Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 468

Editor: Quỷ Quỷ

Cố Mạc làm việc xong xuôi, liền nắm tay Tiếu Nhiễm rời khỏi văn phòng.

“Cố tổng giám đốc, sớm như vậy anh đã xuống dưới, không sợ sẽ làm nhân viên đau đầu sao?” Tiếu Nhiễm chỉ vào các thư ký đang vùi đầu làm việc, cười hỏi.

“Bọn họ còn chưa kết hôn, không như anh phải chăm sóc vợ.” Cố Mạc cười, đưa Tiếu Nhiễm vào thang máy, dõng dạc nói.

“Ngay cả chủ nhật anh cũng bắt người ta tăng ca, anh chính là đầu sỏ làm bọn họ không thể kết hôn.” Tiếu Nhiễm nhéo thắt lưng Cố Mạc một cái, đáng yêu nói.

“Không còn cách nào khác. Công ty đang trên đà phát triển, công việc rất nhiều, tăng ca là chuyện bình thường.” Cố Mạc nhún vai, một chút cũng không tự biết mình sai,”Anh đã tăng lương làm thêm gấp 3 cho họ rồi.”

“Em biết anh đối đãi với nhân viên rất tốt. Nhưng lạ làm người ta không lấy được chồng, chậm trễ đại sự của đời người!”

“Mới vậy mà đã suy nghĩ cho nhân viên của anh rồi. Anh thấy chức nữ chủ nhân rất xứng với em!” Cố Mạc nhéo nhéo hai má Tiếu Nhiễm, yêu chiều cười nói.

“Dĩ nhiên rồi! Em là ai chứ?” Tiếu Nhiễm kiêu ngạo hất cằm.

“Là vợ bé nhỏ của anh!” Cố Mạc ôm lấy Tiếu Nhiễm, đi ra khỏi thang máy.

“Chúng ta đi chỗ nào chơi bây giờ?” Tiếu Nhiễm ngồi vào chiếc Maybach liền hưng phấn hỏi.

Cố Mạc giúp Tiếu Nhiễm thắt dây an toàn xong, nhẹ nhàng xoa đầu cô một chút:”Em muốn đi đâu chơi?”

“Hoan Nhạc Cốc! Em muốn chơ tàu lượn siêu tốc!” Tiếu Nhiễm hứng trí ngang nhiên nói. Đã lâu không được ra vườn hoa công viên chơi, cô cảm thấy tâm hồn cứ như già đi. Trước kia cô cũng rất ham chơi, mấy tháng gần đây hôm nào cũng ở nhà.

“Hoan Nhạc cốc?” CỐ Mạc chỉ vào quần áo của hai người, cười hỏi:”Em mặc Channel mà cũng ngồi được tàu lượn siêu tốc sao?”

“Không được sao? Ai quy định không thể mặc Armani, Channel vào Hoan Nhạc Cốc?” Tiếu Nhiễm hồn nhiên nói.

“Thôi được!” Cố Mạc chỉ có thể thỏa hiệp, khởi động xe phi đến Hoan Nhạc Cốc.

Đến Hoan Nhạc Cốc, bọn họ trai tài gái sắc thu hút rất nhiều ánh nhìn. Nếu không phải lúc Cố Mạc xuống xe đeo kính đen, chỉ e mọi người sẽ nhận ra họ chính là nam nữ nhân vật chính của các tin tức giải trí.

“Em ngồi được tàu lượn siêu tốc sao? Không sợ à?” Cố Mạc đang mua vé, nghiêm túc hỏi.

“Không cần chuẩn bị tâm lý, nhảy dù em còn không sợ.” Tiếu Nhiễm cầm xấp vé Cố Mạc vừa mua lên che mặt, cười nói.

“Tàu lượn siêu tốc nhìn có vẻ an toàn nhưng cũng tồn tại tai họa ngầm, không cẩn thận em có thể vị gãy cổ.” Cố Mạc nhìn thoáng qua đám người đang chơi, nghe thấy tiếng thét chói tai, cau mày nói:”Hay chúng ta chơi đâm xe nhé!”

“Chú!” Tiếu Nhiễm bất mãn lớn tiếng phản đối.”Em đã chơi rất nhiều lần rồi! Ok?”

Cố Mạc nghe Tiếu Nhiễm năn nỉ, mãi mới mua vé, đưa cô ngồi vào tàu lượn. Khi bọn họ an vị rồi, anh vẫn lo lắng kiểm tra giúp cô, chỉ sợ có chỗ nào sơ sót, đến lúc đó cô sẽ bị rơi xuống từ không trung.

“Cố Mạc, anh đừng lo lắng quá! Không việc gì đâu! Anh yên tâm!” Tiếu Nhiễm làm dấu tay OK về phía Cố mạc, cười trấn an anh.

“HÌnh như anh già thật rồi.” Cố Mạc bỏ kính đen xuống, nhét vào túi, căng thẳng chờ đợi xuất phát.

Lúc tàu lượn siêu tốc bắt đầu khởi động, Cố Mạc nắm tay Tiếu Nhiễm thật chặt, dường như sợ nếu buông lỏng Tiếu Nhiễm sẽ ngã xuống.

Khi tàu lượn đã trở lại vạch xuất phát rồi anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt không hê tái nhợt chút nào.

“Tay của em đều bị anh nắm đế tím tái rồi.” Tiếu Nhiễm nhảy xuống từ tàu lượn, đưa tay lên trước mặt Cố Mạc, bất mãn nói.

“Để anh thổi cho em.” Cố Mạc không vì mình giải thích, chỉ cầm bàn tay Tiếu Nhiễm vừa thổi vừa xoa.
Bình Luận (0)
Comment