa di tích sẽ bị diệt trong tích tắc!

"Sao lại là người một nhà?" Hai người gần như đồng thanh nói.

"Ta là chủ nhân của các ngươi, đạo của mỗi người các ngươi không giống nhau, nhưng đại đạo đều là ta, đây không phải người một nhà thì là gì?"

"Đã tự lập thành hệ thống, chúng ta là một hệ thống mới, chúng ta đều ở trong một cơ cấu, nếu ai rời khỏi cơ cấu này đều sẽ chết, đây chẳng lẽ không phải là người một nhà?"

"Được rồi, đừng đối chọi nhau nữa, mau thu người lại đi." Sở U cau mày nhìn hai nàng trịnh trọng nói.

Gần như đồng thời, hơi thở khủng khiếp trên người Nguyệt Thanh Âm và Ma Nô Nhi đều lập tức biến mất, mắt cũng không nhìn đối phương nữa mà nhìn về phía Sở U.

Sau đó, trong mắt Sở U lóe lên ánh sáng, vươn ngón trỏ chỉ điểm trước ngực hai người nói: "Nói không chừng về sau, chúng ta… Quên đi, ta không bắt buộc quan hệ giữa các ngươi, nhưng nếu ai phá hủy đại cục, vẫn là quên đi, các ngươi đều là lão tổ, một mình ta lảm nhảm nhiều như vậy có ích gì." Nói xong Sở U tách khỏi hai người.

Nguyệt Thanh Âm nhắm hai mắt lại, nhẹ nhàng nói câu khẩu hiệu: "Ngọn lửa của đạo không tắt." Sau đó mở mắt, bình tĩnh nhìn Sở U, mở miệng : "Ý của tổ sư đệ tử hiểu, tổ sư yên tâm, sau này sẽ không xuất hiện sự việc giống thế này nữa."

Ma Nô Nhi thản nhiên nói: "Nô biết sai rồi, xin hoàng đế yên tâm."

Sở U tuyệt không cho phép xảy ra việc mâu thuẫn nội bộ dẫn đến phe phái nội chiến. Bất cứ manh múng nào đều sẽ bị trấn áp hoàn toàn, đùa kiểu gì cũng phải có chừng mực, muốn tạo phản à!

"Vì sao ta đột nhiên biến mất, các ngươi có biết vì sao không?" Sở U xoay người nhìn hai vị đại năng đỉnh cấp, vẻ mặt dị thường. "Nếu biết thì nói nghe thử xem."

Nguyệt Thanh Âm lên tiếng trước: "Tổ sư là sự tiến hóa của Đạo Tử. Đạo Tử là sự tiếp nối của cảnh giới Thiên Đạo. Tổ sư biến mất sẽ trở về cảnh giới Thiên Đạo."

Ma Nô Nhi nói tiếp: "Hoàng đế là Giáng Lâm Chi Tử, thế giới của Giáng Lâm Chi Tử là thế giới thật!"

"Các ngươi đều đã lý giải, vậy có phải có thể hiểu rằng, các ngươi trong mắt ta chỉ là đồ giả, đúng không?"

Ma Nô Nhi mở miệng: "Hoàng đế, nô nhớ hoàng đế từng hỏi nô về cánh cửa Vận Mệnh."

"Ừm, ta có hỏi, ngươi nói xem?"

"Đương kim đại thế, tu vi đến cảnh giới của ta mỗi bước đi đều rất khó đi, phải dựa vào sức mạnh của pháp bảo bản mệnh phát huy vượt qua chiến lực mạnh mẽ của cảnh giới Đại Viên Mãn."

"Đó là sức mạnh cấp Đế. Nói cách khác, phía trên cảnh giới Đại Viên Mãn của ta còn có cảnh giới cấp Đế."

"Mà cảnh giới cấp Đế, theo truyền thuyết chỉ có người có thể chất hỗn độn không thông qua pháp bảo bản mệnh như hoàng đế mới có thể tu luyện được. Nô không nói đến khó khăn, chỉ nói chuyện về nhận thức của chúng ta đối với thế giới này và chân tướng thật của nó."

"Giáng Lâm Chi Tử có thể tu luyện cảnh giới cấp Đế, nhưng nếu tiến vào cánh cửa Vận Mệnh đã có thể đạt tới đại cảnh giới cấp Đế rồi."

"Đối với cảnh giới Viên Mãn của ta, tiến vào cánh cửa Vận Mệnh sẽ có thể ngưng kết tiên thân, bước vào cảnh giới siêu thoát!" Ma Nô Nhi nhìn thấy vẻ mặt kỳ dị của Sở U tiếp tục nói: "Bản chất của cảnh giới siêu thoát chính là… Bước vào… Nơi hoàng đế đang sinh sống… vào thế giới thật!"

Sở U chợt cười, hắn hiểu Ma Nô Nhi đang muốn biểu đạt cái gì.

Ở bên trong cánh cửa Vận Mệnh, cảnh giới Viên Mãn có thể lấy số liệu bản thân áp lên người một người chơi nào đó, đồng thời hủy diệt ý chí người chơi, trở thành người chơi kia, cũng thông qua cách này mà tiến vào thế giới thật cũng chính là thế giới hiện thực.

Đây không phải là chiếm xác, mà còn khủng khiếp hơn cả chiếm xác, đây là dung hợp!

Dung hợp thành công, người chơi này sẽ không còn là người chơi này nữa, đồng thời người chơi này còn sở hữu chiến lực cấp Đế trong

Hơn nữa chỉ sợ người chơi này ở trong hiện thực nói không chừng cũng có thể sẽ sinh ra dị năng.

Nụ cười của hắn có chút chế giễu: "Cái gọi là cảnh giới Siêu Thoát trong miệng ngươi ở thế giới kia của chúng ta, nhất là ở trong mắt chủ nhân của các ngươi là ta chỉ như một con kiến, ta muốn bóp chết thế nào liền bóp chết thế đó!"

"Một khi đã chết thì hoàn toàn chết hẳn, có lẽ đây là tu đạo, cả đời người tu đạo có giai đoạn nào mà không tràn ngập nguy hiểm chứ, ha ha…"

"Nhưng ta muốn nói cho hai vị tỷ tỷ biết, ta đã tìm được một phương tiện truyền dẫn rất mạnh cho các ngươi rồi ."

"Vì vậy cho nên, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực, phải đoàn kết. Chúng ta là người một nhà chân chính. Ở thế giới thật, không có Đạo Thống, Ma Thống gì cả. Ta ngả bài nói những điều này với các ngươi chính là để các ngươi biết, các ngươi đi theo ta không chỉ có thể nhanh chóng chạm đến cánh cửa Vận Mệnh, còn có thể sau khi siêu thoát vẫn giữ sức mạnh ở thế giới thật!"

"Các ngươi thậm chí còn có thể nhờ vào bug của cánh cổng Vận Mệnh, làm được suốt đời!"

Sở U đã nghĩ ra một số chuyện, nếu nhân vật trò chơi có thể thông qua dung hợp chiếm xác người chơi tiến vào thế giới thật, trở thành công dân một nước, như vậy khi sinh mệnh người chơi này đến lúc kết thúc vẫn có thể thông qua cánh cửa Vận Mệnh gỡ số liệu bản thân trên người người chơi rồi lựa chọn một mục tiêu khác.

Dùng cách tuần hoàn khủng khiếp này thực sự có thể làm suốt đời! (trừ phi thế giới thật sụp đổ)

Nếu nhân vật trò chơi có thể làm như vậy, vậy người chơi cũng có thể làm vậy hay không?!

Cánh cửa Vận Mệnh, huyễn giới cuối cùng, cất giấu bí mật cuối cùng!

"Đương nhiên, cho dù không có cái gọi là cánh cửa Vận Mệnh, ta cũng có thể đưa các ngươi đến thế giới kia của chúng ta!"

"Thanh Âm, còn ngươi thì sao?" Sở U đảo mắt nhìn Nguyệt Thanh Âm bên cạnh.

"Ý của đệ tử chính là ý của sư tôn, đệ tử đã hiểu rồi."

Sở U gật đầu, "Sẽ nhanh thôi, như vậy, các ngươi nắm tay nhau đi."

Thế là ánh mắt Ma Nô Nhi và Nguyệt Thanh Âm đều đặt lên người đối phương, rồi đồng thời vươn tay ra nắm lấy nhau.

"Đi, cùng ta đến thế giới chủ." Nói xong, Sở U mở cánh cổng Âm Thiên cung của tiên kích ra, để Nguyệt Thanh Âm bước vào.

Còn Ma Nô Nhi thì chui vào trong chí bảo bình ma quỷ trong người hắn.

Trong phòng, lại chỉ còn một mình Sở U.

Giờ phút này, vẻ mặt hắn hơi ngẩn ra, chỉ chốc lát sau, hắn sử dụng kỹ năng về thành của công hội…

Bình Luận (0)
Comment