Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1370 - Chương 1370. Cậu Mệt Mỏi Lắm À? 1

Chương 1370. Cậu mệt mỏi lắm à? 1 Chương 1370. Cậu mệt mỏi lắm à? 1

Nhưng là một người tiến hóa nắm giữ sức mạnh ý nghĩ, Sở U không hề mờ mịt, Hồng Hậu có thể hiểu sâu về sức mạnh ý nghĩ cũng không mờ mịt.

Trong nhận thức của Sở U, mạnh mẽ đến một mức độ nhất định thì có thể thoát khỏi rất nhiều ràng buộc, càng mạnh mẽ càng tự do!

Mà trong nhận thức của Hồng Hậu, khả năng sẽ là…

Thống trị hành tinh này.

Thống trị… Thật sự!

Thống trị… Cả thể xác và linh hồn!

Nhận thức là nhận thức, cũng không thể thay thế được tâm tư hay suy nghĩ.

Hắn cảm nhận được một loại trói buộc vô cùng đáng sợ, loại trói buộc này mang đến cảm giác mờ mịt, không biết rõ.

Thế giới rộng lớn thì không có chỗ cho ta dung thân.

Thế giới nhỏ bé thì ta đâu đâu cũng có.

Có ý là gì?

Thế giới nhỏ bé thì ta đâu đâu cũng có nghĩa là, để sức mạnh ý nghĩ của bản thân lớn mạnh lên, vậy thì sức mạnh ý nghĩ sẽ có ngày bao trùm toàn bộ hành tinh này?!

Thậm chí hấp thụ và đọc tất cả các ký ức của sinh mệnh sống trên hành tinh này?!

Đến ngày đó, bản thân phải đối mặt với nơi nào?

Con đường phía trước lại ở đâu?

Giữa các vì sao?!

Xin lỗi, tôi không muốn đối mặt với các vì sao đâu.

Còn thế giới rộng lớn thì không có chỗ cho ta dung thân lại là, không biết bắt đầu từ khi nào trong lòng dâng lên cảm giác cam chịu, cục diện hiện tại không theo như ý muốn, trong thời gian ngắn lại không có cách nào thay đổi được, cho dù bản thân có trốn đi đâu, rồi cũng sẽ có người tìm thấy.

Bởi vì bản thân đã làm ý chí quốc gia chú ý tới, bị Hồng Hậu chú ý, cả hai hội tụ lại thành một số mệnh đại đạo chảy trong người.

Cảm nhận không thể nói nên lời, dường như chỉ có thể tiến hành chống cự một cách bị động, trong quá trình đó không biết mình sẽ đi về đâu, sắp phải đối mặt với cái gì.

Nhưng đồng thời, trong lòng cũng mơ hồ chống lại sự cam chịu ấy.

Không muốn chơi, nhưng lại không bỏ xuống được, không bỏ được thì tâm lực lại tiều tụy.

Đây là hai tâm tình khác nhau, nhưng cuối cùng đều là một loại trói buộc .

Gắt gao, buộc chặt chính mình.

"Hồng Hậu, cô lập một danh sách kế hoạch đi, liệt kê tất cả những gì chúng ta phải làm tiếp theo, để trong lòng cũng có một cái kế hoạch tốt, bố cục mà cô nói quá lớn, chúng ta không thể khống chế được ."

Quả thật bố cục quá lớn, kẻ địch cũng không phải một người cụ thể nào, mà là số mệnh đại đạo, không thể làm rõ được, vậy thì tại sao phải tăng thêm phiền phức, trong mắt Hồng Hậu, chỉ sợ bất kỳ kế hoạch nào của bản thân và mọi người đều là,

Mấy người mù làm loạn!

"Sở U, cậu đừng mang gánh nặng trong lòng, nếu như việc đã đến nước này mà chúng ta liều lĩnh phản công, chỉ sợ sẽ rơi vào vòng xoáy cạm bẫy, dù có thoát khỏi cái bẫy này thì cuối cùng cũng sẽ phát hiện ra cạm bẫy lớn hơn, một vòng tuần hoàn như vậy."

"Hồng Hậu nói không sai, bọn họ không dám lấy mạng người nhà chúng ta, mà đối phương lại càng không rõ thực lực của chúng ta, chúng ta vẫn nắm thế chủ động."

"Tôi đã nghĩ về điều đó, tôi sẽ điều tra xem là ai đang nhắm vào chúng ta trong game này, thật ra chúng ta lật con bài thân phận cũng có chỗ tốt, không hoàn toàn là chuyện xấu."

Lúc này Sở U nhìn về phía Lâm Lạc Nhi, đối phương cũng đang nhìn mình, trong mắt hiện lên vẻ khích lệ.

Cô, tin tưởng hắn sao?!

Lâm Lạc Nhi thấy ánh mắt Sở U nhìn về phía cô, vốn muốn nói gì đó, nhưng,

Nên nói gì bây giờ?!

Dưới tình hình chung này, nhất là khi ý chí quốc gia vẫn còn đang do dự, có thể nói gì đây?!

Không bằng, cứ tin tưởng người đàn ông của mình đi, tin vào tất cả những gì hắn làm.

Tin tưởng hắn có thể làm tốt mọi thứ.

Diệu Cửu Nhi lại càng không biết nói gì cho phải, cô chỉ có thể bình tĩnh quan sát mọi thứ, trong lòng cô chắc chắn rằng, Triệu Phi Phi và Lâm Lạc Nhi đều là người phụ nữ của Sở U.

Còn bản thân mình là gì?!

Ở đây, có chỗ cho mình nói chuyện sao?!

Sư phụ quả thực xảy ra chuyện lớn, nhưng tất cả các dấu hiệu đều cho thấy rằng, mọi người ..... Không hề hoảng sợ!

Bình Luận (0)
Comment