Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1307 - Chương 1307. Đến Đích 2

Chương 1307. Đến đích 2 Chương 1307. Đến đích 2

“Hôm nay vui vẻ, sẽ giải phong ấn thứ hai của ngươi!” Sau đó dẫn giá trị số mệnh trong khí tiên trì Thiên Vận, đổ nó vào cơ thể của Hồng Lâu Nhi, phá vỡ thành công phong ấn thứ hai của đối phương, vẫn còn lại bảy phong ấn, tiêu thụ. 10.000 giá trị số mệnh.

Hồng Lâu Nhi vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm mu bàn tay Sở U, đồng thời trong miệng phát ra tiếng hồ ly nhẹ, đầy vẻ nịnh nọt.

“Ta nên logout rồi, khi nào thì ngươi mới biến thành người đây? Ha ha.” Nói xong một không gian vật nuôi xuất hiện bên cạnh.

Hồng Lâu Nhi vểnh đôi tai cáo của mình lên, lúc này trông rất tinh tế, nó đáp một tiếng rồi nhảy vào khoảng không.

Sau đó hắn mở thanh kết bạn và nói với Diệu Cửu Nhi: “Sư phụ logout đây, sắp đến giờ đến Thiên Á rồi, em đưa số điện thoại cho tôi.”

Giọng điệu của Diệu Cửu Nhi vừa có chút mong chờ vừa có chút ngạc nhiên, nói cho Sở U số điện thoại.

Sau khi logout, lúc Sở U mở cabin trò chơi, liền cảm thấy nhiệt độ bất thường, lúc đứng đó có thấy bóng người đó làm mắt hắn sáng lên!

Bởi vì Chủ Chỉ Quân và Bảo Nhi đang mặc quần áo mùa hè, lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, cả hai đều mặc quần đùi!

“Anh xuất hiện rồi, đói rồi đúng không, mau đi ăn đi.” Trước đó Bảo Nhi có xảy ra chút chuyện với Sở U, cô thật sự rất nhạy cảm, nhưng giờ phút này thấy Sở U thì nở một nụ cười tươi.

“Còn những người khác đâu?” Sở U không nhìn thấy mấy người Lâm Lạc Nhi.

“Chị Lạc Nhi và những người khác đều đang ngủ, mũ giáp trò chơi thật sự không bằng cabin trò chơi.”

“Cậu Sở.” Chu Chỉ Quân chào hỏi.

“Sao em không ngủ?” Nhìn bàn ăn Sở U hỏi.

“Bởi vì em không buồn ngủ, lại lo lắng trong trò chơi bị anh thấy được thì không hay, cho nên cùng với chị Chỉ Quân ở đây nói chuyện.”

Nhìn vẻ mặt của Bảo Nhi, trên mặt Chu Chỉ Quân xuất hiện biểu cảm không nói nên lời, trong lòng càng cảm thấy phức tạp khi thấy cảnh này.

Chính là thái độ của Bảo Nhi với Sở U khác với những người khác, chỉ có ở trước mặt Sở U Bảo Nhi mới là một cô bé thực sự!

Nhìn biểu hiện của Sở U, chắc chắn là hắn không cảm nhận được điểm này của Bảo Nhi.

Lúc này, Sở U nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy bầu trời bên ngoài vô cùng trong xanh, bầu trời màu xanh lam, không giống đa số thời gian ở phương bắc, cho dù có ánh sáng mặt trời thì cũng là một màu xám xịt.

Bên ngoài, bầu trời trong xanh, trong xanh khiến lòng dạ con người rộng lớn.

Cuối cùng, cũng đến Thiên Á rồi!...

“Cởi quần áo ra đi, một hồi anh sẽ kêu nóng đấy.” Bảo Nhi nhìn Sở U vẫn đang mặc quần áo giữ ấm vừa cười vừa nói.

Sở U cảm giác đúng là như thế, nhiệt độ trong cơ thể đang ấm lên, cho dù trong phòng đã sớm bật máy lạnh.

Trên mặt nở một nụ cười, “Được.” Hắn đứng dậy đi vào phòng ngủ chính.

Khi đi qua phòng ngủ, hắn thấy Đạm Đài Tĩnh Ninh đã nhắm mắt lại ngủ, lúc này Đạm Đài Tĩnh Ninh đang mặc quần đùi, lộ ra cặp đùi thon dài nhợt nhạt, so với những người khác cô còn trắng hơn một chút, mặc dù là màu trắng nhợt nhạt, nhưng vẫn thấy 'đỏ' lờ mờ lộ ra bên trong.

Tình trạng cơ thể của Đạm Đài Tĩnh Ninh đang thay đổi từ trạng thái ốm yếu — sang khỏe mạnh — quá trình thay đổi sức khỏe này là một chuyện tốt.

Ừm, càng bắt mắt hơn.

Với lại Sở U phát hiện quần đùi và áo tay ngắn của Đạm Đài Tĩnh Ninh đều là của Lâm Lạc Nhi, không có quần áo mùa hè của cô.

Toàn bộ quá trình gần như là nhìn lướt qua những thứ trên, sau đó hắn bước vào phòng ngủ chính, ở bên trong phòng ngủ chính có Lâm Lạc Nhi và Triệu Phi Phi đã ngủ rất say, nhưng cặp đùi và làn da trắng như tuyết lại quấy nhiễu tâm trí của Sở U.

Nhất là Triệu Phi Phi, tư thế ngủ của cô có thể nói là đang trêu chọc thần kinh thị giác của Sở U.

Dáng người Triệu Phi Phi thuộc về loại mềm mại không xương, mập mà không mập, eo với mông hình thành sự tương phản rõ rệt, loại tư thế ngủ này để lộ bờ mông mềm mại trong chiếc quần short jean, thật là khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.

Cô mặc đồ cực kỳ bó sát người, dáng người của cô chính là hoàn mỹ như vậy, thấy làn da của hai người phụ nữ rất trắng, thuộc về loại trắng nõn, cái này hoàn toàn trái ngược với Đạm Đài Tĩnh Ninh.

Khung cảnh này phải vô cùng có phúc mới được thấy, Lâm Lạc Nhi mặc quần lót vải bông ngắn, cực kỳ bó sát cực kỳ đáng yêu!

Mở tủ quần áo ra lấy cái hộp , từ trong hộp lấy ra quần áo mùa hè, sau đó ngay trước mặt hai người phụ nữ đang ngủ say, Sở U cởi toàn bộ quần áo giữ ấm ra, lại bắt đầu từ từ mặc áo ngắn quần đùi.

Vừa thay quần áo xong đã thấy sảng khoái khắp người, vẫn là mùa hè tốt!

Lại liếc nhìn hai người phụ nữ đang ngủ say, lại liếc nhìn về phía cửa, sau đó trên mặt hắn hiện lên nụ cười mập mờ, hắn đi tới bên giường cúi người xuống duỗi bàn tay lớn sờ trên mông của Lâm Lạc Nhi.

Khi tay chạm đến cơ thể đối phương, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Sở U chỉ cảm thấy biển ý thức chấn động, tim đập nhanh hơn, lửa dục bốc lên không khống chế được, đồ vật dưới thân nhanh chóng ngẩng đầu lên, tạo thành một cái lều nhỏ.

Sự thay đổi này khiến cho Sở U bất ngờ, vốn chỉ nghĩ rằng tay sờ một cái cho đỡ nghiện tay để thỏa mãn bản thân, sao có thể nghĩ rằng khi hắn chạm vào cơ thể đối phương, nhục dục từ trên cơ thể của Lâm Lạc Nhi truyền đến bàn tay lớn, làm cho hắn sinh ra khoái cảm và lửa dục trong lòng mãnh liệt như thế.

Giống như 800 năm rồi hắn chưa từng chạm qua phụ nữ vậy.

Tay vẫn đặt ở trên người đối phương chỉ là động tác lớn hơn, đồng thời trong lòng cũng không muốn cứ như vậy mà rút tay lại, không giây phút nào vuốt ve cơ thể đối phương không dồn khoái cảm tới, thứ khoái cảm này làm Sở U có chút khó kềm chế.

Ánh mắt đã thay đổi, trong cơ thể có dục vọng muốn giao hợp mãnh liệt.

Lúc này ánh mắt của hắn lóe lên quyết đoán, tương kế tựu kế(1) lấy độc trị độc, bàn tay to khác vươn đến cái đùi trắng như tuyết của Triệu Phi Phi, khi chạm đến cơ thể đối phương, khoái cảm trong tim càng thêm mãnh liệt.

Bình Luận (0)
Comment