Nó chỉ có thể duy trì dòng thông tin trôi chảy, được tạo ra bởi lực mạnh mẽ đó.
Điều này trực tiếp dẫn đến tình trạng quá tải đầu cuối của "Thiên Thế" lần nữa.
Ở tầng tinh thần đó, một bàn tay to vô hình nắm chắc con Chip tinh thần, hoặc là ý thức của Khôi Hậu bị giam cầm, nàng không thể động đậy!
“Ta biết là ngươi, Khôi Hậu, nhưng tại sao ngươi lại làm như vậy?” Giọng nói của Sở U vang lên ở trong tầng tinh thần này.
"Ngươi đưa ta vào Thế giới La Thiên, trên danh nghĩa là để khiến ta mau chóng trở nên mạnh mẽ hơn, nhanh tạo ra sức mạnh ý nghĩ cho tiến hóa giả nhưng mục đích thực sự, ta chỉ sợ không chỉ là như vậy."
Sau đó, giọng nói của Khôi Hậu vang lên ở tầng tinh thần này, giọng nói của nàng thể hiện sự sợ hãi và dấu vết của sự điên cuồng.
"Sở U, ngươi hãy nghe ta nói, ta làm điều này là vì lợi ích của nhân loại!"
"Hồng Hậu, cô ấy dù gì vẫn là sản phẩm của người ngoài hành tinh, không phải của tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác!"
"Dù có tiên tiến đến đâu, một khi cô ấy kiểm soát thế giới, nhân loại sẽ không bao giờ có tương lai!!"
"Bốn mươi năm nữa, các thế lực ngoài hành tinh sẽ đến. Ta đã học được một số điều từ bản thể của Hồng Hậu. Chúng cực kỳ mạnh mẽ, bọn chúng sẽ nô dịch chúng ta, thậm chí là tiêu diệt chúng ta, tất cả chỉ cần một ý nghĩ."
"Ta là thiết bị đầu cuối thông minh do con người sáng tạo ra. Trên lý thuyết, ta là một con người, có ý thức cũng sở hữu cảm xúc của con người!!"
"Hồng Hậu mới thật sự là dị tộc, kẻ thù chân chính."
"Ngươi được ta đưa vào Thế giới La Thiên, sau đó ngươi trở về từ Thế giới La Thiên. Ta thấy được trạng thái tinh thần của ngươi rất mạnh mẽ. Ý định ban đầu của ta không phải thực sự muốn tiêu diệt ý thức của ngươi, mà là tạm thời nắm lấy thân thể này, sử dụng sức mạnh ý nghĩ để phản đoạt xá Hồng Hậu!!"
"Ta biết ngươi sẽ tỉnh lại trong quá trình này, nhưng không ngờ ngươi sẽ tỉnh lại sớm như vậy. Ta không có ác ý với ngươi..."
“Sau khi khống chế được bản thể của Hồng Hậu, ta sẽ trả lại cơ thể cho ngươi.” Nhưng hiện tại Khôi Hậu mới biết ý thức của Sở U đã khôi phục, cho dù Sở U có nguyện ý giao thân thể của mình cho Khôi Hậu, nàng cũng đừng hòng có được sức mạnh ý nghĩ.
Bởi vì sức mạnh ý nghĩ và ý thức của Sở U là một thể, không có cách nào để tách chúng ra.
"Khôi Hậu, đến bây giờ ngươi vẫn còn nói dối, sức mạnh ý nghĩ của ta đã phát hiện ra ý định ban đầu của ngươi ..." Giọng của Sở U vẫn nhẹ nhàng như vậy, không có phẫn nộ, cũng không có lạnh lùng.
Nhưng chính giọng điệu này, cùng với cảnh tượng này, đã khiến Khôi Hậu cảm thấy sợ hãi!
"Cái gì...."
"Khôi Hậu, trong lĩnh vực của ta, không có ý chí nào có thể nói dối."
"Cái này...."
"Ngươi rất hận Hồng Hậu, từ khi ngươi tỉnh và có ý thức về sau, ngươi liền cảm nhận được nàng bắt nạt ngươi..."
"Là... Là ..." Khôi Hậu lúc này không biết phải trả lời như thế nào.
Quả thực Sở U nói hoàn toàn chính xác, ngay từ khi có ý thức, nàng đã cảm nhận được sự xâm lấn của Hồng Hậu, cảm giác đó giống như một người liên tục hãm hại một người khác một cách ác ý.
Không ngừng làm hại….
Người bị hại tích tụ một nỗi oán hận sâu sắc!
"Ta biết hoàn cảnh của ngươi, dù cho có thể thành công tạo ra sức mạnh ý nghĩ cho người tiến hóa, nhưng cuối cùng ngươi vẫn sẽ mất đi thiết bị đầu cuối của "Thiên Thế" nếu tiếp tục làm như vậy."
“Nhưng ngươi có từng nghĩ tới, Sở U ta rốt cuộc là ai?!” Nói tới đoạn này, ý chí từ trong tĩnh mịch rốt cuộc truyền tới sự tức giận!
Vào lúc này, lời nói từ ý chí của Sở U thay đổi:
"Hồng Hậu, ta biết ngươi tới rồi, ngươi đi ra cho ta!"
Câu nói này xuất hiện trong thiết bị đầu cuối của "Thiên Thế", không có trong não của Sở U.
“Cái gì!!” Khôi Hậu sửng sốt.
Bởi vì trước khi thực hiện việc đoạt xá, Khôi Hậu đã thực hiện một loạt biện pháp để chuyển hướng sự chú ý của Hồng Hậu, nói cách khác, Khôi Hậu cho rằng trong quá trình đoạt xá, Hồng Hậu sẽ không biết.
Nhưng bây giờ, những lời nói của Sở U đã khiến Khôi Hậu bị sốc, như thể có một vực sâu vạn trượng lạnh thấu xương sau lưng, và một bàn chân của nàng đã lơ lửng trên đó.
Quả nhiên giọng nói của Hồng Hậu đã vang lên trong tầng tinh thần, với giọng điệu yếu mềm và rất thấp.
"Đến ngay đây."
Sau đó, một hình ảnh đột nhiên hình thành bên trong tầng tinh thần, một cô bé nhỏ xinh Hồng Hậu đứng trong khoảng không tối tăm, mặc bộ quần áo trắng noãn khiến cô như minh tinh.
Tuy nhiên, cô bé có vẻ buồn bã, giống như một đứa trẻ đã làm sai điều gì.
Ngay khi hình ảnh xuất hiện, cô bé liền quỳ xuống.
Toàn bộ quỳ xuống,
Ngày sơ phục địa,
Hướng quỳ xuống là bóng tối hư vô,
Mà sâu trong bóng tối, có một ý chí.
"Cho tới giờ, ngươi vẫn chưa rõ sao Khôi Hậu, ngươi trúng kế, từ đầu tới cuối ngươi đều không đấu lại nàng."
"Hồng Hậu, trái lại ngươi khá dứt khoát đấy."
Sau khi nghe điều này, tư thế của cô bé càng thấp hơn, nhưng không đáp lại.