Khôi Hậu đã biết được loại chuyện này, cô... Sẽ không biết loại khả năng này đâu nhỉ, chẳng lẽ... Cô thật sự muốn cơ thể này của tôi ư?!
Khôi Hậu nói, cô chính là một trí năng đã thức tỉnh, cũng không phục vụ vì thế lực ngoài hành tinh, đồng thời vì để tồn tại mà chống lại kẻ địch lớn của 40 năm sau, đã như vậy...
Cô...
Chờ đã, mấu chốt ở đây là, nhất định phải chứng minh mình thực sự có thể biến vật thí nghiệm thành một... Người tiến hóa sức mạnh ý nghĩ!
Nếu như người tiến hóa sức mạnh ý nghĩ mạnh mẽ hơn so với hắn về ‘vẻ bề ngoài’, Hồng Hậu nhất định sẽ chọn nó...
...
Vừa nói vừa đi với Hồng Hậu vào trong phòng chăm sóc.
Ở giữa cửa phòng chăm sóc có một biểu tượng công hội Tiên, sau khi mở ra thì hai người liền đi vào, có thể nhìn thấy bên trong có nhiều thiết bị và dụng cụ khác nhau, ngoài ra còn có người máy.
“Chủ nhân!” Người máy cúi người chào Sở U, thái độ cực kỳ tôn kính!
“Ừ.” Tuy đáp lại nhưng ánh mắt lại nhìn về phía một cái lồng giữ nhiệt.
“Chủ nhân, vật thí nghiệm vừa mới 'sinh ra' chính là...cô ấy!” Người máy giới thiệu.
Bên trong cái lồng giữ nhiệt không lớn, có một đứa trẻ, đứa trẻ này rất nhỏ, cơ thể được quấn trong một chiếc khăn, lộ ra cái đầu, hai chân đứa trẻ đã tách ra.
Nó trông giống hệt một đứa trẻ nhân loại về mặt 'ngoại hình'.
Sở U đến trước lồng giữ nhiệt trong suốt, thông qua mặt kính mà quan sát đứa trẻ.
Đứa trẻ vật thí nghiệm là một cô bé, điều này đã được xác định từ trước, chuyện này tuyệt đối không được nhầm lẫn, nếu lẫn sẽ thành một phiền phức lớn! Vật thí nghiệm sẽ không tự biến tính, sau khi hai giống loài khác biệt thông qua kỹ thuật công nghệ cao kết hợp với nhau, thì đã xác định giới tính.
Bên trong lồng giữ nhiệt, thời gian 1 ngày đứa trẻ cũng chưa trải qua, nó cực kì yên lặng, nó đã mở mắt!
Đôi mắt nó rất to, con ngươi tối như mực vô cùng xinh đẹp, nhưng nhìn từ dáng vẻ hiện tại mà nói, nhìn không ra cái bóng của Minh Nhi.
Thật ra vật thí nghiệm này từ lúc Sở U đi tới dựa vào, nó vẫn đang nhìn Sở U, vẫn luôn nhìn...
Trong một thời gian khá dài, mắt nó mới chớp một cái như vậy.
Sở U có loại cảm giác, đứa trẻ này nhận ra mình!
Nó thực sự biết bản thân nó, biết Sở U, mà không phải U Dạ trong trò chơi!
Hoặc là nói, nó biết Sở U, cũng biết luôn cả U Dạ!
Trong khoảng thời gian 2 ngày đó, thông qua việc truyền sức mạnh ý nghĩ, Sở U cho Minh Nhi thấy vẻ ngoài chân chính của chính mình!
Mà bây giờ, xem biểu hiện của đứa trẻ, lờ mờ cho thấy rằng nó biết mình, biết Sở U này!
“Minh Nhi.” Sở U nhẹ nhàng nói xong, vẻ mặt dịu dàng.
“Ừ... Hừ.. Ừm...” Bên trong lồng giữ nhiệt, vật thí nghiệm vừa nhìn hắn trong miệng vừa phát ra âm thanh ‘Hừ hừ’, đó là âm thanh của trẻ con, đặc biệt trong sáng, đồng thời cơ thể không linh hoạt cũng hơi nhúc nhích, nó đáp lại.
Đây là loại cảm giác gì?! Sở U không thể nào miêu tả, bởi vì Minh Nhi đã không phải là Minh Nhi, nhưng Minh Nhi lại là Minh Nhi.
Nhưng mặc kẻ nói thế nào, bởi vì đứa bé vật thí nghiệm này là do một tay hắn tạo ra, ở một mức độ nào đó đã lây sang quan hệ người thân.
Cho nên mặc dù trong lòng không có cách nào hình dung cụ thể, nhưng vẫn có một loại cảm xúc vui vẻ phiền muộn trộn lẫn vào nhau.
Nhìn toàn diện, đứa bé này cực kì khỏe mạnh và thể hiện đặc điểm của giống loài cấp cao, nhưng hình dạng của nó lại giống y như đúc một đứa trẻ nhân loại.
“Hồng Hậu, trên tư liệu lúc nào thì cha mẹ tôi tiêm thuốc sinh hóa sinh vật cho vật thí nghiệm?”
“Thuốc sẽ được tiêm sau một tuần.”
Sở U khẽ gật đầu, “Vậy thì sau một tuần, tôi sẽ để cho nó uống máu của tôi, Hồng Hậu, cô nghĩ hiện tại cho nó uống máu của tôi có thích hợp không?"
Hồng Hậu cũng nhìn về phía đứa bé, trên mặt nở nụ cười: “Tôi nghĩ là có thể, năng lượng tiến hóa của cậu chứa thần tính mạnh mẽ nhất, cũng thần bí nhất, vật thí nghiệm lại mới vừa mới hợp nhất với linh hồn Thiên Thế, lúc này cho nó uống có thể mang lại những lợi ích không ngờ."
“Máu có thể được thêm vào trong sữa, hoặc là trong nước, được thực hiện bởi người máy.”
Sở U gật đầu, “Được như vậy đi.”
...
Đêm khuya, một mình Sở U đứng ở trên ban công, mặc đồ ngủ màu đỏ thẫm rộng thùng thình, lộ ra lồng ngực có chút rắn chắc.
Gió biển thổi, gió biển làm tà áo ngủ của người đàn ông bay lên, đôi mắt ngắm cảnh biển đêm, trong tay kẹp một điếu thuốc.
Mà xung quanh các tín hiệu và camera đều bị chặn, sức mạnh ý nghĩ đang thực hiện theo ý muốn của Sở U.
Sau khi thuốc lá tắt, hắn nhắm mắt lại.
Chỉ thấy thời khắc đón gió, Sở U từ từ giang hai tay ra, áo ngủ theo hai cánh tay giang ra kéo theo thêm nhiều phần của áo choàng, khiến cho cả người Sở U bày ra khí thế lớn!
“Vì ta... Trả lại năng lượng! Ta... Chủ nhân của ngươi, cần thêm nhiều năng lượng hơn!”
Sai khi chú ngữ sức mạnh ý nghĩ ra ngoài, Sở U vung tay áo lên, xoay người đi vào trong phòng, chìm vào bên trong bóng tối.
...
Chúng Diệu Tử đã ngủ say lại lần nữa mơ tới bóng người chỉ còn lại đường viền kia, cái bóng người kia cao lớn thon dài, sau lưng cõng một thanh chiến kích dài, giờ phút này chậm rãi vươn tay ra với hắn ta, cuối cùng giống như mở lòng bàn tay ra, như muốn lấy cái gì, nhưng mà người có một khoảng cách nhất định.
Mà tay của cái bóng tay đang hướng tới chính là tầm nhìn chính diện của Chúng Diệu Tử, cũng chính là người hắn ta nằm mơ, hắn ta thấy cái bóng này đưa tay về phía mình.
Một hồi sau, âm thanh vang lên.
“A... Như ngài mong muốn.” Ở trong mộng cảnh im ắng, Chúng Diệu Tử đáp như thế, cùng lúc đó, dị năng sức mạnh ý nghĩ chứa trong óc không hiểu tại sao lại biến mất một lớp sức mạnh ý nghĩ!
Đây chính là quan hệ thật sự giữa Sở U với Chúng Diệu Tử!...