Lúc này, 'Đội bảo vệ bên người' các chiến binh Tà Cơ phát động những đòn tấn công ác liệt tới nó, một lượng lớn kỹ năng tập kích giết trong bóng tối được sử dụng, thanh đao đỏ thoáng hiện, nhưng lại khiến cho thầy tế Đất nước Ma Quỷ choáng váng.
Sở U thậm chí cũng không lùi lại một bước, ngay lập tức nó đã bị hạ gục, không có sự phát cuồng nào cả.
Đoàn đội lại tiếp tục đi tiếp, lúc nhìn thấy ngã ba, Sở U không một chút do dự lựa chọn phía bên trái, và sau đó cũng tiếp tục thắp sáng khung lửa trên con đường này.
Khi Diệu Cửu Nhi quay lại bên cạnh, Sở U khẽ lắc đầu, “Thế lực sau lưng em, sư phụ không hề có hứng thú nào hết ."
“Nhưng khả năng của đồ đệ , sư phụ tuyệt đối đừng xem nhẹ nhé.”
“Không, thế lực lớn sư phụ còn không quan tâm, nếu không thì tôi cũng chẳng có một bộ dáng giống chính phủ này.”
Đôi mắt Diệu Cửu Nhi lóe lên, “ Vậy mục đích chính mà sư phụ chơi trò chơi này là gì? Hoặc là mục tiêu?”
"Là sự vui vẻ!" Sở U bỗng nhiên cười một cái với Diệu Cửu Nhi, đồng thời nháy mắt một cái.
“Sư phụ lại nói đùa rồi, có ai chơi game mà không muốn vui vẻ đâu, mà cuộc sống này cũng như vậy ."
“Sư phụ cũng như vậy, sư phụ cũng không có mục tiêu hay mục đích gì to lớn cả, những vấn đề khó khăn trong cuộc sống, sư phụ cũng không hề tưởng tượng sẽ khó khăn và gian nan như vậy, và những thứ còn lại sư phụ đều có thể ứng phó được.”
“Sư phụ từ trước tới giờ chưa bao giờ gặp việc cần tới sự trợ giúp của người khác sao?”
“Người sao?” Sở U nhẹ nhàng nói ra từ này, trong đầu nghĩ đến tiểu Kiều, nhưng tiểu Kiều không phải người!
“Haha, sư phụ cả đời này cũng không cần sự trợ giúp của ai cả .”
"Sư phụ đời này còn chưa xin trợ giúp từ bất kì ai cả ."
Diệu Cửu Nhi nghe xong thì trên mặt hiện lên một chút mất tự nhiên, trong đôi mắt hiện lên một chút ảm đạm, “Cuộc sống của sư phụ, đồ đệ nhìn thấy rằng đó là một cuộc sống mỹ mãn."
"Cửu Nhi, sư phụ hi vọng quan hệ thầy trò này có thể thuần khiết một chút, ba lạy chín bái của em với tôi, sư phụ với tình nghĩa thầy trò của tôi với em cũng là ... nghiêm túc ."
Hai mắt Diệu Cửu Nhi sáng lên, hơi mở to, mà trong nội tâm lại là mãnh liệt rung động, ngay sau đó thì hơi rũ đôi mắt, có chút mấp máy trong miệng, vẻ mặt khó hiểu .
Đúng lúc này, Sở U mơ hồ nhìn thấy có một cái cửa ở trước mắt, đó chính là cánh cửa của lăng mộ.
“Hãy đi thắp sáng chiếc trụ lửa ở đây đi.”
Khi không khí trở nên hơi ngột ngạt Diệu Cửu Nhi và Đạm Đài Tĩnh Ninh lại chia nhau ra thắp sáng những ngọn lửa nơi đây, sau đó có một tiếng vang kỳ lạ ngạc nhiên vang lên!
Sở U biết, âm thanh kỳ lạ này thể hiện rằng cửa cung ở phía trước mặt đã được mở ra, nhìn như thể là đã bị đóng chặt nhưng thật ra là có thể mở được.
Khi đôi cánh 6 cánh của Sở U đi đến mặt ngoài có hình vẽ khắc dòng chữ như gà bới ở trước cửa cung, chỉ thấy hắn vươn tay ra chống ở phía trên cửa cung, sau đó lại dùng lực, lập tức cửa cung này được đẩy ra.
Bên trong một màu đen kịt, nhưng ở góc nhìn bên phía ba người chơi, lại có một tiếng thở dài lạ lùng có như không có từ bên trong truyền ra.
Đột nhiên tiếng thở dài này lại biến mất.
“Sư phụ.”
Sở U liếc mắt nhìn về phía Diệu Cửu Nhi.
“Đồ đệ vừa nhận được một thông báo, có người ở địa bàn của sư phụ gần ngay bên cạnh nơi giao dịch mở một quán rượu!”
Địa bàn nơi giao dịch chính là một đường phố được mở bởi Sở U bên trong thành phố trung ương phồn thịnh tại Hoa Hạ, đối tượng của nó là tất cả người chơi của bảy nước lớn ở Hoa Hạ, cũng là nơi giao dịch nhiều lợi nhuận nhất trong các nơi giao dịch của Sở U.
Hiện tại mỗi ngày doanh thu đều có mấy chục nghìn đồng vàng, không bao lâu khi được hơn 5 triệu đồng vàng nguồn vốn sẽ phải thu hồi lại .
Đi vào bên trong, "À, đây cũng là cửa hàng của người chơi ở đầu bên kia đường phố nhỉ?" Sở U nói như vậy.
"Không, đây đã là cửa hàng chính thứ tư, thế nhưng ngoài nơi giao dịch của sư phụ ra, ba cửa hàng khác đều là kinh doanh thứ khác, không có người nào cùng sư phụ cạnh tranh cả, người chơi chủ quán bar âm nhạc vừa mới được mở này nghe nói bỏ ra 2,7 triệu đồng vàng."
Nghe tới địa bàn nơi giao dịch, Sở U trong đầu không tự chủ được hiện lên cô gái Nguyệt Tiên Phi, hiện tại chị còn sống tốt chứ?!
Sở U nghĩ như vậy rồi bước đi vào .
"Sư phụ, nơi giao dịch thầy mở bỏ ra bao nhiêu tiền vậy?"
"Có hơn 5 triệu đồng vàng thôi."
"Đắt như vậy sao, còn rất hot nữa ."
Lúc các chiến binh Ma Cơ của Sở U, chiến binh Tà Cơ, Thần Thú Đế Cơ, Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh nối đuôi nhau đi vào cửa cung, trong một sự việc liên quan đến hắn ở hiện thực có tiến triển .
Trong hiện thực, bên trong tòa nhà kiến trúc Tần Hán cổ xưa tại khu vực nào đó ở Trung Quốc 7 người đang ngồi, nam nữ già trẻ đều có.
Xung quanh tòa cung điện tràn ngập không khí đơn độc này, nó được đề phòng cực kỳ nghiêm ngặt, bởi vì đây là một tòa nhà vô cùng vô cùng đặc biệt.
Nhưng tòa nhà đặc biệt này không treo bất cứ bảng hiệu gì, nó cũng không được liệt kê trong danh sách cơ cấu của chính phủ Trung Quốc, chỉ có những tầng lớp cao cấp nòng cốt mới biết được sự tồn tại của nó.
Bên trên nó chỉ có một bảng hiệu, tên là: Thiên Giám Ti An Toàn của Trung Quốc, tên gọi tắt là Thiên Giám.
Lúc này khuôn mặt của 7 người bên trong đều cực kỳ nghiêm túc, ngoại trừ một người có bề ngoài là một cô bé, những người khác tuổi nhỏ nhất cũng khoảng 40 tuổi, nhiều tuổi nhất cũng đã có tóc bạc trắng xóa.
Mặt bàn trước mặt bọn họ trưng bày rất nhiều ảnh chụp và tư liệu, nhìn rất tán loạn.
Một người trung niên đeo kính nhã nhặn ngón tay đặt trên mặt bàn có vài ảnh chụp, nhân vật bên trong những tấm hình kia đều là Ngụy Cửu Đường một thợ chụp ảnh đã chết.
"Hiện tại có thể đưa ra kết luận rằng, người sát hại cả nhà của Ngụy Cửu Đường, là một ..." Nói tới đây, trong đôi mắt nhỏ của người đàn ông hiện lên một sự khó tin, đến bây giờ ông ta vẫn cảm thấy không thể tin được, điều đó làm sao có thể? Không lẽ thế giới sắp loạn hay sao?!
Nói tới đây, ông ta đồng thời còn nhìn về phía một cô bé ngồi đối diện, nhìn bộ dáng của cô khoảng hơn 14-15 tuổi, toàn thân sạch sẽ, chỉ là trong mắt lại có chút bất thường cộng thêm vẻ khẩn trương, giống như đang đề phòng gì đó.