Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1459 - Chương 1459. Loli Bày Tỏ 2

Chương 1459. Loli bày tỏ 2 Chương 1459. Loli bày tỏ 2

“Ừm.” Miệng thì ừm một tiếng, giọng điệu có hơi thấp, Bảo Nhi hình như biết được vài chuyện gì đó.

“Anh, chị Lạc Nhi trong trò chơi ngày nào cũng tập luyện dị năng. Em có thể nào lên giường, có hơi khó chịu.” Nói tới đây thì mắt của Bảo Nhi nhìn về phía chiếc giường, cái miệng đáng yêu trề ra.

Sở U lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng Bảo Nhi đã nói ra lời này, lại càng không thích đáng.

Thế là hắn gật đầu, cũng không nói gì, mà thay vào đó là sờ đầu của Bảo Nhi.

Bảo Nhi lúc này mới leo lên chiếc giường lớn, con bé mặc đồ ngủ, dựa vào người của Sở U.

“Chỗ nào khó chịu?”

“Em cũng đang tập luyện dị năng. Hồng Hậu đã lập ra một bộ các khóa đào tạo cho các khả năng. Thật mệt mỏi khi học theo nội dung.”

“Đúng rồi. Hai người Khôi Hậu và Hồng Đồng Đồng có phải …… Bọn họ sẽ biến mất không?” Bảo Nhi vẫn là nói ra vấn đề này.

“Không rõ nữa, phải xem tạo hoá của bọn chúng.”

Lúc này một tay của Bảo Nhi gác lên người của Sở U.

“Anh à, anh nói xem, lúc nào thì anh muốn kết hôn?”

“Hả? Em hỏi vấn đề này làm gì. Ha ha, anh cũng chưa nghĩ tới.” Sở U bật cười.

“Anh à, Bảo Nhi thật ra cho rằng, hoàn cảnh của người tiến hóa như chúng ta thay đổi, kết hôn gì đó làm em cảm thấy có phải, có phải không thích hợp cho người như chúng ta không?”

“Bảo Nhi sao lại nghĩ tới mấy chuyện này, ai nói em nghe vậy.”

“Không ai nói em nghe hết. Tự em nghĩ ra thôi.” Bảo Nhi nhẹ giọng nói, rồi tiếp tục:

“Nếu anh kết hôn thì chắc chắn sẽ có người đau lòng mất.”

Lời nói này của Bảo Nhi khiến Sở U động lòng.

“Anh thương chị Lạc Nhi nhiều hơn hay là chị Phi Phi nhiều hơn?”

“Con bé này nói gì vậy, lẽ nào không được thích Bảo Nhi sao?”

Bảo Nhi ngẩng đầu nhìn Sở U, phát hiện đối phương nửa cười nửa không cười nhìn con bé, lại cúi đầu dựa vào người của Sở U, nhưng âm thanh truyền tới lại có hơi bất mãn.

“Em đã không phải là con bé rồi.”

“Ừm ừm, Bảo Nhi của anh đã là cô gái rồi. Mấy chuyện mà em nói anh cũng chưa nghĩ tới, anh mới bao nhiêu tuổi đâu. Được rồi, anh phải ngủ rồi.”

“Ồ, anh đi ngủ đi. Em dựa vào anh một chút rồi đi.”

“Vậy được rồi.” Hắn vừa nói vừa xoa tóc của Bảo Nhi.

Sau đó quan sát Bảo Nhi vài giây thì nhắm mắt lại.

Sở U ngủ rồi, thật sự tiến vào giấc ngủ đông khôi phục năng lượng sức mạnh ý nghĩ!

Qua một lúc sau, Bảo Nhi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, chỉnh lại tư thế rồi sau đó nhìn Sở U một lúc,

Giơ ngón trỏ lên, sau đó ngón trỏ dựng thẳng lên, đột nhiên có những biến động không gian dữ dội,

Lập tức tia sáng năng lượng của màu nước xanh xuất hiện,

Cách xuất hiện vô cùng đột ngột, cho thấy bản chất hùng vĩ của năng lượng.

Bảo Nhi không sử dụng năng lượng này, nhưng vẫn đang tích tụ năng lượng, năng lượng này dần dần mở rộng ra, nó dao động kịch liệt bên trong.

Có thể thấy được, mồ hôi chảy trên gương mặt nhỏ của Bảo Nhi, dáng vẻ nghiêm túc.

Tinh thần của Bảo Nhi càng ngày càng xuất hiện sự đau đớn, chỉ thấy Bảo Nhi nhẹ nhàng hét lên, hướng nguồn năng lượng khổng lồ trên đầu ngón tay về phía Sở U.

Sau đó năng lượng kỳ dị và băng giá khổng lồ của nước xanh đi vào cơ thể của Sở U.

Không ngừng tiến vào!

Không ngừng khơi dậy tiềm năng của Sở U,

Không sai, Bảo Nhi đang thi triển thần lực thần thông cho Sở U khôi phục “sức mạnh thần thánh”!

Năng lượng lớn như vậy, vẻ mặt của Bảo Nhi có thể nhìn thấy, điều này hình như tiêu hao toàn bộ tinh thần lực của con bé!

Gần như toàn bộ thần lực của lùn trắng 10 sao thông qua một phép: phép thuật phục hồi tự nhiên!

Tuy rằng tác dụng đối với Sở U không lớn, nhưng còn hơn không có gì, mà hiệu quả lần này còn mạnh hơn lần trước!

Sau đó ánh sáng biến mất, Bảo Nhi yếu ớt dựa vào bộ ngực trần trụi của Sở U, vẻ mặt thỏa mãn bất chấp vẻ yếu đuối.

Sau khi yên ổn một lúc, Bảo Nhi nhắm mắt và nói:

“Như vậy thì có thể ngủ chung với anh rồi ……”

“Anh à, lúc trước em nghe Khôi Hậu nói,

Anh có thể …….

Dự đoán tương lai,

Khi nhìn thấy trước tương lai, anh đã thấy em,

Chúng ta còn nảy sinh quan hệ,

Chúng ta,

Còn phát sinh chuyện vi diệu, khắc cốt ghi tâm.”

Miệng của Bảo Nhi vẩu lên, giống như cổ họng.

Cái miệng của Bảo Nhi hơi nhúc nhích, con bé tiếp tục nói:

“Khôi Hậu nói em biết,

Trong tương lai đó, anh rất thương em,

Có phải là thật không?

Lúc đó em nghe vậy thì trong lòng rất là …… vui mừng.

Tuy bây giờ em vẫn chưa hiểu gì là tình yêu,

Nhưng khi lớn thì em sẽ hiểu.”

“Anh à, anh còn nhớ không? Ngày sinh nhật của Bảo Nhi hôm đó, anh đã không thực hiện lời hứa của mình,

Hôm đó anh uống say, Bảo Nhi mong anh có thể ngủ cùng Bảo Nhi.”

“Điều ước thất bại, anh xem giờ phải làm sao đây?”

“Anh, Bảo Nhi hy vọng, ở trong tương lai kia, anh đừng can thiệp vào nó được không? Để nó thuận theo tự nhiên, được không?”

Nói tới đây, ánh mắt của Bảo Nhi cũng không cách nào mở ra, từ từ ngủ thiếp đi.

Sau đó Bảo Nhi cũng không biết,

Tương lai

Sớm đã là thay đổi hoàn toàn!

Bình Luận (0)
Comment