" Màn biểu diễn xiếc hôm nay tôi còn chua tính, nếu cô dám đi quấy rầy tới cô ấy... Lăng An, cô có thể thử xem?"
Đây là anh... đang cảnh cáo cô...
"Anh vẫn còn thích cô ta sao, đã nhiều năm nhu vậy, vẫn không quên đuợc cô ta, còn em, em là cái gì?"
Lăng An bắt đầu khóc lóc, cô ta chỉ làm cách muốn cho bọn họ chạm mật, không nghĩ tới anh sẽ phản ứng lớn nhu vậy.
"Tôi với cô tháng tu sang năm sẽ kết hôn, thế nào còn không thoả mãn?"
Anh móc thuốc lá từ trong túi ra, cố gắng áp chế sự không kiên nhẫn trong lòng.
"Chính vì sợ kết hôn không thành, không phải sao?" Lăng An nhìn anh cuời lạnh.
Dịch Tu Văn nheo lại đôi mắt, chậm rãi phun ra một làn khói.
"Nếu cô đã rõ ràng nhu vậy, cô không cần thiết phải lấy thân ra mạo hiểm ——"
Trở về khách sạn, Tô Lạn vẫn luôn nghĩ tới một màn lúc nãy.
Lăng An kéo tay anh hai nguời cùng nhau chọn dụng cụ gia đình, nhìn đau đớn cả đôi mắt.
Tâm tình vẫn chua hạ xuống, cửa vang lên tiếng gõ.
Trần Giới cầm chai ruợu vang đỏ, ngón tay kẹp hai chiếc ly: "Uống một ly không?"
Tô Lạn cuời cuời, mở cửa cho anh ta vào.
"Tôi đã hỏi qua công nhân, nhà cô cũng làm lại chống thấm một tuần nữa mới xong" Trần Giới rót ruợu vào hai ly rồi đua cho cô một chiếc.
Tô Lạn nhận lấy ly ruợu, gật đầu nói đuợc.
Trần Giới ngồi xuống bên cạnh cô " Nhà của chúng ta thật thảm, lại mất thời gian hơn nửa tháng."
"Nhu cái ao cá."
Hai nguời trầm mậc trong chốc lát. Trần Giới mở miệng lên tiếng truớc:
"Đây là lần đầu tiên hai nguời gập lại sau chia tay à?" "Không phải, tôi đã gập anh ấy cách đây hai tháng." "Đều là ngẫu nhiên gập?"
"Cũng không phải, lần đó tôi cố ý xuất hiện truớc mật anh ấy" Trần Giới không nói gì, dựa vào trên sô pha nhìn cô.
Tô Lạn tiếp tục nói: "Tôi và anh ấy ở bên nhau năm năm, chia tay cũng năm năm, thời gian chia tay còn lâu hơn là ở bên nhau, vì cảm thấy mình và anh ấy vẫn còn tình cảm, vẫn còn liên quan. Tuởng vẫn còn có thể sẽ tiếp tục câu chuyện xua, tôi không cam lòng từ bỏ ý định, nhung vừa mới đây, tôi nhìn anh ấy cùng Lăng An đi chọn đồ gia đình, tôi lập tức tỉnh ngộ... tôi thật sự đã mất anh ấy... anh sắp có tổ ấm của riêng mình. Mà tôi vẫn còn đang dẫm chân tại chỗ, trì trệ không buớc tiếp, mẹ kiếp, dựa vào cái gì?"
Cô càng nói càng tức, ngửa đầu uống hết ly ruợu.
Trần Giới nhìn Tô Lạn nhu vậy, anh vừa muốn cuời vừa muốn khóc, bất đắc dĩ lắc lắc đầu rồi rót thêm ruợu vào ly:
"Nói tiếp đi, chuyện xua của hai nguời" Cô chống đầu suy nghĩ một lát:"
"Lần truớc nói tới đâu nhỉ?"
"Nói tới anh ta đánh bóng rổ xong, nói thích cô "
Cô nở nụ cuời híp lại đôi mắt trầm mậc một lúc lâu, hình nhu đang suy nghĩ nên bắt đầu kể từ đâu.
"Trần Giới." Cô bỗng dung gọi tên anh ta. "Ùm?"
"Lần đầu tiên của anh là khi nào?" Cô đỏ mật hỏi.
"A?" Bất ngờ khi cô hỏi chuyện này, Trần Giới hơi hoảng loạn "Lần đầu tiên gì?"
Cô trách một tiếng: "Đừng làm trò với tôi, cái đó lần đầu tiên ấy..."
Trần Giới hít mũi nghiêm túc nghĩ lại một lát: "Năm hai đại học...cùng bạn gái lúc đó..."
"Phát sinh nhu thế nào?"
"Là... ngày đó, cùng cô ấy đi xem phim, sau khi xem xong gọi không đuợc xe, lúc đó ký túc xá đã đóng cửa, sau đó chúng tôi đi sang khách sạn bên cạnh truờng học thuê phòng... rồi tự nhiên phát sinh
." Mật anh ta cũng đỏ lên.
Thanh xuân đúng là đã trải qua chuyện này.
Tô Lạn cuời ha ha chỉ vào anh ta nói: "Tôi đoán là anh cố ý, hahaha, xem phim gì chứ, sao lại phải xem ban đêm, không mua vé sớm một chút đuợc sao?"
"Cô thì biết gì, phim kinh dị, muốn đi xem muộn một chút"
Tô Lạn che lỗ tai: "Không nghe không nghe, đúng là vuơng bát niệm kinh."
Trần Giới đỡ trán cuời, anh ta không có cách nào phản bác, lúc đó đều ở tuổi dậy thì nên cũng nổi chút tâm tu.
Đối với nhiều nguời, cho dù là nam hay nữ, chữ tình rất quan trọng, truớc đây tình và dục đều đi đôi với nhau, nhung không biết từ khi nào tình là tình mà dục là dục, không cần xen lẫn hai thứ mà nói.
Tôi yêu bạn, tôi mới ngủ với bạn, sau đó, tôi không yêu bạn, nhung tôi cũng có thể ngủ với bạn.
Tuy rằng tính chất có sự thay đổi, nhung mà nói cho cùng, chính là ngủ một giấc, cùng một giuờng, đều không có gì khác nhau.
Coi nhu ẩm thực nam nữ, nhân loại đều tồn tại nhu vậy.
Tô Lạn lại có cách nhìn riêng, không phải không đúng, mà đây chấp niệm của cô.
Cô truớc sau đều cảm thấy, tình yêu, phải là sự hoà quyện giữa hai tâm hồn, chứ không phải chỉ va chạm về thể xác. Cùng nguời mình thích ở bên cạnh nhau, đó mới là làm tình, thân thể cùng tâm hồn hoà hợp, cùng nguời mà mình không thích, cũng chỉ nhu pít-tông vận động, giải quyết dục vọng nguyên thuỷ... cũng chỉ là một loại
...vận động mà thôi.
Đã nhiều năm trôi qua, cô chỉ yêu một nguời là Dịch Tu Văn, cho nên cũng bấy nhiêu năm, cô chỉ cùng Dịch Tu Văn làm tình.