Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Chương 71

Tưởng Viễn Chu liếc nhìn Hứa Tình Thâm một cái rồi dứt khoát dời tầm mắt sang chỗ khác, "em lên lầu trước đi."

Hứa Tình Thâm xoay người bước lên lầu. Tưởng Viễn Chu ra hiệu bảo Vạn Dục Ninh ngồi xuống, "nếu anh nói cuộc hôn nhân này của em là một trò đùa, có phải em vẫn không chịu thừa nhận đúng không ?"

"Tưởng Viễn Chu, nếu có một ngày em sống không hạnh phúc, em sẽ hận anh !"Ánh mắt của Vạn Dục Ninh nhìn chằm chằm về phía anh.

Người đàn ông đột nhiên bật cười, tỏ ra khó hiểu, "chuyện này liên quan gì tới anh chứ ?"

"nếu không phải tại anh để cho Hứa Tình Thâm ở bên cạnh mình, em sẽ không nôn nóng đi tới bước này."

Tưởng Viễn Chu ngắm nhìn thật sâu người phụ nữ đang đứng trước mặt mình. Ngón tay Vạn Dục Ninh lướt qua tấm thiệp mời trên bàn ăn, "Viễn Chu, em sắp kết hôn, nhưng thật ra em rất sợ hãi. Em có một dự cảm không tốt, em cũng không biết lý do tại sao......"

Lão Bạch lui qua một bên, ngón tay Tưởng Viễn Chu khẽ gõ vài cái xuống mặt bàn, "Vạn nha đầu, nếu chuyện là do chính bản thân em quyết định, vậy thì cứ làm đi. Nếu một ngày nào đó có kẻ đối xử không tốt với em, kẻ nào hãm hại em, anh giúp em là được."

Chóp mũi của Vạn Dục Ninh trở nên chua xót, "anh không trách em trước đây cứ luôn gây rối sao ?"

Tưởng Viễn Chu đứng dậy, "sau này đừng gây rối nữa, cũng đừng chạy lung tung khắp nơi một mình, để lão Bạch đưa em trở về đi."

Bước ra khỏi Cửu Long Thương, Vạn Dục Ninh ngồi vào trong xe, lão Bạch tự mình lái xe. Cô ta không khỏi liếc nhìn toà kiến trúc to lớn hoành tráng đang đứng sừng sững ở bên ngoài, "lão Bạch, anh nói thử xem tại sao anh ấy lại có thái độ như vậy ? Tôi cứ cho là khi anh ấy cầm thiệp mời, vẫn sẽ hờ hững không quan tâm gì đến tôi."

"Vạn tiểu thư, nếu nói Tưởng tiên sinh không còn một chút tình cảm gì với cô, cô có tin không ?"

Vạn Dục Ninh lắc đầu, "tôi không tin."

"vậy thì được rồi, bây giờ hai người đi tới bước này, cũng thật sự khiến cho người ta cảm thấy tiếc nuối."Lão Bạch cũng khó mà nói ra được rằng, tất cả những chuyện này đều không phải là lỗi của Vạn Dục Ninh.

Chân của Phương Thịnh sau một thời gian chăm sóc, đã khoẻ trở lại, vốn dĩ nhìn qua trông khá nghiêm trọng, nhưng thật ra cũng không đến mức ảnh hưởng đến gân cốt.

Vạn Dục Ninh thay giày bước vào phòng khách. Phương Thịnh từ trong phòng bếp đi ra, trong tay đang bưng một cái chén sứ, "nào, buổi tối em không ăn được mấy muỗng cơm, uống canh đi."

"lại là canh gà hả ?"

"uống phát ngán rồi có phải không ?"Phương Thịnh cười khẽ, dùng muỗng múc canh đưa đến bên miệng cô ta, "đây là canh bồ câu hầm."

Vạn Dục Ninh khẽ nhấp một ngụm, "có mùi."

"sợ em uống không quen, anh có bỏ thêm long nhãn."   Khoé miệng của cô ta hơi vểnh lên, lập tức cầm muỗng uống hết cả một chén canh nhỏ. Vạn Dục Ninh kéo tay của Phương Thịnh qua đặt lên bụng của mình, "sau khi có cục cưng, anh đối xử với em thật tốt."

Phương Thịnh lại tựa như bị kim châm, vội vàng rút tay về, ánh mắt thậm chí còn không dám nhìn tới bụng của cô ta, "anh sợ mình nặng tay, hù dọa đến đứa bé."

Trong mắt Vạn Dục Ninh ngập tràn hạnh phúc, cô ta vươn tay ra ôm lấy người đàn ông ở trước mặt, "Phương Thịnh, từ nay về sau, chúng ta hãy sống cho thật vui vẻ. Ai cũng đừng nhớ đến chuyện trong quá khứ, người trong quá khứ nữa, có được không ?"

Bàn tay Phương Thịnh đang đặt trên đỉnh đầu của cô ta hơi run rẩy, ánh mắt của anh nhìn về phía nơi xa. Trên chiếc kệ trang trí ở bên cạnh TV, Vạn Dục Ninh có đặt một tấm ảnh gia đình hạnh phúc. Tầm mắt của Phương Thịnh tựa như bị đóng đinh vào đó, trong miệng lại gằn ra từng chữ một, "được, anh hứa với em."

Tưởng Viễn Chu bước vào phòng ngủ chính, thấy Hứa Tình Thâm đang đọc sách. Người đàn ông ném một tấm thiệp mời về phía cô.

Cô cũng không thèm nhìn lấy một cái, dứt khoát hất đi, "không cần đưa cho tôi, tôi không đi."

"sợ không chấp nhận nổi à ?"

"Tưởng tiên sinh có thể chấp nhận nổi, vì vậy anh có thể đi."

Tưởng Viễn Chu vươn người tới phía trước, hai ngón tay nắm lấy cằm của Hứa Tình Thâm, "không cần phải tỏ ra lạnh nhạt như vậy. Đám cưới của bạn trai cũ, thiếu lời chúc phúc của em, thật mất hứng nhỉ ?"

"có cái gì hay mà đi, chỉ khiến cho người ta chê cười."

"là sao ?"

"bạn trai cũ của tôi và bạn gái cũ của Tưởng tiên sinh tổ chức đám cưới, chúng ta lại cùng nhau đến dự, anh nói xem, người ta có thể cho rằng chúng ta đang cấu kết với nhau làm chuyện xấu hay không ?"Hứa Tình Thâm nắm lấy cổ tay của Tưởng Viễn Chu, "không phải Tưởng tiên sinh không muốn nói chuyện với tôi sao ? Thế nào hôm nay lại nhiệt tình như vậy ?"

Ngón tay của người đàn ông lại dùng thêm sức, hận không thể bóp nát cái miệng nhỏ nhắn này của cô.

"được tận mắt chứng kiến, không phải tốt lắm sao ? Cũng sẵn tiện khiến em dứt bỏ tình cảm với người ta luôn."

Hứa Tình Thâm cười khẽ ra tiếng, "còn tình cảm của Tưởng tiên sinh thì sao, đã dứt bỏ được rồi ư ? Vẫn không yên tâm Vạn tiểu thư như vậy, anh không nên để cho cô ấy đi lấy chồng. Phương Thịnh sao có thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy được chứ ?"

"hắn không thể đem lại hạnh phúc cho Vạn Dục Ninh, nhưng lại có thể cho em, đúng không ?"

Tưởng Viễn Chu nâng cằm của cô lên, đột nhiên há miệng cắn môi của Hứa Tình Thâm, còn dùng sức lôi lôi kéo kéo. Cô bị đau đến mức phải ngẩng đầu lên, "ưm !"

Người đàn ông lui người ra, thu tay về, "tôi để miệng lưỡi của em sắc bén cho thoả thích."

Hứa Tình Thâm che miệng lại, "Tưởng tiên sinh, đây chính là cách anh đối xử bạn gái à ? Thật đặc biệt."

Tưởng Viễn Chu vươn đầu lưỡi ra khẽ liếm khoé môi của mình, "bạn gái ? Đúng rồi, thiếu chút nữa thì tôi đã quên mất."

Đàn ông ấy hả, thật sự là kẻ nói trở mặt liền trở mặt ngay lập tức.

Hứa Tình Thâm liếm vết thương trên môi của mình. Cô biết rõ danh phận này không hẳn sẽ trở thành sự thật, nhưng cô cũng không ngờ rằng, Tưởng Viễn Chu lại thật sự không hề để trong lòng.

Gần đến ngày cưới của Vạn Dục Ninh và Phương Thịnh, chuyện tổ chức hôn lễ, nhà họ Vạn không dám để cho vị tiểu thư này hao tổn một chút xíu tâm tư nào, chỉ dặn dò cô ta ở nhà dưỡng thai cho thật tốt.

Vạn Dục Ninh là con gái một trong nhà, đương nhiên sẽ được nâng niu chiều chuộng. Mặc dù là như thế nhưng lại vẫn cứ xảy ra chuyện.

"Phương Thịnh, Phương Thịnh ——"

Người đàn ông đẩy cửa ra bước vào, thấy Vạn Dục Ninh đang ngồi khom lưng ở trên giường, "sao vậy ?"

"làm sao bây giờ, hình như em thấy máu."

"cái gì ?"Phương Thịnh kinh hãi, bước nhanh tới phía trước, "mau, anh đưa em đến bệnh viện."

"em sợ quá, đứa bé sẽ không sao chứ ?"Vạn Dục Ninh lập tức nắm lấy cánh tay của Phương Thịnh, nôn nóng hỏi.

"sẽ không đâu, đừng suy nghĩ lung tung, "Phương Thịnh ngồi xổm người xuống, vươn cánh tay ra ôm lấy hông của cô ta, "mới mang thai thấy máu cũng là chuyện bình thường, để anh sắp xếp phía bệnh viện cho em đi khám thử xem."

Phương Thịnh cầm áo khoác phủ lên người cô ta. Trong nhà này tất cả đều là tai mắt của Vạn Hâm Tằng. Anh mặc quần áo xong xuôi cho cô ta, "Dục Ninh, trước tiên đừng nói chuyện này cho ba mẹ biết, khám bác sĩ xong rồi hẵng nói, đề phòng bọn họ lại lo lắng."

"vâng."

Phương Thịnh ẵm Vạn Dục Ninh lên xe, đưa đến bệnh viện Nhân Hải. Trưởng khoa phụ sản làm kiểm tra đơn giản cho cô ta, "không có chuyện gì lớn, Progesterone hơi thấp, uống thuốc là được rồi."

Vạn Dục Ninh nghe vậy, lúc này trong lòng mới buông lỏng.

Cầm thuốc xong, hai người quay trở lại trên xe. Phương Thịnh kéo tay của Vạn Dục Ninh qua, "trong người có cảm thấy khó chịu lắm không ? Nếu quả thật không được, có cần phải hoãn lại ngày tổ chức hôn lễ hay không ?"

"không phải bác sĩ đã nói là không có chuyện gì rồi sao ? Lại nói còn những nửa tháng nữa cơ mà."

Phương Thịnh khẽ gật đầu, có thể làm đám cưới đúng thời hạn, vậy thì tốt.

Vạn Hâm Tằng đã hứa rằng sau hôn lễ sẽ lập tức giao công ty điều chế dược phẩm cho anh. Anh đã nôn nóng đến mức không thể chờ đợi được nữa rồi.

* : Progesterone là một hormon steroid được tiết ra chủ yếu từ hoàng thể ở nửa sau chu kỳ kinh nguyệt. Progesterone được hình thành từ các tiền chất steroid trong buồng trứng, tinh hoàn, vỏ thượng thận và nhau thai. Cùng với lượng estrogen nội sinh được tiết ra đầy đủ ở người phụ nữ bình thường, progesteron sẽ làm nội mạc tử cung tăng sinh chuyển sang giai đoạn chế tiết( giai đoạn hoàng thể). Progesteron giảm tiết đột ngột vào cuối vòng kinh, là nguyên nhân chủ yếu khởi đầu kinh nguyệt. Tóm lại phụ nữ đang mang thai có chỉ số Progesterone quá thấp sẽ dẫn đến sảy thai.
Bình Luận (0)
Comment