S.c.i. Mê Án Tập

Chương 291

Trên mặt giấy A4 trắng tinh, dòng chữ đen hiện lên rất rõ ràng, không phải là lời nguyền độc ác nào, cũng không phải lời tỏ tình điên cuồng gì, mà là...

... những con số rất đơn giản, những con số dùng tiếng Trung viết ra thành chữ.

Cả ba phong thư Triển Chiêu đều dựa theo ngày mà mở ra, trên phong thư thứ nhất là “Ngày thứ chín trăm bảy mươi hai.” Phong thư thứ hai là, “Ngày thứ chính trăm bảy mươi ba.” Phong thư thứ ba là, “Ngày thứ chính trăm bảy mươi bốn”…

“Hắn đang đếm sao?”Lý Dĩnh ném phong thư ra xa, “Thật biến thái a, đống số này có ý nghĩa gì a? Số ngày hắn nhìn chòng chọc vào Triệu Trinh hay là cái gì khác?”

Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu, Triển Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu, “Tin tức có trong tay quá ít, tốt nhất là cứ mang hết thư về tỉ mỉ phân tích một chút, mới mới có thể điều tra rõ nguyên nhân.”

“Được.”Lý Dĩnh gật đầu, “Những thứ này hai người cứ cầm trước đi, ngày mai tôi nhờ người đưa thư cùng video ghi hình mấy buổi biểu diễn của Triệu Trinh gần đây, bản ghi chép về lượt người đi lại cùng với tư liệu về những nhân viên đã tiếp xúc qua đến cảnh cục cho.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều sửng sốt, “Thông tin hoàn chỉnh vậy? Cứ như tình báo viên chuyên nghiệp á.”

“Ha hả.”Lý Dĩnh hơi đắc ý cười cười, “Tôi trước đây đi theo toàn mỹ nữ quyến rũ muốn chết, người như thế biến thái đi theo có đến trăm ngàn ấy chứ, bởi vậy tôi có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú nha!” Nói xong, nhướn nhướn mày, “Sau khi tóm được biến thái kia, lão nương muốn đích thân phế hắn! Để hắn sống lại tiếp tục gây hoạ.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, quả nhiên là người đại diện át chủ bài, hảo có khí phách a.

Biểu diễn của Triệu Trinh rất thành công, tiết mục ảo thuật kết thúc, đợt biểu diễn lưu động của hắn cũng kết thúc luôn.

Sau khi màn lớn hạ xuống, Triệu Trinh cảm thấy toàn thân như nhũn ra, mệt mỏi quá a!

Ngay lúc vô cùng mệt mỏi, Triệu Trinh đột nhiên nghe được phía sau truyền đến một giọng nói rất quen thuộc, “Trinh.”

Triệu Trinh quay đầu lại, quả nhiên, thấy Bạch Trì phóng tới, “Đặc sắc nha!”

Triệu Trinh vừa nhìn thấy Bạch Trì, liền cảm thấy tinh thần leo thang, rốt cục có thể có một năm nghỉ ngơi hoàn toàn, có thể cùng Bạch Trì hảo hảo đi chơi, tuy rằng cậu nhóc cũng bề bộn nhiều việc… Triệu Trinh trước đã bắt đầu lo lắng, lúc không làm đợt biểu diễn tầm cỡ, thì tham gia một vài buổi biểu diễn nhỏ. Đợi hai năm hợp đồng kết thúc thì về hưu, dù gì tiền gửi ngân hàng của hắn cũng đủ để hắn cùng Bạch Trì nằm nhà khoái hoạt mấy đời, thế nhưng vấn đề là Trì Trì không chịu để hắn nuôi, mỗi ngày đều luôn bận bận rộn rộn.

Lần này Bạch Cẩm Đường cùng hắn ký hợp đồng này, đơn giản là muốn cho hắn một không gian an toàn và tự do, căn bản không cần hắn kiếm ra tiền, nếu không, làm gì có chuyện được nghỉ ngơi nguyên một năm tròn.

“Trì Trì.”Triệu Trinh ôm lấy Bạch Trì, “Mệt mỏi quá nga.”

“Mệt a?”Bạch Trì có chút thương tiếc, lát nữa hay là để Trinh ăn cơm rồi ngủ một giấc, sau đó hẵng để hai anh hỏi chuyển hắn nhỉ.

Bất quá mỗi lần biểu diễn kết thúc, Triệu Trinh sẽ lười biếng nằm trên giường ngủ tròn ba ngày, đoạn thời gian này cơm phải đưa đến tận miệng mới ăn, không thì thà rằng chịu đói mà ngủ, cũng không có biện pháp, ai kêu hắn từ nhỏ đã là đại thiếu gia.

Bạch Trì lôi kéo Triệu Trinh trở về hậu trường, thì thấy Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đang cùng Lý Dĩnh từ trong phòng nghỉ đi ra.

“Anh.”Bạch Trì chào Triển Chiêu bọn họ.

Triệu Trinh vừa thấy Triển Chiêu cầm một túi văn kiện, thì hơi nhíu nhíu mày, liếc sang Lý Dĩnh.

Lý Dĩnh cười lại với hắn, Bạch Trì nhìn mọi người, hỏi, “Làm sao vậy?”

“Không có gì.”Triệu Trinh sờ sờ đầu cậu, “Tốt lắm a, tìm một chỗ ăn cơm đi.”

“Đúng nga, tôi có một thứ tốt! Bạch lão bản rất hào phóng nha.”Lý Dĩnh từ trong túi lấy ra hai cái thẻ vàng, “Thẻ vip của Mỹ Thực Thành nga, một cái là phòng lớn một cái là phòng nhỏ, tất cả nhân viên đều có thể vào, tha hồ xài nga!”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, Triệu Trinh đi tới bên sô pha ngồi xuống, nhân viên liền chạy tới tháo trang sức chỉnh lý này nọ cho hắn, Triệu Trinh hỏi, “Sao hai người lại tới đây? Nga, đúng rồi, hôm nay là ngày Bạch đại ca với Công Tôn kết hôn được một năm.”

“Có một số việc muốn hỏi kiến thức chuyên nghiệp của cậu.”Triển Chiêu giảo hoạt cười cười.

Triệu Trinh hơi sửng sốt, rồi lập tức minh bạch, gật đầu, “Nga… Vậy cùng đi ăn cơm đi.”Nói rồi, ôm lấy Bạch Trì cọ tới cọ lui, “Anh rất đói a.”

Lúc này, Lisbon cùng tiểu sư tử đến góp vui cũng được nhân viên dẫn tới.

Lisbon vừa nhìn thấy Bạch Trì liền vọt tới cọ a cọ, tiểu sư tử thì hướng về phía Triển Chiêu phóng qua, Triển Chiêu liền đưa tay ôm lấy nó.

“Vậy cùng đi đi.”Lý Dĩnh cười nói, “Tôi đi lấy xe.”

Sau đó, mọi người vô cùng náo nhiệt dắt nhau đến khách sạn 5 sao của Bạch Cẩm Đường ở thành phố S để hưởng mỹ vị.

Một phòng lớn giành cho toàn bộ nhân viên, mọi người cùng nhau hợp tác đã lâu tình cảm đều thâm hậu, hôm nay rốt cục cũng kết thúc chuyến lưu diễn nửa năm, đương nhiên muốn ăn mừng một chút rồi về nhà nghỉ ngơi. Bạch Cẩm Đường từ trước đến nay đều rộng rãi, lần này tất nhiên tiền thưởng nhiều hơn, hơn nữa đồ ăn mỹ vị có thể tùy tiện ăn, một đoàn người trong gian phòng ầm ĩ náo nhiệt vô cùng.

Triệu Trinh cùng Lý Dĩnh ở hai chai sâm banh để cùng nhau chúc mừng, rồi nhanh chóng rút lui.

Tới căn phòng nhỏ sát vách, đồ ăn cũng đã được mang lên đây.

Triệu Trinh tới bên Bạch Trì ngồi xuống, Bạch Trì liền bưng một chén canh qua, “Anh sao chưa ăn gì lại đi uống rượu a, không sợ đau dạ dày à.”

Triệu Trinh cười cười, nhấc bát lên uống canh, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường ở một bên cũng bưng bát uống luôn, hai người nhìn nhìn nhau, Triệu Trinh vẻ mặt mệt mỏi thế, hiện tại quấy rối hắn không biết có ổn hay không.

Triệu Trinh ăn vào vài thứ, tinh thần tốt lên không ít, Lisbon cùng tiểu sư tử ở một bên gặm hai khối thịt bò một lớn một nhỏ.

Triệu Trinh liếc Ngọc Đường cùng Triển Chiêu, “Muốn cố vấn gì a?” Nói rồi, không quên trêu chọc, “Tôi phát hiện phạm nhân gần đây SCI các anh bắt đều siêu cấp có tài nha, còn có thể tự mình tạo ra trò ảo thuật, lần trước cái kẻ nhảy lầu kia, không ngờ lại có thể dùng một đạo cụ cao cấp thế.”

“Lần này lại càng cao cấp hơn.”Triển Chiêu nói, “U linh xuất hiện đó.”

“Khụ khụ.”Triệu Trinh đang uống canh thì một ngụm phun ra, ho khan không ngừng.

Bạch Trì ở một bên đưa khăn cho hắn, vừa nói, “Thực sự nga, bọn em còn xem video, một cô gái lên xe, rồi đột nhiên không thấy tăm hơi.”

“Video đâu?”Triệu Trinh dùng khăn tay lau miệng.

Triển Chiêu đem máy tính vừa cầm trên xe xuống mở ra, giao cho Triệu Trinh.

Triệu Trinh chăm chú nhìn đoạn video nọ.

Lý Dĩnh hiếu kỳ, cũng đi qua, đứng ở phía sau Triệu Trinh nhìn.

Lúc cô gái kia biến mất, Lý Dĩnh vội kêu lên, “A! Thực sự không thấy a!”

Triệu Trinh cũng nhíu mày, đến đoạn tai nạn xe cộ xảy ra làm màn hình rung lắc dữ dội, Triệu Trinh đột nhiên dừng đoạn video lại.

“Nhìn ở đây!”Triệu Trinh nói, đưa tay chỉ chỉ hình ảnh trong video, “Nhìn nè!”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường chạy qua nhìn, chỉ thấy chỗ Triệu Trinh chỉ vào, là vị trí của cửa xe.

“Cái gì?”Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường có chút khẩn trương.

“Trên cửa xe có cái bóng!”Triệu Trinh nghiêm túc nói, “Bóng của cô gái kia!”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, đúng vậy, lúc này, cô gái còn ngồi ở trong xe a, bên ngoài đen kịt một mảnh, cửa xe lúc này như một cái gương, phản chiếu bóng người ngồi bên trong là rất bình thường a.

“Trinh.”Bạch Trì chọc chọc Triệu Trinh, hỏi, “Cái bóng kia, nói lên cái gì a?”

Triệu Trinh nhíu mày, nhìn mọi người một chút, “Mọi người không rõ?”

Bạch Trì lắc đầu, Bạch Ngọc Đường cũng lắc đầu nhìn Triển Chiêu, Triển Chiêu cũng thành thật lắc đầu, anh từ trước đến nay rất tự tin rằng mình thông minh, nhưng lần này thực sự là hoàn toàn không rõ.

“Nói rõ cái gì a?”Lý Dĩnh cũng cảm thấy buồn bực, giục Triệu Trinh, “Nói mau nha, không được thừa nước đục thả câu a.”

“Chậc.”Triệu Trinh nói, “Cô ta không phải u linh sao? U linh sao có thể có bóng? Nên suy ra, cô ta không phải u linh!”



Triệu Trinh nói xong, mọi người trầm mặc.

Bạch Trì xấu hổ quay qua ăn rau, cái này nhìn vậy mà ăn thật ngon nga.

Triệu Trinh nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, chỉ thấy hai người này thần sắc vô cùng phức tạp, tựa hồ đều có chút kích động muốn tẩn ình một trận.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đích xác muốn đập hắn, hại bọn họ tâm tình lên cao như vậy lại đột ngột ngã xuống, thay đổi rất nhanh có hại cho thân thể nha!

Lý Dĩnh phía sau cũng kèn kẹt nghiến răng, “Cậu gần đây hết sức dễ ghét nha, nói chuyện đứng đắn chút đi!”

Triệu Trinh thở dài nhún vai, “Sao không có khiếu hài hước gì cả a?” Rồi ấn cho đoạn video tiếp tục chạy.

“Thế nào?”Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu hỏi, “Ảo thuật có thể làm được không?”

“Ảo thuật cái gì cũng có thể làm.”Triệu chính cười cười, vừa gắp đồ ăn vừa nói, “Các anh muốn tôi đem mặt trời biến mất cũng được, bất quá, ảo thuật là nghệ thuật lừa dối năm giác quan của con người, cái này nếu nói là trò ảo thuật nào đó, không bằng gọi nó là… ừm …”Triệu Trinh tựa hồ đang lựa chọn từ ngữ, một lát sau mới nói, “… kiểu như là, bịa đặt chứng cứ xác thực.”

“Cậu nghĩ đoạn video này là giả?”Triển Chiêu hỏi.

Triệu Trinh gật đầu, “Tôi thấy cái này khá giả tạo.”

“Thế nhưng…”Bạch Ngọc Đường nói, “Tài xế cùng xe đều là lựa chọn ngẫu nhiên, khả năng giả mạo có cao không?”

“Ừm, ảo thuật là một loại nghệ thuật, mánh khoé bịp người là một thứ vô lại gì đó.”Triệu Trinh nhấp một ngụm sâm banh, “Thường thì thẩm mỹ rất khác nhau, … ít nhất … cái này tôi chẳng thấy chút thẩm mỹ nào cả.”

“Mục đích chủ yếu của hung thủ là muốn dọa người.”Triển Chiêu nói, “Có biện pháp phá giải thủ pháp của hung thủ không? Nếu như có cách phá giải, vậy có được đầu mối trọng yếu rồi.”

“Ừm.”Triệu Trinh gật đầu, nhìn hai người một chút hỏi, “Còn video nào khác không? Có thể phân tích sâu hơn một chút.”

“Ách…”Bạch Ngọc Đường nhíu mày, “Đội giao thông chỉ quay được một cái này.”

“Di?”Triển Chiêu nghe đến đó, bỗng nhiên vươn tay vuốt cằm, “Nói như vậy, có chút cổ quái a.”

“Hử?” Mọi người quay lại nhìn anh, “Cổ quái chỗ nào?”

“Cũng chỉ có một đoạn video a.”Triển Chiêu lẩm bẩm, “Vậy đúng rồi a, đổi một đoạn video khác so với làm thực sự làm ảo thuật đơn giản hơn nhiều a.”

Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu, “Miêu Nhi …”

“Có khi nào chúng ta đang làm sự tình phức tạp lên không?”Triển Chiêu suy nghĩ một chút, nói, “Nếu như nói, tài xế taxi là đối tượng của âm mưu lần này, như vậy mỗi một lần hành động đều nhằm vào một người tài xế, để bọn họ gây ra tai nạn xe cộ, mọi người đối với việc này bất quá cũng chỉ nửa ngờ nửa tin. Có thể nghĩ đây là ảo giác của người tài xế, có thể sẽ nghĩ là có người trò đùa dai, thời buổi này rồi, gặp phải loại chuyện này rất ít người tin tưởng là do ma quỷ, đều sẽ đi tìm một nguyên lý khoa học nào đó để giải thích. Mà đoạn video này, đã đem sự thật phóng đại lên, biến thành sử dụng thực tế để chứng minh toàn bộ âm mưu, sau đó âm mưu đó thực sự làm mọi người hoảng sợ, mọi người đều tự giác đem cái âm mưu đó cùng sự thực liên hệ với nhau, Vì vậy, càng ngày càng nhiều người tham gia vào, âm mưu rất nhanh biến thành sự thực, sự thực lại dần dần bị người quên lãng, biến thành âm mưu.”

Bạch Trì bị quay cho rối mòng mòng, Lý Dĩnh cũng thấy chóng mặt, liền hỏi, “Cái kia, có thể nói rõ hơn chút không? Tốt nhất là đơn giản đi tí.”

Triển Chiêu nheo mắt, chợt nghe Bạch Ngọc Đường chen ngang, “Ý của Miêu Nhi là, chỉ cần chế được cái video kia, thì tất cả mọi người đều tin u linh đã xuất hiện.”

Triệu Trinh Bạch Trì cùng Lý Dĩnh gật đầu ―― đã hiểu!

“Truyền thông lúc đó sẽ đua nhau đăng tin, thậm chí làm quá mọi chuyện lên … việc này kỳ thực ẩn chứa rất nhiều vấn đề!”Triển Chiêu nói, “Ý đồ của tên này còn chưa rõ, bởi vì lấy hành vi hiện tại suy ra, có thể đạt được rất nhiều mục đích, hung thủ chân chính hiện tại khẳng định rất sốt ruột, đang đợi cảnh sát bất lực, đồn đãi bay đầy trời, sau đó sẽ bạo phát vào một ngày nào đó, hắn rất mong đợi loại hỗn loạn cùng kích thích này.”

“Việc này” Lý Dĩnh đột nhiên nhấc tay đề xuất, “Các anh thực sự không nghĩ tới chuyện thực sự là u linh làm sao? Cũng không có chứng cứ gì chứng minh u linh không tồn tại a.”

“U linh sẽ không nhàm chán như vậy đâu.”Triệu Trinh cười cười, “Chỉ có con người mới có thể nghĩ ra loại chuyện không thú vị này.”Nói xong, nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, “Án tử này có vẻ rất nan giải nha, chuyên tâm tra đi, không thì càng ngày càng nhiều tài xế cùng người đi đường gặp chuyện không may đó, những chuyện khác cứ dẹp qua một bên đi.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, Triệu Trinh hình như không muốn bọn họ tra chuyện thư nặc danh kia.

“Chuyện gì khác cơ?”Bạch Trì không hiểu nhìn sang Triệu Trinh.

Triệu Trinh khẽ cười, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói, “Ví dụ như chuyện trên giường chuyện phòng the các loại á.”

Bạch Trì đỏ mặt, trợn mắt liếc Triệu Trinh, Triệu Trinh khẽ nhếch miệng cười.

Lúc này, mọi người chăm chú ăn, vừa ăn, Triệu Trinh vừa xem đi xem lại đoạn video kia, chuẩn bị nghỉ ngơi hai ngày sau, sẽ hảo hảo nghiên cứu một chút, cái này cũng khá thú vị đó.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, quyết định đổi góc độ điều tra, chờ đến ngày mai, đi gặp những tài xế bị hại, hảo hảo điều tra.
Bình Luận (0)
Comment