Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 945 - Chương 945. Fujiwara, Ngài Muốn Ngâm Mình Không?

Chương 945. Fujiwara, ngài muốn ngâm mình không? Chương 945. Fujiwara, ngài muốn ngâm mình không?

Lúc này miệng của Lý Hạo Vinh đột nhiên mở ra, mở lớn đến mức nghe được cả tiếng khớp xương quai hàm rạn nứt, phát ra những âm thanh rùng rợn.

Lưỡi của hắn chìa ra ngoài, cả khuôn mặt lúc này vặn vẹo biến dạng. Nếu mẹ của Lý Hạo Vinh ở đây chắc hẳn cũng sẽ không thể nhận ra đây là con trai của bà…

Cùng lúc đó, đôi mắt của Sở U tĩnh lặng mà bí ẩn chớp lên xuống với sắc thái kỳ dị.

“AAAAA!!!”

Hắn nhìn thấy lưỡi của Lý Hạo Vinh duỗi ra thẳng tắp, tình huống kia giống như là bị một cái gì đó kéo căng. Nó muốn rút sống cái lưỡi!

‘Pặc!’

Lưỡi của Lý Hạo Vinh đang sống sờ sờ cứ vậy mà bị kéo đứt!

Máu tươi từ trong khoang miệng hắn phun ra, dính đầy trên mặt đất…

Lúc này Sở U đứng dậy cầm máu vết thương ở trên đầu của Lý Hạo Vinh, một khắc sau…

‘Roẹt!’

Sở U xé một góc áo của Lý Hạo Vinh. Hắn lấy phần vải đó bao lấy chiếc lưỡi rồi dùng sức mạnh ý nghĩ vắt khô máu trong chiếc lưỡi, sau đó thì bỏ vào trong túi áo của mình. Tiếp đó từ trên thi thể của Lý Hạo Vinh, Sở U tìm được một chiếc điện thoại, hắn cũng bỏ vào trong túi.

Sở U đi đến bên cạnh người đàn ông Nhật Bản đang bị giam cầm bởi sức mạnh ý nghĩ, hắn đưa tay bắn một phát vào kẻ đó.

‘Pằng!’

Tất cả tiếng động bên trong, bên ngoài đều không thể nghe thấy được, chưa kể hiệu quả cách âm của căn phòng này rất tốt, hơn nữa nó còn bị sức mạnh ý nghĩ của Sở U ngăn cách hoàn toàn, bất kể là tiếng động gì thì cũng không thể truyền ra ngoài được.

Hắn tắt hết tất cả bóng đèn, sửa sang lại quần áo của mình một chút sau đó thì đeo mặt nạ che mặt, chùm mũ áo lên. Sở U bình tĩnh mở cửa. Bên ngoài cửa, quản lý trưởng Nhật Bản đang đứng đợi ở trên hành lang.

Cửa phòng mở không lớn lắm, Sở U lấy cơ thể mình ngăn chặn tầm nhìn khiến cho đối phương không thể nhìn thấy hết bên trong, với lại căn phòng vốn dĩ nhìn rất tăm tối, vì thế vị quản lý trưởng Nhật Bản này không hề có chút nghi ngờ nào.

“Ngài Fujiwara, bọn họ không làm khó ngài chứ?” Nhìn thấy Sở U đi ra, vị trưởng quản lý này liền bày ra bộ dạng tươi cười thân thiện.

“Không có, hắn chỉ là muốn hỏi tôi có thể bán Miyamizu Nanaha cho hắn được hay không thôi, nhưng mà tôi từ chối rồi, dĩ nhiên là tôi với người đó đã trò chuyện rất vui vẻ, việc này khiến quản lý trưởng phải đợi lâu rồi, thật phiền ngài quá.”

“Không có không có, mời ngài đi theo tôi.”

Sau đó, quản lý trưởng đích thân dẫn người xuống dưới. Khi Sở U đi ra ngoài, hắn liền thấy một chiếc xe thương vụ cao cấp bảy chỗ ngồi màu đen mới toanh đang đậu ở chỗ này. Từ vẻ bề ngoài có thể nhìn ra được đây là một chiếc xe có giá trị không hề nhỏ.

“Miyamizu Nanaha tôi đã để ở trong xe, mà chiếc xe này cũng sẽ giao lại cho ngài Fujiwara.”

“Cảm ơn ý tốt của quản lý trưởng.” Nói tới đây, tiếng chuông điện thoại của Lý Hạo Vinh trong túi áo của Sở U vang lên.

“Vậy tôi đi đây.”

“Vâng, chúc ngài đi đường bình an vô sự.”

Mở cửa xe ra, Sở U ngồi vào vị trí tay lái. Lúc này Tiểu Kiều đã không chế hoàn toàn hệ thống ECU của chiếc xe, toàn bộ thiết bị định vị vệ tinh GPS đều đã được gắn ẩn. Cùng lúc đó Sở U cho khởi động xe, hắn lấy chiếc điện thoại của Lý Hạo Vinh ra, vẫy tay với quản lý trưởng rồi nghênh ngang mà rời đi.

Khi xe đã chạy ổn định trên đường, Sở U tháo mặt nạ tiện tay ném sang một bên, đồng thời mở miệng nói: “Tiểu Kiều, cô hãy phỏng theo giọng nói của Lý Hạo Vinh, tôi sẽ kết nối.”

Tiểu Kiều: “Ừm.”

Ngay sau đó Sở U tiếp nhận cuộc gọi đến.

“Fujiwara Kenji lái xe bỏ đi rồi, có cần đuổi theo động thủ không?”

Tiểu Kiều: “Không cần, hủy bỏ kế hoạch ban đầu.”

“À… Được.”

Tên của Sở U dưới thân phận người Nhật Bản là Fujiwara Kenji!

Cúp điện thoại, Sở U quay người nhìn vào chiếc quan tài thủy tinh ở phía sau, miệng nở nụ cười.

“Tiểu Kiều, cô muốn đến chỗ của Tsukino Yui à?”

Tiểu Kiều: “Cậu có thể không đi.”

“Ừ, đi thôi.”

Trong cùng ngày lại phải giết thêm một cô nàng Nhật Bản nữa, cuộc sống này còn có cái gì mình chưa thử nghiệm qua đây, thả lỏng thả lỏng nào…

Cơ mà hôm nay cũng đã phóng thích cho 2 con người rồi đấy chứ…

“Đúng rồi, có cách nào có thể dùng lưỡi của Lý Hạo Vinh liên lạc cho người nhà của hắn không?”

“Có thể.”

Qua một lúc, chiếc xe thương vụ cao cấp dừng ở bên cạnh một tòa văn phòng cao lớn. Sở U chỉ nhìn thấy một người đàn ông đang đứng ở đấy, hắn hạ cửa sổ xe xuống, bọc kín chiếc lưỡi của Lý Hạo Vinh rồi giao cho đối phương.

Người đàn ông này biểu lộ dáng vẻ tươi cười có phần không được tự nhiên, nếu là người bình thường thì sẽ không thể cảm nhận được. Sau khi nhận lấy đồ vật kia thì người đó xoay người rời đi, cả quá trình chẳng hề nói một câu.

Nhưng Sở U biết, đó là một người máy, nó đã bị Tiểu Kiều điều khiển để tiến hành nhắn tin xuyên quốc gia…

Thời gian: 11 giờ 5 phút tối. Địa điểm: Phòng 1404, khách sạn 5 sao XX.

Sở U xuất hiện ở căn phòng đó, lúc này áo choàng đã biến mất để lộ ra quần áo ban đầu.

Mà trong phòng còn có thêm một người nữa, ừm, cô ta chính là người Tiểu Kiều đã sắp xếp – Tsukino Yui. Tất nhiên là Tsukino Yui không biết đây là do Tiểu Kiều ở sau lưng cô bày ra. Sở U lấy thân phận người Nhật Bản liên lạc cho Tsukino Yui, cùng cô nói chuyện phiếm.

Nhưng Tsukino Yui nhận ra được, đối tượng đang cùng cô nói chuyện phiếm chính là người đàn ông ở trước mắt này!

Lúc này Tsukino Yui mặc một bộ kimono có hoa văn cánh hoa màu xanh đậm. Mái tóc đen nhánh óng ả của cô vô cùng sạch sẽ và mềm mại. Cô ngoan ngoãn quỳ gối trên chiếc chiếu tatami, hai tay đặt ở dưới bụng, cả người ưỡn thẳng tắp. Ở trước mặt cô để một chiếc điện thoại và một chiếc gương.

Nhìn thấy Sở U tiến đến, Tsukino Yui lập tức đứng dậy. Trong mắt cô có vài phần căng thẳng, bởi vì đêm nay là một đêm vô cùng đặc biệt.

“Fujiwara, ngài đến rồi.”

“Đúng vậy.” Ở trên đường đi, Sở U đã biết hết tất cả. Tiểu Kiểu đã đem nội dung của cuộc nói chuyện trước đó nói cho Sở U biết.

Ừm, 100 ngàn yên đổi lấy tấm thân trinh nữ của cô gái này. Đương nhiên tiền chỉ là một chuyện, chủ yếu là vì Tsukino Yui rất có cảm tình với Sở U. Cô nguyện ý trao trinh tiết của mình cho người đàn ông này. Đấy mới là nguyên nhân chính!

“Ở chỗ kia ngài có mua được đồ mình thích không?’

“Ừ…” Lúc này Sở U đi đến bên cạnh Tsukino Yui, đôi mắt bình tĩnh không có chút gợn sóng. Giờ phút này, hắn đặt tay lên bờ vai của Tsukino Yui nhẹ nhàng xoa bóp.

Sau một khắc, bàn tay hắn rời đến gương mặt thanh tú của đối phương, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Ưm…” Tsukino Yui yêu kiều ưm lên một tiếng, trong mắt có chút hồi hộp không biết phải làm sao, “Không nói lời nào sao...”

Tsukino Yui lúc này lộ rõ bộ dạng vô cùng hoang mang. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, e thẹn nói: “Ngài… Ngài có thể bỏ khẩu trang ra không?”

“Tự cô làm đi.”

Vậy là Tsukino Yui bèn mang theo tâm trạng thấp thỏm không yên, duỗi bàn tay xinh đẹp nhẹ nhàng gỡ khẩu trang của người đàn ông kia xuống.

Khuôn mặt điển trai của Sở U hiện ra trong tầm mắt đối phương.

Kỳ lạ là Tsukino Yui không có bất cứ biểu hiện khác thường nào. Giống như cô đã biết diện mạo thật sự của Fujiwara vốn dĩ chính là Sở U vậy!

Nếu vậy hẳn là tổ chức ngầm đã có những thông tin về Fujiwara, cùng với thông tin Lý Hạo Vinh đã nhìn thấy những tấm ảnh có liên quan đến Fujiwara. Vậy tại sao tấm ảnh đó với tấm ảnh Tsukino Yui xem lại không cùng một người?

Không cùng một người, nhưng lại cùng một thân phận!

Bọn họ khiến cho con người ỷ lại, tin tưởng rằng chính họ sẽ sáng tạo ra hệ thống thông minh. Một khi nó phản tác dụng với chính bản thân con người thì nó sẽ dẫn đến tai họa thảm khốc!

Sau đó Tsukino Yui vén mũ áo của Sở U xuống, lúc này cô nhìn thấy trên tai hắn đeo chiếc tai nghe không dây cao cấp.

“Tại sao cô lại mặc kimono?”

“Bởi vì đây là…Nghi thức trưởng thành… của Yui!”

“Phải rồi, phía sau gian phòng có suối nước nóng. Fujiwara, ngài có muốn ngâm mình không?”

Bình Luận (0)
Comment