Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1446 - Chương 1446. Thì Ra Cậu Chính Là Đạo Của Tôi 2

Chương 1446. Thì ra cậu chính là đạo của tôi 2 Chương 1446. Thì ra cậu chính là đạo của tôi 2

Đây chính là, tinh thần không lệch đường, chẳng qua chỉ là lạc lối mà thôi.

Có lẽ câu nói trên là không đúng, tóm lại xét về mặt tình cảm mà nói, hắn có hảo cảm với Diệu Cửu Nhi, cũng không ngại cùng đối tượng khác phái có hảo cảm phát sinh những chuyện tình tuyệt vời.

Lúc này, Diệu Cửu Nhi tỏ tình cầu yêu với hắn.

Trong nháy mắt trong lòng hắn cũng ý thức được, nếu bỏ lỡ lần này, về sau nếu hai người lại muốn phát sinh điều gì đó, thì sẽ không có khả năng, mà hắn còn có rất nhiều kế hoạch phải thực hiện.

Trong quá trình thực hiện những kế hoạch đó, thậm chí có thể hắn sẽ quên đi là còn có một người là Diệu Cửu Nhi….

Diệu Cửu Nhi có thể sẽ ở trong quá trình kia, lặng lẽ rời khỏi hắn…..

Một cô gái thích hắn, yêu hắn như vậy, một khi quyết tâm rời khỏi hắn, thì thật là đau khổ và tàn nhẫn biết bao?!

Đương nhiên, đây là hai bên tình nguyện, một bên chịu đánh và một bên cam nguyện bị đánh, không ai sai cả.

“Sư phụ, Cửu Nhi sẽ không trở thành gánh nặng của người!” Giọng nói của Diệu Cửu Nhi lại nhẹ nhàng vang lên.

Mà lúc này, thậm chí trong mắt Diệu Cửu Nhi còn xuất hiện ý cầu khẩn.

“Thật sự, Cửu Nhi sẽ không tranh giành cái gì với các cô ấy cả, Cửu Nhi chỉ thầm muốn trong lòng sư phụ có một chút vị trí dành cho Cửu Nhi, vậy là đủ rồi.”

Trong lòng vô cùng khủng hoảng, không thể tưởng tượng được nếu như sư phụ từ chối mình, thì cuộc sống sau này của mình sẽ vượt qua như thế nào.

Cho tới bây giờ, đều không có đối sách nào tốt để đối phó với chuyện tình cảm, nhất là đối mặt với tình cảm chân thật, luôn thông minh như Diệu Cửu Nhi cũng trở nên ngốc nghếch.

Rời khỏi sư phụ, cuộc sống nhất định là sẽ giống như cái xác không hồn.

Không có linh hồn.

“Sư phụ, người có thể chấp nhận Cửu Nhi không?!”

Lúc này có thể nghe được tiếng động cơ ô tô vang lên, hơn nữa còn đang hướng về phía bên này.

Diệu Cửu Nhi hoàn toàn không để ý đến cái gì khác, hiện tại trong mắt cô chỉ có Sở U.

“Cửu Nhi, xuống xe đi, người phải đợi đã tới, sau khi giải quyết chuyện này, chúng ta sẽ bàn lại, được không.”

Nghe được lời nói của Sở U, lúc này Diệu Cửu Nhi mới chú ý tới tiếng ô tô ở bên ngoài, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, phát hiện là một chiếc xe ô tô màu đen đang tiến đến đây.

Đối với chuyện này, Diệu Cửu Nhi vẫn không có được đáp án, trong lòng vô cùng tò mò, cho nên thoáng cái liền bị dời đi lực chú ý.

Trừng mắt nhìn, đồng thời mím môi, gật đầu, nhẹ giọng nói: “Được.”

Ngay khi Diệu Cửu Nhi chuẩn bị mở cửa xe, thì Sở U đột nhiên giữ lấy tay Diệu Cửu Nhi.

“Chờ đã.”

Trong nháy mắt Diệu Cửu Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc, sự việc dường như có hơi kỳ lạ.

Đúng lúc này, chiếc ô tô màu đen liền chạy vượt qua chỗ xe của Sở U, nhưng chạy được 30m thì chiếc xe này đột nhiên dừng lại.

Diệu Cửu Nhi và Sở U ngồi ở trong xe nhìn chiếc xe kia.

“Có phải người đang đợi là người ở trong chiếc xe đó không?”

“Đúng vậy, có thể xuống xe rồi.”

“Vâng….” Diệu Cửu Nhi hoàn toàn không rõ nguyên nhân, mở cửa xuống xe, Sở U cũng xuống xe.

Chiếc xe ở phía trước đã tắt máy, đồng thời có tiếng mở cửa xe, sau đó từ vị trí ghế lái bước xuống một người đàn ông mặc áo sơ mi.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên, Diệu Cửu Nhi liền nhận ra đối phương là ai!

Cho dù không thấy rõ được mặt mũi của người đàn ông đó, nhưng người này đối với Diệu Cửu Nhi mà nói, là thuộc loại người dù có hóa thành tro cũng có thể nhận ra.

Đúng vậy, người này đúng là Chúng Diệu Tử!

“Diệp Dương Huyễn?!”

Diệu Cửu Nhi mở to hai mắt, đoạn ký ức về cuộc sống tăm tối không ánh mặt trời cùng với nỗi sợ hãi ẩn sâu trong lòng lại mở ra lần nữa.

‘Ầm’ một tiếng, đầu óc Diệu Cửu Nhi trống rỗng, không tự chủ được lùi ra sau hai bước, thậm chí có chút không đứng vững.

Quá đột ngột.

Quá….. sao có thể như vậy.

Trong mắt Diệu Cửu Nhi hiện lên nồng đậm sợ hãi, không có thù hận, bởi vì nỗi sợ hãi còn lớn hơn cả thù giết cha!

“Chúng Diệu Tử!”

Sở U đột nhiên mở miệng, ánh mắt sắc bén lợi hại.

Người đàn ông ở phía trước dường như không chú ý tới sự dị thường ở phía sau, sau khi xuống xe liền đứng đó lấy điện thoại di động ra, không biết đang nhìn cái gì.

Mà lúc này, theo tiếng nói của Sở U vang lên, hình ảnh Hồng Hậu trên màn hình di động đột nhiên biến mất, di động tự động tắt nguồn.

Cùng lúc đó, rõ ràng thân thể Chúng Diệu Tử run lên, giống như bị sợ hãi.

Là một người tiến hóa niệm lực, lại không cảm giác được Sở U và Diệu Cửu Nhi đang ở gần đó, bản thân việc này liền ẩn chứa một sự kỳ quái quỷ dị.

Chúng Diệu Tử đột nhiên xoay người, thấy được Sở U và Diệu Cửu Nhi ở bên kia.

Lúc nhìn thấy Diệu Cửu Nhi, ánh mắt không có gì khác thường,

Nhưng khi nhìn đến Sở U, thì liền giống như bị điện giật, toàn thân căng cứng.

Bình Luận (0)
Comment