Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 762 - Chương 762. Ha Ha, Cường Hào Chính Là Cường Hào! (2)

Chương 762. Ha ha, cường hào chính là cường hào! (2) Chương 762. Ha ha, cường hào chính là cường hào! (2)

"Không cần truyền thụ làm gì, cách này mọi người sớm muộn cũng biết thôi." Sở U cười nhạt, nhìn xuống trưởng Thiên Sứ Thần Thánh đã hồi phục bình thường, sau đó tiếp tục nói .

"Phương pháp là, tôi trực tiếp phái người của công hội đối địch xây một công hội cấp năm xung quanh cứ điểm ẩn núp, công hội cấp năm có đài truyền tống quân đồng minh, tôi có thể trực tiếp liên minh với họ, lại trong nháy mắt truyền tống tới công hội cấp năm, từ đó nhanh chóng diệt công hội trước mặt đối phương!"

Sở U lắc đầu, biểu cảm trên mặt lạnh lùng: "Dù sao cách này của họ không phòng được tôi!"

Nghe đến đó, mặt của Chiến Hồn Vô Tình đã không còn chút máu, ánh mắt đờ đẫn.

Công hội cấp năm, cần có bao nhiêu đồng vàng và tài nguyên chứ? Xây một công hội cấp năm, sợ là phải tới 700 ngàn đồng vàng và lượng lớn tài nguyên, nếu kỹ năng và kiến trúc của công hội đều đạt tới cấp 5, đồng vàng và tài nguyên còn nhiều hơn.

Nghe cách nói của U Dạ, dường như chuyện này khá tùy ý và đơn giản.

Nội tâm Chiến Hồn Vô Tình cực kỳ lạc lõng, lúc hắn ta vừa biết chuyện này, hắn ta như mở ra một cửa sổ Thượng Đế, nhưng làm sao biết được....

Lúc này trên mặt Chiến Hồn Vô Tình hóa thành nụ cười bất đắc dĩ, sau đó đắng chát nhưng đầy bội phục nói.

"Ha ha, quả nhiên cường hào chính là cường hào a!"

"Về phần giúp họ đánh truyền tống trận, vấn đề này, đúng rồi thành Đông Dương là thành cấp mấy?"

"Là thành trấn cấp 40."

"Vậy 400 ngàn đồng vàng là được, còn nữa phải chờ tôi làm xong hết chuyện trước mắt đã."

"Đại lão, vậy cần bao lâu a?"

"Có lẽ khoảng 3 tiếng nữa." Nói tới chỗ này, Sở U nhìn thoáng qua thời gian.

"Ừm, chắc không thành vấn đề."

"Đúng rồi, sao Dương Quang Thanh Phong không nói với tôi chuyện này?" Sở U lại mở ra thanh bạn tốt, nhìn về phía một avatar, đó chính là lão đại công hội Dương Quang, Dương Quang Thanh Phong.

"Cậu ta có kết bạn tốt với cậu sao? Chuyện này tôi cũng không rõ lắm."

"Vậy để anh ta nói với tôi là được, vậy đi, tôi phải làm việc rồi."

"Được, đại lão cậu làm đi."

Sở U biết, cách làm của công hội Dương Quang là con đường mà nhiều công hội lớn sẽ đi theo, không thể không làm vậy, chắc chắn phải tiêu diệt những thành trấn xung quanh có tính uy hiếp, như vậy mới có thể bảo vệ công hội không bị kẻ địch tập kích bất ngờ, phải có một thời gian chuẩn bị cho sự phòng thủ này.

Có đôi khi kém ngần ấy thời gian mà bỏ lỡ cơ hội tốt a!

Ha ha, chỉ đánh một cái truyền tống trận liền có 400 ngàn đồng vàng, việc làm ăn này có vẻ rất có lời! Sở U lộ ra nụ cười.

"Sư phụ, có chuyện gì vui vậy?" Lúc này Diệu Cửu Nhi cười dịu dàng nói.

"Có mối làm ăn lời, giúp một công hội đánh đổ truyền tống trận một thành trấn."

"Sư phụ còn nhận làm ăn vậy sao?"

"Nói sao nhỉ, có lời sao lại không làm!"

"Hì hì, đồ đệ hiểu rồi, đúng rồi sư phụ, tại sao phải phá hủy truyền tống trận của thành trấn?"

Thế là Sở U kể lại chuyện vừa rồi cho Diệu Cửu Nhi nghe.

"Thì ra là thế, mấy công hội đó đều sợ sư phụ muốn chết, loại suy nghĩ này có thể hiểu được, tiện thể còn có thể tăng thêm thu nhập và thực lực từ những thành trấn chiếm được đó, có rất nhiều chỗ tốt a!"

"Chỗ tốt rất nhiều, con người đều phải hướng đến chỗ tốt mà làm."

"Nhưng tại sao phải phá truyền tống trận chứ? Truyền tống trận là nơi quan trọng sao?"

"Đúng, bởi vì triều đình có thể thông qua truyền tống trận đưa người tới giúp trong nháy mắt."

"A, là vậy sao, vậy triều đình sẽ có cuộc phản công lại không?"

"Đương nhiên là có, chẳng qua là...." Nghĩ tới đây, trong mắt Sở U xuất hiện sự hoài niệm.

"Thế nào?""Được rồi, không có cái gì, có phòng thủ được hay không thì xem thực lực của bọn họ đi." Sở U chỉ là nhớ đến kiếp trước, lúc người chơi có khả năng đánh bại các thành trấn xung quanh, ở Hoa Hạ cũng chân chính bước vào thời kỳ chiến quốc, mỗi một công hội lớn có thể tính là chư hầu của một phương! Chư hầu lớn nhỏ cùng tồn tại bên trong!

Quá nhiều hỗn loạn, nguyên nhân là do triều đình đang cai trị không thể đối phó được, không thể có nhiều binh lực như vậy để ứng phó với tình hình loạn thế.

Tuy nhiên thời kỳ Chiến quốc của người chơi ở kiếp trước là chuyện ba năm sau, mà hiện tại, năm đầu tiên đã manh nha chuyện này!

"Vậy họ còn dám đánh!" Diệu Cửu Nhi cười, đôi mắt lóe lên nói: "Sư phụ a, nếu như đồ đệ bỏ tiền xin người giúp đỡ làm chuyện gì đó, việc này có thể không?"

Sở U quay đầu nhìn về phía Diệu Cửu Nhi, trên mặt có ý cười nhàn nhạt, phối hợp với gương mặt đẹp trai bất phàm của hắn, lộ ra một vẻ đẹp rung động lòng người, Diệu Cửu Nhi lần đầu tiên đối mặt với sư phụ gần như vậy, trong lúc nhất thời không khỏi giật mình.

"Sư phụ muốn nói, đối với một mình em tôi sẽ làm, nhưng đối với thế lực sau lưng em, sư phụ không có hứng thú, nếu như em đại biểu cho thế lực của em, như vậy tất cả đều xuất phát từ lợi ích." Nói tới chỗ này, nụ cười trên mặt hắn xán lạn hơn: "Không sợ em chê cười, có đôi khi đồng vàng không phải thứ khiến sư phụ cân nhắc, giúp hay không giúp trên cơ sở lợi ích, đôi khi phải xem tâm trạng của sư phụ!"

Bình Luận (0)
Comment